Ngõ nhỏ
Ngõ nhỏ ngày xưa nơi ta hò hẹn
Trăng thượng huyền còn dõi lối anh qua
Em đâu rồi?
Một bóng hình xa
Đêm cầu nguyện dải Ngân Hà tháng Bảy.
Em đi rồi.
Nỗi buồn ở lại
Ngõ nhỏ đìu hiu.
Lá rụng vơi đầy
Dáng cũ hanh hao, xao xác tháng ngày
Đường bỗng dài theo những chiều thương nhớ
Lối em đi rực hồng hoa nở
Bước anh về – nặng gánh tình không.
Ngõ nhỏ ngày xưa đò đưa bến mộng
Anh thẫn thờ gọi hai tiếng: cố nhân.
Cầm tờ lịch cuối
Tay cầm tờ lịch cuối năm
Bỗng dưng nhớ chuyện thăng trầm đắng cay
Xót lòng bao bận tỉnh say
Giật mình nặng gánh trả vay cuộc trần.
Ngẫm đời ái, ố, si, sân
Buồn, vui, thương, nhớ…bao lần đầy vơi
Từng ngày tờ lịch nhẹ rơi
Thương thân mỏng mảnh suốt đời tận tâm
Góp vui đôi chút âm thầm
Đếm ngày con tạo xoay vần đổi thay.
Đầu năm lốc lịch nguyên đầy
Cuối năm lịch cũng trắng tay, tiếc gì
Đường trần đâu có khác chi
Cầm tờ lịch cuối ngẫm suy cuộc đời.{jcomments on}
Ngõ nhỏ ngày xưa đò đưa bến mộng
Anh thẫn thờ gọi hai tiếng: cố nhân.(PBT)
Đây là hai câu thơ hay, đầy nỗi niềm và cảm xúc. Chúc mừng bạn PBT.
Đầu năm lốc lịch nguyên đầy
Cuối năm lịch cũng trắng tay, tiếc gì
Đường trần đâu có khác chi
Cầm tờ lịch cuối ngẫm suy cuộc đời.
Bài thơ “Cầm tờ lịch cuối” hay quá!
Những câu thơ trong bài “Ngõ nhỏ” khiến lòng xao xuyến:
“Đường bỗng dài theo những chiều thương nhớ
Lối em đi rực hồng hoa nở
Bước anh về – nặng gánh tình không.”
Hay lắm, anh!
Đường bỗng dài theo những chiều thương nhớ
Lối em đi rực hồng hoa nở
Bước anh về – nặng gánh tình không.
Những câu thơ thật có duyên.
Đầu năm lốc lịch nguyên đầy
Cuối năm lịch cũng trắng tay, tiếc gì
Đường trần đâu có khác chi
Cầm tờ lịch cuối ngẫm suy cuộc đời.
Đọc những câu thơ, thấy lòng bâng khuâng
Ngõ nhỏ ngày xưa đò đưa bến mộng
Anh thẫn thờ gọi hai tiếng: cố nhân.
Hai tiếng cố nhân nghe sao mà buồn quá.
Đồng ý với DL theo mình hai câu này hay ,nhưng dùng hai chữ cố nhân e là chưa đắt lắm .
Bài thơ đầy nỗi niềm hay lắm anh BT ui
Ngõ nhỏ ngày xưa đò đưa bến mộng
Anh thẫn thờ gọi hai tiếng: cố nhân.
NGÕ NHỎ dễ thương lắm! cả 2 bài đều chan chứa nhiều nỗi niềm !
Chúc vui nhiều nhe PBT!
Ngõ nhỏ ngày xưa đò đưa bến mộng
Anh thẫn thờ gọi hai tiếng: cố nhân.(PBT)
Em kiếp đời dạt mấy đến sông…
Thu phai sắc- tình xưa cứ vẫn………(SS)
Đầu năm lốc lịch nguyên đầy
Cuối năm lịch cũng trắng tay, tiếc gì
Đường trần đâu có khác chi
Cầm tờ lịch cuối ngẫm suy cuộc đời.(PBT)
Tháng năm cũng đã đổi dời
Sự đời gẫm lại- cũng hơi ngậm ngùi
Công danh- sự nghiệp- tiến lùi
Đường trần đến đó- cũng vùi đất thôi
Người ơi! ngày tháng qua rồi
Nhớ làm chi những phai phôi tình người?
Cố quên đễ nở nụ cười
Cho đời khởi sắc- chút tươi muộn màng!(SS) 😆 😆 Dzui
“Em kiếp đời dạt mấy bến sông /Thu phai sắc -tình xưa cứ vẫn…hay a ! và cđ ks -ctmm được lắm dzui nha .
Ngõ nhỏ ngày xưa đò đưa bến mộng
Anh thẫn thờ gọi hai tiếng: cố nhân.PBT
Cả hai bài thơ đều chứa đựng nỗi niềm!Mình thích nhất là hai câu kết của NGỎ NHỎ đầy cảm xúc!
Em đi rồi.
Nỗi buồn ở lại
Ngõ nhỏ đìu hiu.
Lá rụng vơi đầy
Dáng cũ hanh hao, xao xác tháng ngày
Đường bỗng dài theo những chiều thương nhớ
Lối em đi rực hồng hoa nở
Bước anh về – nặng gánh tình không.
Rất hay đó anh phan Bá Trình ơi!
Em đi rồi.
Nỗi buồn ở lại
Ngõ nhỏ đìu hiu.
Lá rụng vơi đầy
Dáng cũ hanh hao, xao xác tháng ngày
Đường bỗng dài theo những chiều thương nhớ
Lối em đi rực hồng hoa nở
Bước anh về – nặng gánh tình không.
Những câu thơ đầy tiếc nuối. Em đi để lại nỗi buồn cho anh. Nỗi buồn như thấm vào cảnh vật. Một loạt tính từ gợi buồn, gợi nhớ: đìu hiu, vơi đầy, xao xác, hanh hao…được sử dụng để thể hiện tâm trạng theo chiều dài của thời gian…
Em đi rồi.
Nỗi buồn ở lại
Ngõ nhỏ đìu hiu.
Lá rụng vơi đầy
Dáng cũ hanh hao, xao xác tháng ngày
Đường bỗng dài theo những chiều thương nhớ
Lối em đi rực hồng hoa nở
Bước anh về – nặng gánh tình không.
…
Ngẫm đời ái, ố, si, sân
Buồn, vui, thương, nhớ…bao lần đầy vơi
Từng ngày tờ lịch nhẹ rơi
Thương thân mỏng mảnh suốt đời tận tâm
Góp vui đôi chút âm thầm
Đếm ngày con tạo xoay vần đổi thay.
Cả hai bài thơ nhiều nỗi niềm trắc ẩn…buồn sâu lắng mà rất hay anh Phan Bá Trình à, chúc anh vui khỏe.
Ngõ nhỏ ngày xưa đò đưa bến mộng
Anh thẫn thờ gọi hai tiếng: cố nhân.(PBT)
Anh đâu rồi
ngõ xưa ai đứng đợi
Con đò chiều
lạc bến
cố nhân ơi!(NT)
Đầu năm lốc lịch nguyên đầy
Cuối năm lịch cũng trắng tay, tiếc gì
Đường trần đâu có khác chi
Cầm tờ lịch cuối ngẫm suy cuộc đời.(PBT)
Từng tờ lịch rơi
tóc người thêm sợi trắng
cuộc đời dài ngắn
nhà thấp nhà cao
rủng rỉnh eo xèo
tiểu nhân quân tử
hơn thua mọi thứ
nằm trọn nơi này
tờ lịch cuối…bay.(NT)
Suy gẫm cuộc đời có thấy gì không ?
Em đi rồi.
Nỗi buồn ở lại
Ngõ nhỏ đìu hiu.
Lá rụng vơi đầy
Dáng cũ hanh hao, xao xác tháng ngày
Đường bỗng dài theo những chiều thương nhớ
Lối em đi rực hồng hoa nở
Bước anh về – nặng gánh tình không.
Ngõ nhỏ ngày xưa đò đưa bến mộng
Anh thẫn thờ gọi hai tiếng: cố nhân.
Bài thơ hay quá!
Bài thơ Cầm Tờ Lịch Cuối thật đặc biệt, đôi khi mình cũng bóc tờ lịch và bâng khuâng khôn tả nhát là những ngày cuối năm .
Phan Bá Trình xin chân thành quý bạn thơ: Ng Khánh Tiền, Trần Văn Thọ, Xanh, Camtucau, Dạ Lan, Đinh Văn Quế, Mộng Cầm, Trần Kim Loan, Sông Song, HWHW, Thu Thuỷ, Minh Kiên, Kim Chi Hoàng, Nguyentiet, Giáng Hương, Quốc Tuyên, Thuy Du Khúc…đã chia sẻ, động viên qua hai bài thơ: Ngõ nhỏ và Cầm tờ lịch cuối. Hy vọng được góp mặt trong Hương xưa với những cảm xúc sâu lắng. Thân ái!