Nhà tớ nhâm nhi mấy giọt đường
Thôi thôi chẳng nói ghét hay thương
“Rau dền” nên chén tâm tình nhớ
“Mì nhái” thành câu kỷ niệm vương
Bảy chữ nhịp nhàng cùng vần, luật
Tám câu thanh thoát cũng thơ,chương
“Chén canh kỷ niệm” muôn đời hiếm
Thời thế , đồ ngon chớ thất thường{jcomments on}
https://huongxua.org/components/com_jcomments/images/smiles/laugh.gifhttps://huongxua.org/components/com_jcomments/images/smiles/lol.gifhttps://huongxua.org/components/com_jcomments/images/smiles/tongue.gif
Thực ra bài này nó viết cho một người có ý bảo thơ Đường
Bây giò là cung đàn lạc điệu nói chuyện thơ Đường như nhắc
Chuyện xua tích cũ trong lúc mình đang ở một khung trời tân tiến
Và thơ đã có nhiều thể khác mới mẻ và hay hơn ….và có để vào đó
Một chút muối ….cảm ơn chị K Đ đã có nhã ý đăng ….
“Chén Canh Kỷ Niệm”
Nhà tớ nhâm nhi mấy giọt đường
Thôi thôi chẳng nói ghét hay thương
“Rau dền” nên chén tâm tình nhớ
“Mì nhái” thành câu kỷ niệm vương
Bảy chữ nhịp nhàng cùng ý, luật
Tám câu thanh thoát cũng thơ,chương
“Chén canh kỷ niệm” muôn đời hiếm
Thời thế , đồ ngon chớ thất thường
Lão Ngaon Đồng
Lão Ngoan Đồng giỏi thiệt chỉ cần sửa một chữ đã thành ra bài thơ Đường Luật luật trắc vần bằng hoàn chỉnh, nhưng cái dụ”Rau dền”, “Mì nhái” thì chưa ổn. Hehehe.
Cảm ơn anh nguyenhoanglamni đã cho ý kiến về bài thơ “con nhái” (chứ không là con cóc)
Của Lão Ngoan anh cũng thuộc phe Đường muối nữa phải không ????
Thực ra bài này vui chơi với anh bạn có ý kiến về thơ Đường như
Cái chén canh kỷ niệm năm xưa nằm trong “cải tạo” một anh bắt
Dươc “con nhái “ nấu mì …. còn một anh hái được “rau dền” làm canh chia xẻ ….một kỷ niệm đáng để đời …nhưng sau này anh bảo là giờ mà nhắc :”mì Nhái” “rau dền” thì lạc điệu vì bây giờ khác xưa……như thơ Đường nằm trong thời nay ….!!!!!!!!
Mì nhái = là mì nấu với nhái ……không phải mì giả nha >>>>>>
Vui nha LND
Uả anh Trần Đình Sơn lại dùng nick Trà Rượu đầy khí phách trượng phu, bài thơ rất khí khái kiểu đói sạch rách thơm phải không anh?
Hi! Thu Thủy ,
Trà Rượu tiêu khiển chứ khí phách gì đâu Thu Thủy ui !!!!cảm ơn quá khen
Lão Ngoan Đồng
Trà Rượu thì an nhàn vô kể rồi lão Ngoan Đồng ơi! Vui
Bàn thơ nầy chắc đang nhớ tiếc về thuở hàn vi ăn canh rau dền và mì với nhái.
Ủa! Đồ cổ đang được chuộng mà…….??
SS hổng hiểu nổi………?????????
Bài thơ thật cổ kính dầu rằng toàn chuyện ăn .
Tuy chỉ có mì nhái với rau dền nhưng “Chén canh kỷ niệm” một thời hay lắm anh Trần Đình Sơn ơi!
Đọc CHÉN CANH KỶ NIỆM của anh Trần Đình Sơn, NT lại nhớ món canh lá giang nấu suông với muối của một thời không thể nào quên!
Thời khổ sở đã qua rồi nhưng làm sao quên?