MỘNG BÊN NGƯỜI
Tình vời vợi ! Một ngày nào chưa đến
Chốn xa xăm ấp ủ mộng bên người
Trăng tròn khuyết bờ môi chờ héo hắt
Mãi nghìn thu duyên phận dẫu thực hư!
LỜI CUỐI CHO MỘT NGƯỜI
Lao đao khắc khoải chờ từ kiếp trước,
Ngơ ngác về chốn cũ vẫn mơ hồ.
E thế nhân, ngoảnh lòng dường xa lạ,
Người dấu chôn ta cổ mộ sâu cùng…!!!
DÒNG ĐỜI
Chiều mây xám đem mưa về thành phố
Đứng lặng nhìn qua cửa sổ song thưa
Vội vã đi dưới đường xe lố nhố
Đời mỗi người như một buổi nghỉ trưa !
TTB. 2013{jcomments on}