Vườn đá lá vàng rơi,
Tách cà phê quen mùi,
Giọt sương mờ còn đọng,
Có chút gì lẻ loi.
Trong đá vườn quanh tôi.
Sài gòn vào hạ sớm,
Nắng gắt chẳng đợi trưa,
Bến khóm trúc âm xưa,
Lời cỏ dại ngây ngô.
Chờ mong phút giao hoà.
{jcomments on}
Vườn đá lá vàng rơi,
Tách cà phê quen mùi,
Giọt sương mờ còn đọng,
Có chút gì lẻ loi.
Trong đá vườn quanh tôi.
Sài gòn vào hạ sớm,
Nắng gắt chẳng đợi trưa,
Bến khóm trúc âm xưa,
Lời cỏ dại ngây ngô.
Chờ mong phút giao hoà.
{jcomments on}
Vườn đá lá vàng rơi,
Tách cà phê quen mùi,
Giọt sương mờ còn đọng,
Có chút gì lẻ loi.
Trong đá vườn quanh tôi.(BXL)
Nhạc dìu dặt lả lơi
Chân bước quen nhịp rồi
Ánh đèn màu lấp lánh
Lòng vương chút đam mê
Người đẹp vây quanh tôi….(TT)
He he he …chạy…
Vậy đó nhưng có nhiều lúc cũng thấy mình lẻ loi chứ cô…chúc vui…anh khg dám rượt TT đâu đừng chạy lỡ chân anh lại phải làm người trách nhiệm…cảm ơn TT.
Vườn đá
“Lối vào Vườn đá …đường mơ…
Tao nhân thi hữu đề thơ tỏ tình,
Hàng trúc xinh,đám cỏ xanh,
Tranh tranh đá đá quanh quanh gió lùa…”LB.
Vườn đá lá vàng rơi,
Tách cà phê quen mùi,
Giọt sương mờ còn đọng,
Có chút gì lẻ loi.
Trong đá vườn quanh tôi (BXL)
Hôm ấy đi cà phê với ai mà sao thấy lẻ loi dzậy? BXL gọi chị mà xa quá một phần bận công chuyện nữa không đến được, bữa nào vô SG đ Vườn Đá trở lại nhe hi…hi…
Cũng vì anh chị Loan Nghị hôm đó khg đến em ngồi một mình đến nắng lên mà viết được mấy câu này…dzui ,cảm ơn chị Loan…gặp lại tuần sau cafe Vườn đá…
BXL thì không thể nào lẻ loi được, các em vây quanh
Lúc đó ở VĐ em lẻ loi thiệt mà…cảm ơn chị
“Vườn đá lá vàng rơi,
Tách cà phê quen mùi,
Giọt sương mờ còn đọng,
Có chút gì lẻ loi.
Trong đá vườn quanh tôi” (BXL)
Anh BXL khắc họa một bức tranh thiên nhiên rất đẹp: Cà phê, giọt sương, vườn đá, lá vàng…. nhưng tâm trạng của BXL thì cô đơn, như nóng lòng, khắc khoải đợi chờ….
“Sài gòn vào hạ sớm,
Nắng gắt chẳng đợi trưa,
Bến khóm trúc âm xưa,
Lời cỏ dại ngây ngô.
Chờ mong phút giao hoà”
Chúc mừng anh bài thơ hay.
Cũng chờ thật đó K. Đ. nhưng khg có ai đến nên buồn chút rồi thôi…
Lời thơ nhẹ nhàng dễ thương quá anh BXL
KM
Lâu quá hé KM. Cô biến đi đâu mà biệt dạng vậy?… dzui nghen .
Em đây chứ có biến đâu mà mất dạng
Thiệt mà cũng hơn cả năm rồi đó KM.
Chưa chuẩn bị đi dự sinh nhật na anh?
Ăn rồi nè vui lắm.
Chào anh Locbach ,mới xem đề bài thơ VƯỜN ĐÁ tưởng anh theo sư phụ quay mặt vào tường đá tập quán tưởng ngờ đâu :
Bến khóm trúc âm xưa,
Lời cỏ dại ngây ngô.
Chờ mong phút giao hoà.
Từ lâu trúc tơ luôn quyến rủ ,còn cỏ dại tiêng giảm đơn ,mà bạn muốn giao hòa là rõ bạn giác ngộ rồi đó . Chúc dzui .
Cảm ơn anh Quế. Chúc vui.
Anh Lộc .
QA cũng vừa đi xa về và vội viết vài dòng gởi anh Đinh Văn Quế bài “Rêu” .
Bây giờ đọc ” Vườn Đá ” của anh có phổ nhạc ( Mai Phạm) bài thơ nghe lắng đọng sự chờ đợi một mùa thu tới . Hay lắm lẻ loi trong vườn đá rất lãng mạn !
Cảm ơn QA chung vui.
Ta cô đơn bên đời
Giọt cà phê đắng môi
Long lanh trong ánh mắt
Mơ phía trời xa xôi
Gió vờn lá sớm mai
Hoa khoe màu áo mới
Giọt sương lấp lánh ngời
Đá cuội nằm chơi vơi
Lâu lắm mới tìm được lại sự chiếu cố hoạ thơ của nguyentiet. Cảm ơn cô nhiều nghen.
Vườn đá lá vàng rơi,
Tách cà phê quen mùi,
Giọt sương mờ còn đọng,
Có chút gì lẻ loi.
Trong đá vườn quanh tôi.
Đi uống cà phê là có thơ anh Lộc đa đoan thiệt.
Ấy cũng là một cái nợ không vay đó qt.ui,cảm ơn sự chia sẻ…dzui.
Cảm ơn Dạ lan…chúc vui.
Vườn đá lá vàng rơi,
Tách cà phê quen mùi,
Giọt sương mờ còn đọng,
Có chút gì lẻ loi.
Trong đá vườn quanh tôi.
Bài thơ VƯỜN ĐÁ của BXL nhẹ nhàng tình cảm và hay lắm, chị mong đươc nghe thơ và nhạc giao hòa luôn, chúc mừng BXL bài thơ được nhạc sĩ Mai Phạm phổ nhạc, vui… vui…
Vui nghen chị Chi ui.
Sài gòn vào hạ sớm,
Nắng gắt chẳng đợi trưa,
Bến khóm trúc âm xưa,
Lời cỏ dại ngây ngô.
Chờ mong phút giao hoà.
Bài thơ hay, còn mới rợi đã được nhạc sĩ Mai Phạm phổ nhạc rồi, chúc mừng anh Lộc nha!
Xin lỗi qt. Sao cái com nó chạy lên kia rùi.
Đúng là thiên tài, nhìn đá cũng thành thơ!
Anh vẫn còn ở VN sao?Lần về vừa rồi không có anh buồn quá!
Cà phê sao uống một mình
Sao không kêu nẫu chung tình cho vui!
Chừng 2 tuần nữa mới về lại Úc anh Tín…hôm cafe Tiếng Xưa với Tạ Chí Thân có thấy anh nhưng rồi đi vội với Nguyễn Sĩ Tạo và Trần Đình Tín chỉ có kịp chào thôi nên anh khg nhớ…Cảm ơn HNT gặp sau.
Hihi…anh Lộc ngồi uống một mình nên phải sưởi ấm cà phê 😛
Vườn Đá đã thành thơ
Dẫu Sài Gòn chưa hạ
Nắng ơi có mong chờ
Sưởi ấm cà phê tôi ?!
Phải rùi Ái,ngồi đông ngừ khg ai làm nổi…phải đợi thật vắng chứ…mới tịnh tâm,cảm ơn Ái…dzui,
“Vườn Đá đã là thơ,
Dẫu nắng sớm chiều mưa,
Sương đọng lá trúc thưa,
Lòng cùng đá vu vơ…
Có nhau chưa tình vờ !
Trơ như đá vẫn thơ,
Sao mình mãi thờ ơ !
Cho thời gian mong đợi..
Cuốn hút trong dật dờ,
Còn chi em tình thơ…!”LB
Anh Lộc lâu quá bửa nào uống cà phê a lô cho UD thì vườn đá sẽ thành vườn hoa.