Đôi khi tìm nắng trong mưa
Tìm dịu ngọt giữa cay chua giận hờn
Biển khơi sao cạn nỗi buồn
Nghìn trùng dáng núi mỏi mòn nỗi đau.
Lơ ngơ râu tóc ngã màu
Đã “tri thiên mệnh” còn câu mây trời
Vụng về đành vậy em ơi
Dẫu vô tích sự vẫn người yêu thương.
Tìm trong nắng gió tha hương
Một chiều bình lặng mảnh vườn chân quê
Cánh cò khẽ chạm bờ tre
Em ơi nỗi nhớ anh về bến xưa.{jcomments on}
Tìm trong nắng gió tha hương
Một chiều bình lặng mảnh vườn chân quê
Cánh cò khẽ chạm bờ tre
Em ơi nỗi nhớ anh về bến xưa.(PA)
Bài thơ Về Bến xưa rất nhẹ nhàng và dễ thương . Cám ơn Phạm Ánh đã cho đọc .
Tìm trong nắng gió tha hương
Một chiều bình lặng mảnh vườn chân quê
Cánh cò khẽ chạm bờ tre
Em ơi nỗi nhớ anh về bến xưa.
Về bến xưa để nghe tâm hồn mình bình yên, với mảnh vườn êm đềm, với hàng tre xanh ngát. Về để lắng dịu bao nỗi đau, bao hờn giận dai dẳng. Về để thấy tóc đã phai sương mà vẫn còn tay trắng, và về để cảm ơn đời còn có em bên tôi.
Cánh cò khẽ chạm bờ tre
Em ơi nỗi nhớ anh về bến xưa
Bấy nhiêu đó cũng là niềm hạnh phúc rồi đó PA hén?Chúc khỏe và vui nha!
Tìm trong nắng gió tha hương
Một chiều bình lặng mảnh vườn chân quê
Cánh cò khẽ chạm bờ tre
Em ơi nỗi nhớ anh về bến xưa.
VỀ BẾN XƯA nhẹ nhàng, dễ thương quá! Chúc Phạm Ánh vui khoẻ.
Tìm trong nắng gió tha hương
Một chiều bình lặng mảnh vườn chân quê
Cánh cò khẽ chạm bờ tre
Em ơi nỗi nhớ anh về bến xưa.PA
Cám ơn tác giả đã cho Mộng Vân được đọc một bài thơ hay,nhẹ nhàng và dễ thương ghê nơi!
Một chút gì để nhớ thật dễ thương
Thật nhẹ nhàng bình dị như bến quê xưa.
Về bến xưa để tìm nỗi nhớ thật da diết.