Chạy Đụng Mùa Xuân

Tác giả: Phan Thanh Cương

dìu nhau chậm quá cùng nhau chạy
ngả đường vừa tới bật đèn xanh
mưa nơi trũng thấp nắng đầu dốc
vừa ướt vừa khô áo em- anh

con đường bao tử thênh thang quá
ngang qua đồng lúa rẫy nương khoai
bước dài chưa hết miền du thực
để cả hồn thơ rớt ra ngoài

chân chạy tay cùng nhau vắt mãi
tình cuộn tròn  như những trái chanh
gom hết bốn mùa hơi thở lại
thả bao lần chưa sạch bụi mưu sanh.

ngồi đây nghỉ mệt cho nhau xem
bàn chân nứt nẻ nở hoa  xuân
mồ hôi lấp lánh rơi nhẹ xuống
tưới một nụ khô dưới gót chân

mùa xuân tư tiện chui vô sớm
kẹt cửa xuân trong nửa xuân ngoài
em đưa từng móng chân sơn lại
xuân nửa trong này e ấp theo.{jcomments on}

0 thoughts on “Chạy Đụng Mùa Xuân

  1. caokimchi

    Bài thơ đã trào lên những giai điệu hạnh phúc khi mùa xuân về . Chúc Phan Thanh Cương một mùa xuân đầy an lạc nhé

    Reply
  2. Anh Phương

    Chào Phan thanh Cương !

    Bài thơ hay quá cũ về hình thức mới về nội dung với những liên tưởng trập trùng và ẩn dụ sâu…

    4 câu kết rất đặc trưng PTC à !
    Mùa xuân tự tiện chui vô sớm
    – ———- ————- ————–
    ————- —————————
    Xuân nửa trong này e ấp theo

    Chúc TC ” mưa rơi trũng thấp nắng đầy dốc
    vừa ướt vừa khô áo em – anh. ” PTC

    Reply
  3. Tran Kim Loan

    mùa xuân tư tiện chui vô sớm
    kẹt cửa xuân trong nửa xuân ngoài
    em đưa từng móng chân sơn lại
    xuân nửa trong này e ấp theo.PTC
    Ý thơ lạ mà hay! Chúc PTC hưởng một mùa xuân như ý!

    Reply
  4. Mộc Miên Thảo

    Thơ anh Phan Thanh Cương luôn khiến người đọc phải chau mày, suy nghĩ… mới thấm hết hồn thơ, con chữ anh nói. Trong chút cảm nhận của riêng mình và, cái thích của riêng mình, MMT thích những câu nầy:

    Nếu trong đoạn 2 anh viết:
    “bước dài chưa hết miền du thực
    để cả hồn thơ rớt ra ngoài”

    thì đoạn 3 là:
    “gom hết bốn mùa hơi thở lại
    thả bao lần chưa sạch bụi mưu sanh.”

    Tuy là cái ý của “cơm-áo-gạo-tiền” đó nhưng cách anh dùng chữ, gieo vần thật độc đáo.

    Và, phải chăng cái kết nói lên hết điều “độc đáo” đó:
    “mùa xuân tư tiện chui vô sớm
    kẹt cửa xuân trong nửa xuân ngoài
    em đưa từng móng chân sơn lại
    xuân nửa trong này e ấp theo.”

    Đọc xong thấy hơi thở mùa xuân tràn khắp, đang theo về, thoạt nghe có vẻ như “e ấp” ngoài cửa nhưng “cái sự” “tư tiện chui vô sớm” kia lại khiến cho ta có cảm giác cái “xuân” chẳng phải đợi đến khắc giao thừa mới đat độ chín (của thời gian) mà đã chùng chình, “nửa trong nửa ngoài” bao la, rộng khắp… (của không gian). Đọc đến đây, MMT bỗng được “sướng” theo tác giả cái tứ nầy. Độc đáo vậy!

    Chúc anh sáng tác cứ hay mãi!

    PS: Nếu hổng phải dzậy, đừng cười MMT nghen.

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Đọc thơ anh phải chau mày, suy nghĩ, tôi nghiệp em quá! vậy mà anh tưởng đơn giản chứ!
      Mùa xuân, bận quá chưa gọi mà đã đến, nên ở nửa trong nửa ngoài vậy. Nhưng nó đến mình phải tử tế với nó.
      Người viết, người đọc cảm nhận mỗi người mỗi khác, có vậy mới vui chứ em.
      Lời của em, quà tết cho anh. cảm ơn MMT, chúc mùa xuân em dài 12 tháng.

      Reply
  5. Quế Anh

    Xuân và tình yêu trong bài thơ của Phan Thanh Cương như một làn gió thổi từ hương đồng cỏ nội mát mẻ và thơm lạ . Đúng là ” Bình thường thôi ” nhưng thứ tình yêu bình dị thân quen ấy của ” chàng Cương ” nó sâu lắng , quyến rũ lạ thường !
    ” Chạy đụng mùa xuân ” , cứ chạy đi ? Mình đồng cảm với PTC .

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Chạy trên con đường bao tử, bất ngờ đụng phải mùa xuân, thấy mát mát dừng lại giải lao đôi chút, sẽ chạy tiếp và rồi, đụng cái gì hay cái đó, miễng sao vui là được:
      Cảm ơn, rất cảm ơn QA đồng cảm, tết này thật vui nhé!

      Reply
  6. Nguyen Luong

    Cương,
    Ðọc thơ “Xuân” của em mà anh cũng lại cười nữa. Cái máu tếu của Cương đã hiện ra trong mỗi bài thơ, kể cả những bài thơ viết về nỗi đau, cũng làm cho người đọc cười được. Tết lại đến, tiếc là năm nay anh em mình không được gặp nhau để khề khà dăm ba ly nói chuyện thơ cho vui.
    Tết đến, không nhắc gì đến quần áo xếnh xang, không một màu hoa Xuân tươi mới, mà chỉ nói ” bàn chân nức nẻ nở hoa Xuân”:
    “ngồi đây nghỉ mệt cho nhau xem
    bàn chân nứt nẻ nở hoa xuân
    mồ hôi lấp lánh rơi nhẹ xuống
    tưới một nụ khô dưới gót chân”
    Thấm và đau với cái thời Xuân không còn ý nghĩa như những Mùa Xuân cũ.
    Chúc em và gia đình vui trong tưởng tượng cũng được.
    NL

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Ở Bên này trái đất mà em thấy nụ cười anh bị méo khi đọc thơ em. Cái méo thấm đau vì tình thương đáng yêu lắm. Tết nào em cũng vui là do mình có trí tưởng tượng phong phú, thấy mình đầy đủ.
      Mối đó mà gặp anh một năm rồi nhỉ! Thời gian bay vèo vèo ghê thật.
      Cái này tặng anh:
      Còn buồn còn khổ là vui
      Bởi ta chưa phải là người thiên thu.PTC
      Cảm ơn anh trai, chúc anh, gia đình vui như tết.

      Reply
  7. Quốc Tuyên.

    dìu nhau chậm quá cùng nhau chạy
    ngả đường vừa tới bật đèn xanh
    mưa nơi trũng thấp nắng đầu dốc
    vừa ướt vừa khô áo em- anh
    …………..

    mùa xuân tư tiện chui vô sớm
    kẹt cửa xuân trong nửa xuân ngoài
    em đưa từng móng chân sơn lại
    xuân nửa trong này e ấp theo.

    Những ý thơ trào lộng thật hay Phan Thanh Cương ơi! Chúc Cương và gia đình đón xuân về thật an vui.

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Cả tháng mới làm được mấy câu trên, được chị QT khen mừng lắm! Cảm ơn chị nhé, chúc chị vui như tết, hơn tết.

      Reply
  8. nguyentiet

    Lâu rồi không rảnh rỗi, hôm nay tạm ổn vào HX gặp bài thơ CHẠY ĐỤNG MÙA XUÂN của PTC thích quá , cảm thấy nhẹ lòng vì sự một sự đồng cảm nào đó chăng!

    chân chạy tay cùng nhau vắt mãi
    tình cuộn tròn như những trái chanh
    gom hết bốn mùa hơi thở lại
    thả bao lần chưa sạch bụi mưu sanh.

    ngồi đây nghỉ mệt cho nhau xem
    bàn chân nứt nẻ nở hoa xuân
    mồ hôi lấp lánh rơi nhẹ xuống
    tưới một nụ khô dưới gót chân(PTC)

    Trong cuộc sống thường ngày ta cứ phải chạy mãi, chạy mãi …đôi khi cứ ngỡ rằng ta quên , quên hết những lãng mạn trong tâm hồn nhưng không nó vẫn ở đó, vẫn nấp kín trong lớp phủ của bụi thời gian chờ trận mưa rào cảm xúc …

    mùa xuân tư tiện chui vô sớm
    kẹt cửa xuân trong nửa xuân ngoài
    em đưa từng móng chân sơn lại
    xuân nửa trong này e ấp theo.(PTC)

    Cám ơn PTC với bài thơ nhẹ nhàng,bình dị mà sâu lắng , cách gieo ý rất hay gây nhiều cảm xúc đẹp !

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Trên đường ” bao tử”, người thì đi từ từ, người đi nhanh, người chạy. PTC thuộc loại thứ ba. Ước một ngày đi chậm châm, vừa đi vừa “mần” thơ nhỉ.
      Cảm ơn NT, chúc như ý những gì NT thích.

      Reply
  9. Ngô Tín Văn

    Mùa Xuân đến mà còn phải chạy tất bật cho đời cơm áo . Mùa Xuân nở rộ dưới gót chân , chỉ có những giọt mồ hôi rớt xuống tô thắm cuộc đời nhọc nhằn . Thưong người em gái quê xa . Thơ đọc xong lòng thấy đau lắm

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Ngô Tín Văn thân
      Nhớ tết năm ngoái quá, cưa một chai, về nhà 1 giờ sáng, vậy mà một năm rồi.
      Cảm ơn bạn hiền, Cả nhà vui tết nhé!

      Reply
  10. NĐ D

    Ngồi đây hé mở cho nhau xem
    Một chút mùa xuân, chút thòm thèm
    Trần gian chỉ còn trong đáy mắt
    Của má em hồng như bánh kem

    Em còn sơn lại nửa mùa xuân ?
    Dấu vết năm xưa đã bao lần,
    Đuổi nhau dưới bóng mùa đông lạnh
    Để sớm xuân về vang tiếng ngân

    Vài câu cùng PTC nhé, chúc vui !

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Vài câu của NĐ D có lý mà hay! Ít ra phải vậy chứ, cho đời thêm vui.
      Bửa nào ráng mần dài dài cho anh em đọc, mhâm nhi mấy ngày tết.
      Cảm ơn NĐ D, tết này thật vui nhé.

      Reply
    2. Mộc Miên Thảo

      Một ứng cảm của nhạc sĩ “NĐD” thật hay, MMT thích! Đặc biệt câu nầy:
      “Em còn sơn lại nửa mùa xuân?”

      Reply
  11. tranthicotich

    Lâu lâu ghé thăm HX lại ” đụng ” phải bài thơ Xuân của PTC. Vẫn nhận ra một Phan Thanh Cương luôn tràn đầy cảm hứng thi ca và luôn cẩn trọng làm mới trong cách diễn đạt ý thơ.
    TTCT thích nhất hai khổ thơ này:

    “con đường bao tử thênh thang quá
    ngang qua đồng lúa rẫy nương khoai
    bước dài chưa hết miền du thực
    để cả hồn thơ rớt ra ngoài

    chân chạy tay cùng nhau vắt mãi
    tình cuộn tròn như những trái chanh
    gom hết bốn mùa hơi thở lại
    thả bao lần chưa sạch bụi mưu sanh”(PTC)

    Dù thế nào vẫn mong ” bụi mưu sanh ” không làm héo hồn thơ.

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      ” bụi mưu sanh” dính vào người, dính vào thơ và khi giũ sạch hết, thơ PTC sẽ cô đơn.
      Cảm ơn chị, chúc mùa xuân ấm lại với chị TTCT!

      Reply
  12. khoa trường

    Chào bạn hiền! 8)

    ĐỜI THỰC & THƠ đã được bạn “pha chế – trộn gỏi- tẩm ướp gia vị” bằng những nguyên liệu ngôn từ, ngữ điệu, ý tưởng… thật NGỌT & CAY & BÙI & ĐẮNG ĐÓT nữa!

    “Món” này ngon à nhong! Bí nhiêu cũng đủ …”ÍT LY” gọi là ha?
    1-2-3…Dzooooô ! Nào bạn hiền!

    …”mùa xuân tư tiện chui vô sớm
    kẹt cửa xuân trong nửa xuân ngoài
    em đưa từng móng chân sơn lại
    xuân nửa trong này e ấp theo” (PTC)

    MÙA XUÂN
    &
    TÌNH YÊU sẽ phải bắt đầu từ đó (hoặc hiện diện ở đó) chứ còn đâu nữa nhẻ, Cương nhẻ? 🙂

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Chào bạn vui KT
      Không có gì mình thích thì thích những gì mình có. Cái mình có không màu, không vị thì phải châm vào gia vị cho thơm ngon, màu mè chút xíu. Thơ như nồi lẩu vậy!
      Nào ta cùng uống. Thế thôi bạn xuân ạ!
      Cảm ơn KT, Tết vui nhé!

      Reply
    2. PhanThanhCuong

      Chào bạn vui KT
      Không có gì mình thích thì thích những gì mình có. Cái mình có không màu, không vị thì phải châm vào gia vị cho thơm ngon, màu mè chút xíu. Thơ như nồi lẩu vậy!
      Nào ta cùng uống. Thế thôi bạn xuân ạ!
      Cảm ơn KT, Tết vui nhé!

      Reply
  13. Đoankimthanh

    Tháng chạp, mọi người như vội vàng hơn.. .hối hả hơn..rộn ràng hơn.. vì năm cũ sắp hết, mùa xuân đang về, ngày tết đã cận kề ..
    Bài thơ ” Chạy đụng mùa xuân” thật hay và vui..Nhà thơ Phan Thanh Cương cho người đọc thấy như có tâm trạng mình trong bài thơ..

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Đoankimthanh thấy: “mọi người như vội vàng hơn.. .hối hả hơn..rộn ràng hơn.. vì năm cũ sắp hết, mùa xuân đang về, ngày tết đã cận kề .” Vậy là quá hấp dẫn!
      Cảm ơn Đoankimthanh, chúc tết này thật vui nhé.

      Reply
  14. Sông Song

    mùa xuân tư tiện chui vô sớm
    kẹt cửa xuân trong nửa xuân ngoài
    em đưa từng móng chân sơn lại
    xuân nửa trong này e ấp theo.(PTC)

    Lòng xuân cứ trọn vẹn với xuân là đủ rồi anh PXC ơi!
    Chúc một năm theo ý

    Reply
    1. PhanThanhCuong

      Thơ bình thường, người bình thường, em đừng chạy nhé!
      Cảm ơn DL, chúc tết thật vui!

      Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.