Tôi Tìm Tháng Chín…

(Chiều mưa 17/9 ở nhà HĐT với lớp G)

Tôi về… tìm tháng chín xưa

Mùa thu nắng đã vàng thưa lắm rồi

Mà sao vẫn thấy bồi hồi

Dường như nỗi nhớ nửa đời y nguyên.

Tôi đi tìm cặp mắt huyền

Một thời nón lá nghiêng che tóc dài

Ngẩn ngơ nhớ những dấu hài

Lần trong bụi đỏ đâu ngày tháng xưa!

*

Tôi về… tháng chín trời mưa

Những tàng phượng vĩ đã thưa thớt gầy

Bạn tôi tình vẫn đong đầy

Cứ da diết mãi chuyện ngày đôi mươi

Con tim lưu giữ một người

Bốn mươi năm vẫn ngậm ngùi thiết tha

Tiếng mưa hòa tiếng bạn ca

“Yêu Một Mình”… để xót xa một mình

Đồi quê người ngủ yên bình

Có hay… giăng sợi tơ tình cho ai…

*

Chợt buồn theo bạn chiều nay

Đàn so dây chạm tháng ngày đã qua

Ngoài sân lặng lẽ mưa sa

Ngùi thương tháng chín mù xa không về.{jcomments on}

0 thoughts on “Tôi Tìm Tháng Chín…

  1. nguyenhoanglamni

    Chào Phan Mạnh Thu, bài thơ thật dễ thương và có vẻ bạn cũng rất dễ thương khi viết về kỷ niệm Ngày Tựu Trường. Cám ơn bạn cho đọc bài thơ dễ thương.

    Chúc bạn vui,

    Reply
      1. Phan Mạnh Thu

        Ngày 15/9/2013 MT về Đà Nẵng dự lễ kỷ niệm 50 năm ngày thành lập trường với rất nhiều cảm xúc.
        Chiều mưa 17/9 ngồi với nhóm bạn chung lớp ngày xưa, được nghe anh bạn cùng lớp lần đầu tiên thố lộ chuyện xưa anh thầm thương cô bạn thân của MT, lúc đó cô đã có người yêu rồi, nên anh chỉ lặng lẽ dõi theo, thỉnh thoảng anh chỉ dám vẽ vài tấm thiệp tặng cho nhóm của MT (Tất nhiên tấm thiệp dành cho cô ấy kích thước lớn hơn)
        Kể xong rồi anh hát bài YÊU MỘT MÌNH… cả nhóm lặng lẽ ngồi nghe, tiếng hát của anh hòa trong tiếng mưa nghe buồn dễ sợ.
        Còn cô bạn của MT thì sau 1975 cô ấy nghỉ học theo gia đình về lại quê nhà Duy Xuyên, không lâu sau đó cô đã nằm xuống ở lưng đồi quê hương chỉ vì dẫm phải mìn còn sót lại… lúc mất cô bạn của MT mới có 19 tuổi.

        Reply
        1. nguyentiet

          Đọc bài thơ của em xong như có một nỗi buồn cứ len dần vào lòng,nó day dứt làm trổi dậy nỗi nhớ một thời thơ trẻ .Thời gian cứ lặng lẽ qua nhưng kỷ niệm thì vẫn ở lại.Chị thật sự xúc động khi đọc recom của em , thương người bạn “yêu một mình” của em quá “Kể xong rồi anh hát bài YÊU MỘT MÌNH… cả nhóm lặng lẽ ngồi nghe, tiếng hát của anh hòa trong tiếng mưa nghe buồn dễ sợ”.Bài thơ Tôi Tìm Tháng Chín nhiều cảm xúc, giọng thơ mang theo một nỗi buồn nhè nhẹ,những câu thơ giản dị chân tình đã làm lòng người cùng xao xuyến bâng khuâng với tác giả.Bài thơ đẹp dịu dàng , nhẹ nhàng giống như em vậy ! Hay lắm PMT ơi!

          Reply
          1. Phan Mạnh Thu

            Hôm đó em đã cố nén để không rơi nước mắt chị ơi.
            Tình khúc mưa đêm rất hay, chúc mừng chị nha.

  2. Nguyên Lương

    Mùa Thu nghe Thu kể chuyện về những người bạn của mình, người còn khóc người đi, những 40 năm vẫn còn như giọt mưa năm nào rơi lại năm nay. Những câu thơ như thế này dẫn ta về qúa khứ, về lại ngọn đồi, về nghe tiếng mưa và nghe người hát “Yêu Một Mình”:

    “Tiếng mưa hòa tiếng bạn ca
    “Yêu Một Mình”… để xót xa một mình
    Đồi quê người ngủ yên bình
    Có hay… giăng sợi tơ tình cho ai…

    Có những qúa khứ chưa bao giờ ngủ trong ta, nhất là qúa khứ của những người không dễ quên kỷ niệm. Như qúa khứ của PMT.
    Chúc vui,
    NL

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Và năm xưa, khi về lại quê cũ, đứng nhìn cảnh vật, bên cạnh đồi nơi có nấm mộ chôn một ngưới con gái và mình cũng đã khóc:
      “Anh về đi lại con đường
      Bàn chân nức máu, buốt xương chảy ròng
      Anh về nghe ngọn gió Đông
      Em xưa đâu nữa, nắng hồng rưng rưnng
      Nhớ thương em, nhớ qúa chừng
      Nắng xuyên mái lá, nắng ngừng dưới hiên
      Nhớ thương em, nhớ cuồng điên
      Mưa tuôn mái lá theo triền dốc trôi…
      NL

      Reply
      1. Phan Mạnh Thu

        Anh Nguyên Lương đọc ở phía trên chỗ của anh NH Lâm Ni nghen. Comment nó chạy lung tung rồi.

        Reply
      2. Ng Khánh Tiến

        Chào anh NL, Bài thơ hay lắm vì tiếng khóc của anh là nỗi đau có thật. Để ngày trở về dù có là ông hoàng đi nữa, thì anh cũng cảm thấy mất mát ít nhiều (thường là vậy, giống như quy luật bù trừ). Chúc anh vui khỏe, hạnh phúc.

        Reply
        1. Phan Mạnh Thu

          Người chết đã yên, còn người sống vẫn chẳng thể nào quên…
          Những câu thơ buồn quá nghe xé cả ruột gan đó anh Nguyên Lương.

          Reply
    2. Phan Mạnh Thu

      Anh Dũng nói đúng đó, tình yêu thuở học trò mong manh như sương khói thế mà dai dẳng theo ta suốt một đời. Chắc anh cũng thế mà… đúng không?

      Reply
  3. LêCôngDzũng

    Và bây giờ cũng đang tháng 9, tháng 9 với những bồi hồi, những cảm xúc của cái thuở còn thơ khi đọc lại “Ngày Tựu trường” của Thanh Tịnh “:Hàng năm cứ vào cuối thu…”
    Rồi tháng 9 của “Tôi Tìm Tháng Chín” của Phan mạnh Thu, có khác hơn , có lạ hơn, bồi hồi và rung động nhiều hơn vì tháng Chín sau này đã biết yêu rồi, có phải không?

    Tôi về… tìm tháng chín xưa
    Mùa thu nắng đã vàng thưa lắm rồi
    Mà sao vẫn thấy bồi hồi
    Dường như nỗi nhớ nửa đời y nguyên.

    Bởi lẽ cái nỗi nhớ “nửa đời y nguyên” sao mà hay quá, mà đúng quá đi. Chao ôi cái nỗi nhớ cứ đeo đẳng theo ta đi suốt nửa đời rồi, mà không biết nó còn theo ta đi bao lâu nữa, đi theo suốt cả cuộc đời chăng?

    Bởi lẽ:

    Bạn tôi tình vẫn đong đầy
    Cứ da diết mãi chuyện ngày đôi mươi
    Con tim lưu giữ một người
    Bốn mươi năm vẫn ngậm ngùi thiết tha

    Bài thơ hay, với những nhớ nhung, khắc khoải làm cho ta thật mệt, có lẽ mệt cả một đời, cũng có khi!

    Đồi quê người ngủ yên bình
    Có hay… giăng sợi tơ tình cho ai…
    LCD

    Reply
  4. Ng Khánh Tiến

    Chào PMT, cảm ơn bạn đã viết về những nhớ nhung, những kỷ niệm của một thời thơ dại rất hay. Làm người đọc phải nao lòng vì thấy bóng dáng mình dường như cũng na ná đâu đó. Với tuổi đời chồng chất, mà bạn vẫn ăm ắp những xúc cảm xa xưa như thế này thì quá tuyệt vời. Chúc bạn vui khỏe và viết nhiều hơn.

    Reply
    1. Phan Mạnh Thu

      Đằng sau những bài viết của MT là những câu chuyện thật đó. Những cảm xúc của MT đã được Khánh Tiến đồng cảm, cám ơn nhé.

      Reply
  5. Quế Anh

    Câu chuyện xưa , bây giờ PMT nhắc lại nghe như con ” y nguyên ” mới . Nghe như buổt nhói con tim ! Bài thơ chất chứa một kỷ niệm buồn và hết sức rung cảm đó tác giả . Những câu lục bát đẹp , thú vị .

    Reply
    1. Phan Mạnh Thu

      Mọi cảm xúc vẫn còn nguyên vẹn, chỉ ẩn đâu đó thôi gặp dịp là sẽ lại bùng lên thôi.
      Đúng đó anh Quế Anh, sẽ lại y nguyên mới.

      Reply
  6. AHK

    Chào PMT,Bài thơ tình nối tiếc chuyện tình ngày xưa cửa Thu thật là hay và bùi ngùi quá đỗi…Thật vậy, nhất là một trong 2 nhân vật chính ra đi vĩnh viễn bảo sao không ngậm ngùi mới lạ…Nói tóm lại “Bài thơ rất TUYỆT VỜI” Thân mến…NK/.

    Reply
    1. MỘNG CẦM

      Một chút ngậm ngùi một chút xót xa kỷ niệm ngày thơ thật đẹp mùa tựu trường với những kỷ niệm khó quên .bài thơ thật hay

      Reply
      1. Phan Mạnh Thu

        Có những kỷ niệm chẳng dễ gì quên chị Mộng Cầm nhỉ, nhất là cái thuở ban đầu ấy.

        Reply
  7. lamcamai.

    Tôi về… tìm tháng chín xưa
    Mùa thu nắng đã vàng thưa lắm rồi
    Mà sao vẫn thấy bồi hồi
    Dường như nỗi nhớ nửa đời y nguyên. (PMT)

    Tháng 9 bây giờ đi tìm lại thánh chín xưa,vẫn đất trời vào thu nắng vàng thưa thớt…Lòng người vẫn bồi hồi vẫn khắc khoải.” Nỗi nhớ nữa đời y nguyên”
    Bài thơ dịu dàng như mùa thu, nhẹ nhàng trong trẻo tuổi đôi mươi cắp sách đến trường, những e ấp đầu đời, những mối tình chỉ thổn thức trong tim ” Để yêu một mình…Để xót xa một mình…” được thể hiện qua lời thơ không trau chuốt, rất chân tình nhưng lại rót mật vào lòng người nghe xao xuyến tâm can, cùng rung động Tôi Đi Tìm Tháng Chín.
    Chúc em vui vẻ yêu đời.

    Reply
    1. Phan Mạnh Thu

      “Tháng 9 bây giờ đi tìm lại thánh chín xưa, vẫn đất trời vào thu nắng vàng thưa thớt…Lòng người vẫn bồi hồi vẫn khắc khoải.” Nhớ hoài nhớ mãi chị ơi… Cám ơn chị Cẩm Ái.

      Reply
  8. Tran Kim Loan

    Chợt buồn theo bạn chiều nay

    Đàn so dây chạm tháng ngày đã qua

    Ngoài sân lặng lẽ mưa sa

    Ngùi thương tháng chín mù xa không về.PMT
    Bài thơ dịu dàng,ngọt ngào như mùa thu vậy !& hay lắm PMT!
    Chúc em nhiều su7cx1 khỏe vui vẻ yêu đời nhé!

    Reply
  9. Kim Chi Hoàng

    Tôi về… tháng chín trời mưa
    Những tàng phượng vĩ đã thưa thớt gầy
    Bạn tôi tình vẫn đong đầy
    Cứ da diết mãi chuyện ngày đôi mươi
    Con tim lưu giữ một người
    Bốn mươi năm vẫn ngậm ngùi thiết tha
    Bài thơ đầy ngậm ngùi nuối tiếc của một thời cắp sách đến trường với bao kỷ niệm đẹp…hay lắm Phan Mạnh Thu.
    Chúc em sức khỏe và hạnh phúc nhé.

    Reply
  10. R Xưa.

    Tháng chín thấy mắt cay cay
    Mưa đâu đó đã về đây rót buồn
    Tháng chín hiu hắt chờ mong
    Người đi đi mãi mõi mòn dáng hoa

    Reply
    1. Phan Mạnh Thu

      Tháng chín thấy mắt cay cay
      Mưa đâu đó đã về đây rót buồn
      Tháng chín hiu hắt chờ mong
      Người đi đi mãi mõi mòn dáng hoa (RXưa)

      Tháng chín về nghe mưa qua
      Người xanh nắm cỏ, người xa xót hoài
      Bao giờ sầu mới nguôi ngoai
      Lạnh lùng mưa rớt hiên ngoài buồn tênh.(PMT)

      Reply
  11. HN Tin

    Tôi về… tìm tháng chín xưa

    Mùa thu nắng đã vàng thưa lắm rồi

    Mà sao vẫn thấy bồi hồi

    Dường như nỗi nhớ nửa đời y nguyên.

    Tôi đi tìm cặp mắt huyền

    Một thời nón lá nghiêng che tóc dài

    Ngẩn ngơ nhớ những dấu hài

    Lần trong bụi đỏ đâu ngày tháng xưa!

    “Tôi về… tháng chín trời mưa

    Những tàng phượng vĩ đã thưa thớt gầy

    Bạn tôi tình vẫn đong đầy

    Cứ da diết mãi chuyện ngày đôi mươi

    Con tim lưu giữ một người

    Bốn mươi năm vẫn ngậm ngùi thiết tha

    Tiếng mưa hòa tiếng bạn ca

    “Yêu Một Mình”… để xót xa một mình

    Đồi quê người ngủ yên bình

    Có hay… giăng sợi tơ tình cho ai…

    *

    Chợt buồn theo bạn chiều nay

    Đàn so dây chạm tháng ngày đã qua

    Ngoài sân lặng lẽ mưa sa

    Ngùi thương tháng chín mù xa không về.”PMT

    Hay quá PMT ơi!Anh không biết trích đoạn nào vì đoạn nào cũng hay.Thơ em lúc nào cũng buồn buồn, buồn nhưng không lụy, không bi quan, một nỗi buồn nhè nhẹ, xa xăm đủ để thấm vào hồn những kỷ niệm của một thời đáng yêu đã qua. Bạn của em chắc sẽ ngậm cười nơi chín suối khi biết trên đời này có người 40 năm rồi vẫn còn thương nhớ, xót xa.
    Thương cho bạn, xót cho mình được thể hiện qua những câu thơ vừa ngậm ngùi, vừa thương cảm, hay lắm Thu ơi!

    Reply
    1. Phan Mạnh Thu

      Chắc hẳn bạn ấy cũng ngậm cười nơi chín suối như lời anh Tín nói. Buồn nhè nhẹ thế mà thấm sâu đúng đó anh.

      Reply
  12. TSN.Ngọc Diệp

    Một bài thơ với kỷ niệm buồn nhẹ nhàng như lời kể chuyện.
    Thương quá những ngày thân yêu cũ dù nay một người đã nằm xuống để lại một người thương nhớ không quên. Cám ơn chị PM Thu đã chia sẻ.

    Reply
    1. Phan Mạnh Thu

      Tuổi 19 của chị ND thật dễ thương, còn tuổi 19 của cô bạn MT đã vùi nơi đất lạnh rồi, cho đến bây giờ mỗi lần nhớ tới lại thấy ngậm ngùi.

      Reply
  13. LamHồng

    Biệt tình

    Làm sao về lại ngày xưa
    Dòng sông cũ bến đò đưa đâu rồi
    Gió xao cơn sóng bồi hồi
    Mái tranh đã nát, mảnh đời chẳng nguyên
    Xốn xang một mái tóc huyền
    Nón bài thơ nối bước chân êm mơ dài
    En đi dấu nhỏ gót hài
    Đôi chân ngọc nữ nhớ hoài mộng xưa
    *
    Trời ơi cuồng bão gió mưa
    Em tôi dáng nhỏ sớm trưa hao gầy
    Nhớ em ngày tháng đong đầy
    Nỗi đau xa cách tháng ngày hai mươi
    Người xa mộng nhớ một người
    Ngàn trùng biền biệt ngóng lời thiết tha
    Cung đàn ngày ấy tiếng ca
    “Tình thiên thu..” mãi là ta với mình
    Cớ sao gió chuyển rơi bình
    Sét trời… nổ đứt… sợi tình với ai
    *
    Mộ em đứng trước hôm nay
    Tóc sương điểm xuyết tháng ngày đã qua
    Em đi về cõi mù sa
    Để ai lạc khúc sầu ca ngày về

    Reply
    1. Phan Mạnh Thu

      Mộ em đứng trước hôm nay
      Tóc sương điểm xuyết tháng ngày đã qua
      Em đi về cõi mù sa
      Để ai lạc khúc sầu ca ngày về (LH)

      Thêm một bài họa hay nữa của anh Lam Hồng. Cho MT cám ơn và chúc sức khỏe anh.

      Reply
  14. ...Quốc Tuyên

    Bài thơ về một kỉ niệm buồn ngập tràn cảm xúc, hay quá Thu ơi! Chúc em luôn vui khỏe để thường xuyên cho bạn bè thưởng thúc thơ nha.

    Reply
  15. Võ Như Vũ

    Lại thêm một bài thơ thật hay của Phan Mạnh Thu!
    PMT xa bạn, xót xa hơn cả TTKH xa tình.
    Cảm ơn Mạnh Thu!

    Reply
  16. Thu Thuyr

    Chợt buồn theo bạn chiều nay

    Đàn so dây chạm tháng ngày đã qua

    Ngoài sân lặng lẽ mưa sa

    Ngùi thương tháng chín mù xa không về.

    Thu ơi, hãy cô quên đi mà sống ….

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.