Giá từ thời buổi trồi lên
Biến tôi là những nốt trên cây đàn
Chạm vào tôi để tình tang
Mỗi cung em hát muôn vàn thứ theo:
Theo sông hát cạn ngày hè
Tiền không dùi trống mà nghe xập xình
Theo thang lên xuống một mình
Lời ca vo cuộn ra hình chiếc xe
Khàn trong qua khúc quanh nghèo
Ngậm chanh mà giọng cứ rè chữ xăng
Ngậm thêm chút ngải tìm trầm
Điện, ga, trường, trạm… lãnh phần về thay
Em như gỗ khảm ngọc trai
Ca theo nắng chợ vàng phai sắc mình
Gật gù chúc tụng bình minh
Bồ câu nghe hát giật mình bay đi…{jcomments on}
Thật là đáo để, thật là thấm thía cái thời điện châu củi quế. Họ Phan lúc nào làm thơ, không cho riêng ai mà làm cho mọi người để chia xẻ cái đau chung. Tội nghiệp người em gái ở đây cũng bị Cương cho vào làm bình phong. Dù Cương có cho em hát, nhưng không hát bằng hoài niệm mà hát với thực tế đau. Có còn thứ gì trên đời này qua nổi mắt của nhà thơ họ Phạn không? Tôi ngồi đây nghĩ đến cái nơi xa xôi đó mà buồn. Không phải buồn vì nhớ nhà vì đã gần 40 năm nỗi nhớ đó chai rồi, mà buồn vì thơ của Cương nay đã đổi. Ta thán mãi những mối tình si cũng nhàm phải không. Thơ vẫn hay và đau tận xương tủy dù chỉ nói đến cái hiện tại không vui chút nào. Một tâm hồn nổi loạn trong con người bình thản.
Độc đáo!
NL
Lời bình của NL hay quá cho TKL ké với nhen,Đúng là bài thơ của PTC thật độc đáo & hay lắm!
Thật chính xác: lời bình của Nguyên Lương quá hay luôn cho HKC ké với nghen… phải nói là bài thơ của Phan Thanh Cương hay tuyệt vời, chúc mừng PTC nhé.
chị Kim Chi ơi
Chị mà khen hay, em bắt chị đọc đến Tiền Ca 10 đó, sợ không?
lâu quá nhớ nụ cười chị. Bình an chị nhé.
Lâu quá anh Nguyên lương nhỉ!
PTC sẽ comment từng lời chính xác cho anh.
Thơ không đáo để, tiền đáo để hơn, họ Phan làm thơ không dám làm cho ai. Em gái mà PTC làm bình phong , đã trở thành bà xã, nay đã biên chế lên huyện rồi, tương lai sẽ lên tỉnh. Em hát Tiền Ca thay bài trữ tình trước đây. Có những chữ T đã qua nổi mắt của PTC như tình, tiền, tài…Anh buồn PTC đã chuyển hướng thơ, đừng buồn anh NL, trúng số PTC sẽ làm thơ tình trở lại. Thơ tình không chán, tình yêu muôn nơi muôn thuở. Tiền Ca không hay, không đau vì mở mắt ra ai cũng nghe ca, ai cũng quen và chai rồi
Không điên là may rồi, nổi loạn là chuyện nhỏ . Nhớ anh lắm, mong anh tin PTC. Ước mơ gặp anh một lần trong đời cũng được.
Thân mến.
Lâu quá chị TKL ơi
Khỏe không chị? chị sẽ đọc Tiền Ca2, 3…đến chán thôi.
Chị vui nhé.
Cương ơi,
Tết này vợ chồng mình về thăm nhà và bằng hữu. Sẽ đến Saigon sáng 20, về Qui Nhơn hôm 21, 22. Đến sáng 23 thì lên Dalat và chơi ở đó vài hôm, 25 hay 26 Tết là chắc đã có mặt Saigon lại rồi, hy vọng sẽ gặp nhau đâu đó trong thành phố nghen. Nhớ để dành Tiền ca 2,3…10 đọc cho mình nghe với nhé Cương.
NL
Nghe tin này mừng lắm anh Nguyên Lương ạ.
Chào em trai với một bài thơ mới rất đáo để về chuyện đời hí
Trước đây viết cái xa nay thử viết cái gần,thì ra cái gần lại khó viết. Cảm ơn anh. Thân mến
Khàn trong qua khúc quanh nghèo
Ngậm chanh mà giọng cứ rè chữ xăng
Ngậm thêm chút ngải tìm trầm
Điện, ga, trường, trạm… lãnh phần về thay
Nhà thơ nhập thế mất rồi, cứ quanh quẩn cơm áo gạo tiền …
“nhập thế” chưa chắc đâu Giáng Hương!
Cũng đôi khi:
“Lỡ quên bấm một lóng tay
Là tôi thả cánh chim bay lên trời
Lững lờ gặp lại chính tôi
Một, hai, ba, bốn… là người dưới kia” ĐTGT.PTC”
PTC cũng như thời tiết vậy.
Cảm ơn GH, chúc vui.
Hết rồi cái thuở cùng ai mơ mộng qua Đèo Le, cõng em đi dạo dưới mưa???
Chưa hết đâu Xanh ạ! sẽ hết khi con tim ngưng đập.
Cảm ơn X nhiều, vui nhé.
Nhưng thăng trầm của đời sống con người …ôi thôi
Trần gian mà chị. Chúc chị luôn khỏe.
Đời người thật lắm thăng trầm
Bình tĩnh trước thăng trầm mới là vấn đề chính phải không chị?
Cảm ơn chị, chúc chị luôn vui, khỏe.
Những thi ảnh lạ đan xen vào nhau,bài thơ làm xôn xao lòng người
Đề tài này khô khan thi hữu hay chê không viết, em thử viết thôi, lâu quá không gặp anh, chúc anh khỏe, an vui.
Em như gỗ khảm ngọc trai
Ca theo nắng chợ vàng phai sắc mình
Gật gù chúc tụng bình minh
Bồ câu nghe hát giật mình bay đi…PTC
Một bài viết rất ý nghĩa!Nói với em mà cũng nói với chính mình!
“Làm thơ là lỡ qua cầu
Áo cơm đứng gác hai đầu lối đi
Lách qua, viết được những gì
Gió lên từ chợ thổi đi phần hồn” Thơ Ngắn PTC
Gởi tặng XP. Cảm ơn HWHW
Khàn trong qua khúc quanh nghèo
Ngậm chanh mà giọng cứ rè chữ xăng
Ngậm thêm chút ngải tìm trầm
Điện, ga, trường, trạm… lãnh phần về thay
“Tiền” mà cất tiếng ca lên thì phát ra nhiều cung bậc trầm bổng và trong tiếng ca ấy cũng nhuộm nhiều màu sắc phải không PTC?
Chào chị NT.
Tiền, tiếng ca của nó, con gì nghe cũng giật mình bay đi cả, nó có màu đỏ không một họa sĩ nào dám vẽ, vẽ ra nó giống màu của địa ngục, chị em mình khỏi cần bận tâm đến nó nhé. Thân mến.
Phan Thanh Cương làm thơ đề tài nào cũng rất độc đáo và rất hay!
Nghe lời chị Quốc Tuyên em cho in ra một tập thơ, bán không được em bắt đền chị nhé.?
Vui chủ nhật với chị, lúc nào cũng mong chị an lành.
Em như gỗ khảm ngọc trai
Ca theo nắng chợ vàng phai sắc mình
Gật gù chúc tụng bình minh
Bồ câu nghe hát giật mình bay đi…
Bài ca của em cũng đã đổi cung bậc và thanh âm rồi phải không anh?
Vì thế bồ câu đã giật mình bay đi, nhưng không sao thế nào cũng quay lại đậu trước hiên nhà thôi.
Cảm ơn lời an ủi của T Thủy.
Nói vậy chứ cả loài người đều dùng tiền, PTC chỉ là hạt cát bé nhỏ thôi.
TT vui nhé.
một cách nheo mắt nhìn đời rất mới, lạ và ngộ nghĩnh kiểu phan thanh cương… hi hi hi 😆
người đã móc trái tim mình
đặt vào tay em.TTCT
Có sao không anh? Bình thường chứ!hi hi .
Vui, khỏe nhé
đau muốn… điếng luôn chớ còn sao nữa!… hổng tin thử móc coi sao?… 😉 😛 😆
Tiền là Tiên là Phật mà.
Thật sao? Vui nhé.