Tác giả: Phan Thanh Cương
mời em nhẹ bước lên thuyền
sẵn dây neo cột lời nguyền xuống đây
chở em hoa trái nơi này
sau em bọt nước theo bầy sánh đôi
ván thuyền ghép gỗ tình tôi
mái chèo khua tự lòng người khua ra
để anh quét dọn phong ba
giúp nhau khiêng thả bão ra ngoài thuyền
ngồi ngay ngắn lại tình duyên
giữ thăng bằng nhé cho thuyền bớt chao
em vui đếm lục bình trôi
nhặt khoan là nước sông đời chậm nhanh
nắng vòng vo bám tay anh
sáng trưa quay mãi rót thành hoàng hôn
chiếu chăn dành đắp qua hồn
giũ cho sạch hết những phồn hoa xa
mai kia ta trở lại nhà…
dắt theo ngọn sóng làm quà quê xưa.{jcomments on}
ván thuyền ghép gỗ tình tôi
mái chèo khua tự lòng người khua ra
Hay quá.
Cảm ơn Bích Vân, chúc vui
Hai câu thơ Bích Vân trích mình cũng rất ưng đó em trai Phan Thanh Cương tề !
Dạ, khua mái chèo có tự lòng ra mới không mỏi tay anh ạ, Chúc mừng anh trai có tập thơ mới. Cảm ơn anh, anh khỏe nhé.
chiếu chăn dành đắp qua hồn
giũ cho sạch hết những phồn hoa xa
mai kia ta trở lại nhà…
dắt theo ngọn sóng làm quà quê xưa.
Vậy là về quê an hưởng thanh nhàn, không vướng bận phồn hoa đô hội
Không phải về Quảng đâu chị kính mến ạ, về quê hương cát bụi đó. Cảm ơn chị nhiều, Chị khỏe nghen.
mời em nhẹ bước lên thuyền
sẵn dây neo cột lời nguyền xuống đây
chở em hoa trái nơi này
sau em bọt nước theo bầy sánh đôi
ván thuyền ghép gỗ tình tôi
mái chèo khua tự lòng người khua ra
để anh quét dọn phong ba
giúp nhau khiêng thả bão ra ngoài thuyền
ngồi ngay ngắn lại tình duyên
giữ thăng bằng nhé cho thuyền bớt chao
em vui đếm lục bình trôi
nhặt khoan là nước sông đời chậm nhanh
………
Một tay anh chèo chống đưa thuyền tình vượt qua phong ba, bão táp đưa nhau về bến bờ hạnh phúc, rất tuyệt PTC ui, bài thơ hay quá!
Nhân ngày 8.3 làm một bài cho “bà huyện” vui chứ em mà chèo chống nổi gì. Chị khen em mừng quá. Lúc nào cũng mong chị vui. Cảm ơn chị
để anh quét dọn phong ba
giúp nhau khiêng thả bão ra ngoài thuyền
ngồi ngay ngắn lại tình duyên
giữ thăng bằng nhé cho thuyền bớt chao
Anh PTC, bốn câu thơ thật là thâm thúy.
Bốn câu trên nhằm để cho ” bà huyện” dịu hiền hơn cho mình có dịp giao lưu với bạn bè, cho vui chút thôi, có gì đâu thâm thúy DL. và cảm ơn D lan nhiều, khỏe, vui nhé.
@Khoan Nhặt Trên Sông.
LỜI NGUYỀN hai trái tim dzàng hả Phan Thanh Cương?
Bài thơ hay lắm PTC!
Dạ, không biết trái tim có phải “dzàng” không? Nếu vàng xin vàng một trái( bệnh gan) trái còn lại để nuôi con anh ạ.
Cảm ơn anh trai nhiều, chúc anh khỏe mãi.
Phan Thanh Cuong viết KHOAN NHẶT TRÊN SÔNG một bài thơ lục bát tuyệt , không bao giờ thơ 6 – 8 sợ nhàm chán . Đáng học tập , từ ở bậc trung học NGẬM NGÙI của HC mình mê nhất , bây giờ KNTS còn nhiều thủ thuật được vận dụng hơn nữa . Chúc bạn vui khỏe và mong được đọc thơ hay + .
Chào anh Đinh Văn Quế
Em không nhận chữ “học tập” của anh đâu, thất lễ lắm. Bài Ngậm Ngùi của HC em rất thích và không nghĩ bài KNTS được anh liên tưởng đến bài Ngậm Ngùi. Cảm ơn anh đã đọc, động viên em. Mong anh khỏe hơn năm ngoái. Kính mến
Khoan nhặt trên sông rất thơ mộng khi mà phong ba bão táp loại ra khỏi thuyền thì còn gì bằng, nhẹ nhàng lướt mái chèo khuya nhìn lục bình bồng bềnh trôi thật là lãng mạn, thanh thản.
Thỏ Con
Đôi khi cũng phải tưởng tượng giữa cuộc sống đầy bất trắc này TC ạ. Chúc TC vui. Cảm ơn nhé.
mời em nhẹ bước lên thuyền
sẵn dây neo cột lời nguyền xuống đây
chở em hoa trái nơi này
sau em bọt nước theo bầy sánh đôi
ván thuyền ghép gỗ tình tôi
mái chèo khua tự lòng người khua ra…
“Mời em nhẹ bước lên thuyền”, dễ thương và mềm mỏng quá, cứ tự nhiên đi em và em cũng đừng để ý đến lời nguyền làm chi nhé…hic…Bài thơ nhẹ nhàng ru lòng người, êm như một điệu nhạc. Em cứ vui, cứ ngắm mây trôi, hoa lá thoả thích…,mọi chuyện có anh đây…hi hi .sẽ lo cho em từ a đên z…
chiếu chăn dành đắp qua hồn
giũ cho sạch hết những phồn hoa xa
mai kia ta trở lại nhà…
dắt theo ngọn sóng làm quà quê xưa.
Rồi mai kia khi trở về nhà…, ta sẽ thảnh thơi nhớ lại chuyện sóng gió như là một giấc mơ qua, là món quà của dời sống thử thách tình cảm đôi mình.
Chúc mừng anh Phan Thanh Cương một bài thơ phỉnh dụ rất ngọt, ngọt như đường phèn, cũng là những câu lục bát, cũng là ý thơ súc tích, cũng là” những thủ thuật được vận dụng nhiều hơn”(ĐVQ)nhưng lời thơ “mềm” hơn rất nhiều không “góc cạnh” như những bài thơ trước. Có lẽ vì bài thơ dành để tặng cho nàng chăng?
Tuy nhiên vẫn nhận ra anh với “bọt nước theo bầy sánh đôi”, ” ngay ngắn lại tình duyên”, “giữ thăng bằng nhé cho thuyền bớt chao”, ” sáng trưa quay mãi rót thành hoàng hôn”…rất độc đáo, rất thâm thuý không thể lẫn vào đâu được.
Có lẽ nghiệp thi sĩ sẽ đeo đuổi anh suôt đời vì dù thơ ở thể loại gì, dù thơ ở đề tài gì, thì thơ của Phan Thanh Cương vẫn rất hay và luôn thấm sâu vào lòng người.
Chào Thu Thủy
Một năm có 4 mùa, mùa nào mình phải thích nghi với mùa nấy chứ. Vậy nên thơ mùa xuân mềm là điều dễ hiểu. TT nói thơ PTC độc đáo, thâm thúy . Không phải đâu, nó đã lẫn vào thùng rác của mấy trang báo ” nổi tiếng ” rồi. Nhưng đặc biệt PTC không buồn vì có HX.
Khi còn học ban C trước 75, có viết bài cho tập san nho nhỏ, nhưng sau đó sợ mang tiếng nhà thơ nên thôi.
35 năm không viết một câu nào cả, vậy nên sau này không viết nữa cũng là chuyện bình thường, PTC sợ thi sĩ là nghiệp lắm.
Vài lòi cho vui với TT, Cảm ơn TT và chúc cả nhà khỏe, an lành.
Một bài thơ qúa hay mình không thể tả được hết cái hay của nó. Từng chữ, từng lời trong thơ như quấn chắt lấy nhau. Cái gì ở ngơài đếu có ở trong, cái gì của trong lòng đều có hình ảnh ở bên ngoài. Cương có một cái nhìn mọi vật rất chi tiết, rồi liên kết cái này với vật kia, không bỏ lỡ một hình ảnh, một cơ hội nào mà không cho nó lên thơ.
Chỉ riêng hai câu này thôi:
“nắng vòng vo bám tay anh
sáng trưa quay mãi rót thành hoàng hôn”
Nắng vòng vo hay em vòng vo. Ai bám, nắng bám hay em bám anh. Rồi cái gì quay. Ôm nhau, quay cuồng trong hạnh phúc từ sáng đến trưa, hoàng hôn, tối… vẫn chưa hết bám. Ôi! thật là tuyệt vời cái lối làm thơ tưng tửng như đậm từng chữ, từng hình ảnh, âm thanh. Còn hai câu này nữa:
“ván thuyền ghép gỗ tình tôi
Mái chèo khua tự lòng người khua ra”
Ván đóng thuyền, mái chèo khua, tình tôi, lòng người….một lối diễn tả gần gũi mà rất xa. Đang yêu, lòng rộn ràng reo vui, khua như mái chèo khua nước. Không ai nói, chỉ có âm thanh phát ra từ tiếng mái chèo khua.
Ông bạn Quảng Nôm ơi! hình như ông nhà thơ nào sinh ra từ đất Quảng đều có cái lối ra thơ chết người như thế này đây. Đã có những Luân Hoán, Hoàng Xuân Sơn…và bây giờ đang đọc thơ của họ Phan. Không biết sinh ra từ đất Quảng, Phan này có giòng dõi gì của Phan Khôi xưa không nhỉ? hay là Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh?
Con người của Cương mơí gặp đã thấy chất thơ toát ra một cách ngang tàng, bất cần này. Mỗi lần đọc thơ của Cương là mình mê mẩn từng câu đến suốt ngày, qua đêm rồi sang những ngày mai nữa cho đến khi đọc được bài thơ tiếp theo. Đang chờ.
Thích thật!
NL
Chào anh Nguyên Lương
Một lần nữa anh lại quá khen rồi, người ta tưởng em giỏi làm thơ nhanh, lầm to rồi, một bài thơ khi sinh ra nó nằm trong thai hàng tuần anh ạ. Thí dụ, đứng trên cầu SG thấy thuyền chạy nó kéo một dây dài sóng trắng (…sau em bọt nước theo bầy sánh đôi
…), thấy tay người chèo ghe bến Cát Lái quay nắng vòng vòng cho đến chiều vậy(…nắng vòng vo bám tay anh,
sáng trưa quay mãi rót thành hoàng hôn…)Cho nên em chỉ ghi lại hình ảnh qua bộ nhớ của mình, tình cờ thấy mình như con thuyền, nên viết ra ít câu có vần cho vui thôi anh ạ.
Anh nói đúng ở Quảng có nhiều nhà thơ lắm, em có biết họ nhưng họ tất nhiên là không biết em. EM cùng giòng dõi với mấy cụ Phan, thơ văn họ rất hay nhưng em sợ văn chương tập tành của mình giống giọng văn họ.
( tiếp) Mỗi khi đọc nhưng dòng ưu ái của anh, của ACE HX, em áy náy, không biết mình phải làm gì sau đó, để không phụ lòng họ, nhưng em không ráng sức, thơ mà cố sức ra làm là phụ lòng người ta. Giữa SG ồn ào, chen lấn tìm cảm xúc hơi khó anh ạ.
Nhưng dù sao em cũng sẽ viết.
Cảm ơn anh thật nhiều, Chúc gia đình anh luôn an vui, ấm áp.
Ảnh minh họa chiếc thuyền trôi trong buổi hoàng hôn lãng mạn và đẹp như bài thơ lục bát của PTC.Chị đọc đến mấy lần để thấm cái hay cái tình được ẩn dụ vào con thuyền chở hạnh phúc trên sông.Thuyền trôi trên sông như cuộc sống hạnh phúc của mái ấm gia đình trôi trong dòng đời. Con thuyền có đến được bến bờ hạnh phúc hay không phụ thuộc vào người cầm lái,khéo chèo chống và cả người ngồi trên thuyền có giữ để thuyền được thăng bằng hay không.Bằng những thủ thuật độc đáo của những câu chữ 6-8 nhẹ nhàng âu yếm PTC đã làm “tình duyên” của mình dịu hiền hơn,yêu thương chàng hơn và hiểu chàng hơn để cùng giữ con thuyền “bớt chao” và đi về đúng hướng.
ván thuyền ghép gỗ tình tôi
mái chèo khua tự lòng người khua ra
để anh quét dọn phong ba
giúp nhau khiêng thả bão ra ngoài thuyền
ngồi ngay ngắn lại tình duyên
giữ thăng bằng nhé cho thuyền bớt chao
Con thuyền tình một khi đã thăng bằng thì dù cho nắng gió có làm sạm làn da, mái chèo có làm chai sần hai bàn tay, dẫu có phong ba bão táp,thì người cầm mái chèo vẫn cố vượt qua, vẫn cảm thấy niềm vui reo lên trong lòng,chẳng cần phồn hoa đô hội.
em vui đếm lục bình trôi
nhặt khoan là nước sông đời chậm nhanh
nắng vòng vo bám tay anh
sáng trưa quay mãi rót thành hoàng hôn
chiếu chăn dành đắp qua hồn
giũ cho sạch hết những phồn hoa xa
Một tâm hồn thanh thản trong những câu thơ.Chị hiểu đúng ý em “quê xưa” là “quê hương cát bụi” nhưng chưa hiểu hết hai câu thơ cuối .Vì sao khi trở “về quê hương cát bụi” lại “dắt theo ngọn sóng” để làm quà?
Bài thơ quá hay như anh Nguyên Lương và Thu Thủy đã nói.Đọc thơ PTC làm người ta phải suy tư, thú vị theo ý thơ và thích thú với cách dùng chữ tài tình . Cám ơn PTC.
Chị Nguyentiet ạ
“Vì sao khi trở “về quê hương cát bụi” lại “dắt theo ngọn sóng” để làm quà?” Câu hỏi của chị thật lý thú đó.
Vâng- cát bụi không đòi gì ngoài một hạt cát đã ra đi hôm nào. Có những vị vua mang theo vàng bạc và châu báu vào lăng tẩm của mình, nhưng đó là ý của người sống, sau đó bụi cát thì vô tư như bản chất cát bụi, người sống lại phải lo canh giữ.
Đến đây, chỉ còn dắt theo ngọn sóng đời, vì ngọn sóng khi lên bờ cũng vô vi như cát bụi, hợp với cát bụi. Và cuối cùng chị muốn hỏi ngọn sóng là gì không? : Ngọn sóng là do ta vùng vẫy ở biển sông đời. Nói chung mang ngọn sóng là không mang gì cả. ( còn tiếp)
Máy bay dắt theo một luồng khói trắng, xe cộ dắt theo bụi mờ. Và PTC ngày nào đó, nếu là con thuyền buộc phải dắt theo bọt sóng trắng, đành bỏ thơ ở lại, Một ngày vui trùng phùng.
Câu hỏi này đụng vào ý thích của PTC. Không biết khi PTC trả lời câu hỏi hay của chị, chị có nhìn xa khơi mà buồn không? Nếu có là ngoài ý muốn của người trả lời chị nhé.
Lúc nào cũng mong chị vui, trẻ. Cảm ơn chị, thân mến.
Cám ơn PTC đã trả lời ý tưởng của hai câu thơ cuối thật thú vị.Chị rất thích cái ý tưởng này vì nó đã mầm mống trong chị từ lâu nhưng chưa hoàn thành.Chúc PTC vui và có những bài thơ hay tặng đời nhé!
Chỉ cần đọc bài thơ của Phan Tnanh Cương, tôi như có một ngày đầy đủ. Đầy đủ đến nỗi suýt quên cám ơn tác-giả mặc dù có lẽ là người đọc trước nhất.
Cám ơn nhà thơ nhiều!
Chào anh Nguyễn Hoàng- Lãng Du
Vâng, anh đọc trước nhất, PTC đã đọc thư anh trên LH. Không ngờ năm 2013 có lý thế: được quen với anh.
Câu nói của anh cũng làm PTC no như vừa ăn cơm. Cảm ơn anh nhiều, chúc anh luôn khỏe.Kính mến
Hạnh phúc thật trọn vẹn bài thơ hay lắm PTC Ui
Người đầu tiên khen ” hạnh phúc trọn vẹn” là chị MC đó. Cảm ơn chị, khỏe chị nhé.
Mời em nhẹ bước lên thuyền
Sẵn dây neo cột lời nguyền xuống đây!
Thật nhẹ nhàng , thật dễ thương quá đi PTC ui!
Tuột dây rơi xuống dưới rồi Meocon ơi!
Phan Thanh Cương ơi ! Bài thơ KHOAN NHẶT TRÊN SÔNG của em quá tuyệt lại được Thu Thủy – anh Nguyên Lương – Nguyentiet bình thơ . Hihi…nói chung chị rất tâm đắc và ngưỡng mộ .
Chúc ông lái đò vui nhiều – giữ vững tay lái .
Chị lamcamai sao chị không hỏi ông lái đò còn chèo chống được bao lâu nữa? Ôi ” mệt quá cái đôi tay này” Bài KNTS PTC nổ đó chị ơi, chứ chèo chống gì đâu chị.
Rồi, cảm ơn chị, đến bến nào PTC báo chị sau, chị vui là được.
Dễ thương như Meocon không? Cảm ơn MC , vui nhé.
Lục bát có sắc thái mới về ý cũng như từ.
Xin lỗi Lẫn Thẫn không recom do phát hiện muộn, lần sau sẽ xem lại thường xuyên. Cảm ơn nhiều nhé. Chúc vui.