Ham chơi tôi chậm lên đồi
Giận tôi em bỏ chỗ ngồi hai không *
Hai vòng cuồn cuộn ngóng trông
Đôi nắp vung ngửa tôi đong trời chiều
Cát xoăn xoắn hạt đùa trêu :
Bước chân hai kẻ ngược chiều vô duyên
Nhắm đôi con mắt lại thiền
Mở ra hiển hiện hai triền mông xa
Cũng từ vung cát mà ra
Cỏ hoa mắc cở bò qua nơi này.
Người về đứng giữa đổi thay
Nghiêng vung tuông tuột chiều ngày xưa tôi.
Chỉ còn riêng một con đồi….
*oo
{jcomments on}
Mông chiều như thỏi nam châm
Nhắm hai con mắt mà tâm rộn ràng
Nói như anh N T Hiếu mở mắt thấy, nhắm mắt cũng thấy sao! Ôi hai câu thơ của anh đi vào trung tâm rồi đó.
Cảm ơn anh nhiều, chúc khỏe.
Cái gì nhớ thì viết ( cũng có cái còn nhớ nhưng không viết được)
nhiều lúc PTC tự hỏi, sao lại nhớ cái mông này, may mà có KT không chê, hên quá. Cảm ơn nghen, vui mãi nghen.
He,he! Phan Thanh Cương nay thả hồn “wài niệm” về “chiến trường xưa” với những “trận càn ác liệt”! He,he! Dzui nhen!
Hi hi! Qua những ” chiến trường ác liệt” quân ta thiệt hại nặng nề, địch cũng u đầu mẻ trán, phải chi đừng có ” chiến trường” bạn nhỉ. Cảm ơn nhé. Thân
“Dấu mông chiều”, một tứ thơ thú vị, như anh Khoa Trường đã nói. Mới đọc, cũng nghĩ “quài” …mới ra. Hình ảnh đôi “dấu mông” như hai nắp vung ngửa như đong cả trời chiều … thật hay.
Rất thích những câu thơ giàu hình ảnh và tâm trạng như:
Cát xoăn xoắn hạt đùa trêu :
Bước chân hai kẻ ngược chiều vô duyên
Và:
Người về đứng giữa đổi thay
Nghiêng vung tuông tuột chiều ngày xưa tôi.
Chỉ còn riêng một con đồi….
Trần Văn Thọ ạ.
Làm thơ lẻ ra phải nhớ từ cổ người yêu trở lên, mới cao đẹp chứ , ai lại nhớ trở xuống bao giờ. Thôi thì thi hữu cho phép PTC viết cái gì có thật, biết đâu thành thật cũng là thơ.
Bửa nào đó uống mật gấu PTC sẽ viết vài cái từ cổ trở xuống nhé.
Cảm ơn TVT nhiều, chúc vui.
HI PTC,
Xem ra “người ấy” trong bài thơ tàn nhẫn đến “ác ôn” đó nghen!
Yêu gã lãng tử thì phải yêu cái tật lãng đãng của gã chứ ai đời chỉ để lại dấu 2 cái bàn tiếp hậu [phao câu] rồi ngúng nguẩy xăm xăm lối ngược chiều! Lần sau PTC nhớ mang theo xị hồng đào [đế cũng được] nghen. Người đâu mà hổng khoái cái thú đợi chờ?! Có vẻ điểm này cánh mày râu kiên nhẫn & đáng yêu hơn 😉 …
Nói gì thì nói vẫn phải cám ơn cá tính này của nàng. Nếu chẳng thế thì làm sao có bài thơ mới lạ & hay để ace huongxua nhâm nhi ngày chủ nhật… 😆
Hổng phải là nàng hổng khoái cái thú đợi chờ mà tại vì chờ lâu quá! Bằng chứng là 00 in dấu hơi bị sâu, đong được cả trời chiều mờ! Lại còn sâu đến mức “cát xoăn xoắn hạt” nữa thì không còn gì để nói.Tác giả bị cho ra rìa là phải rùi.Hi hi.
May cho CT. được thụ giáo NĐT. nên chớm đọc là hiểu ngay chứ hổng ” ngây thơ”( vô số tội) như Trần văn Thọ.
Bài thơ hay, lạ, và khéo lắm bạn PTC. à.Dzui nữa.
Nghe nói chị ttct có “quen biết” anh NĐT, vui lòng nói giúp PTC, còm cho ảnh bị rơi tự do xuống dưới rồi, mong ảnh kéo lên dùm.
May mà chị được anh NĐT “chỉ điểm” để hiểu thơ, nếu không làm sao dám giải thích với chị được. Khó nói lắm.
Cảm ơn chị nhiều nhé, chúc chị vui, trẻ như hồi gặp ở Sông Trăng.
Chị ttct (tên gì hổng biết)ui! Rất vui khi được chị …nhắc tên. Hiii
Một bài thơ với bao ý mới lạ và rất hay cám ơn tác giả
Cảm ơn lời khen của camtucau, chúc trẻ, vui.
Hi anh.
Mới hôm qua vào VĐV xem thơ NĐT, những câu thơ “cù loét” thiên hạ đúng chỗ, thông minh quá, khó học quá, PTC nghĩ chắc trời cho anh.
“người ấy” tàn nhẫn là đúng: “đợi một giây nghe bằng thế kỷ dài”, Sau này ” những đồng chí” xa PTC đều thấy mình đúng.
Dùng rượu để chửa bệnh xa nhau, nếu vậy rượu đâu mà đủ thi huynh?
Cảm ơn anh đã nhâm nhi. Làm xị nhé.
Rượu là để nhậu với 2 quả mông đó PTC à! Mà chỉ độc ẩm thôi nghen đừng rủ tên nào hết nhé!
“Làm xị nhé!” Hổng dám đâu!
[Nếu làm thì về quán. Hí hí hí] 😛 😆
Chào Phan Thanh Cương!
“Nhắm đôi con mắt lại thiền
Mở ra hiển hiện hai triền mông xa”.
Cuộc đời chỉ nhắm và mở mà hai khung trời khác nhau rất xa có phải không PTC? Chúc vui.
Dạ, Thường những chuyện rất xa nhắm mắt lại mới thấy anh nguyenhoanglamni ạ. Nói chung nhắm và mở còn ra những chuyện khác nữa, chuyện đời chẳng hạn. Cảm ơn anh nhiều. Kính mến.
Bài thơ ý tứ mới lạ và ngồ ngộ, nhưng sao lại khác với bên ĐG hở PTC?
Bên ĐG là trang “học trò”, bên này là trang “người lớn” , lớn nhỏ phải khác nhau chứ MT. Lâu quá nhỉ, đừng đau ốm nhé. Mến.
PTC ơi!Bài thơ hay và lạ,thích lắm !Chị có chút quà tặng PTC nè, đừng chê nhé! 😛
“Không không (OO)” hai chỗ giữa trời
Nỗi đau của cát sao người dửng dưng
Người buồn cát cũng rưng rưng
Giữ nguyên hai nắp vung trần đợi nhau
Một xưa nọ một mai sau
Ngàn năm cát vẫn một màu cát thôi
Níu chiều chiều vẫn cứ trôi
“Đôi nắp vung ngữa” ngó trời mênh mông
Trách chi sông đã cạn dòng…
Níu chiều chiều vẫn cứ trôi
“Đôi nắp vung ngữa” ngó trời mênh mông NT
Vậy là “đôi nắp vung ngữa” thành đôi mắt tròn vo rồi. Câu thơ tinh nghịch của chị vui, hay. Mà sao chị làm thơ nhanh thế, giống Khảo Mai rồi. Thơ chị trên HX, khi em rảnh đọc thì lại quá hạn comment, chị thông cảm nhé.(cũng như nhiều thi hữu khác)
Cảm ơn quà tặng của chị.
Lúc nào cũng mong chị vui, trẻ, khỏe. Thân mến
Ham chơi tôi chậm lên đồi
Giận tôi em bỏ chỗ ngồi hai không PTC
Hẹn rồi ai biểu đi rông?
Thôi anh nhìn tạm dấu mông đỡ…ghiền 😆
Hẹn rồi ai biểu đi rông?
Thôi anh nhìn tạm dấu mông đỡ…ghiền TT-NCM
Chơi chi kỳ vậy anh TT-NCM, phải ở phe mình (thi hữu) chứ. Nhưng thôi đừng nhắc cái này nữa, mắc cở lắm:
Cũng từ vung cát mà ra
Cỏ hoa mắc cở bò qua nơi này.
Cảm ơn nhé. chúc vui.
Thơ Phan Thanh Cương lúc nào cũng vậy có nhiều ý lạ, hay ghê đó, chị rất thích bài thơ ni.
Như đã hứa với chị, không gởi thơ buồn về cho HX nữa( khi nào bí tính sau).Làm sao miễn chị vui là được.
Cảm ơn chị đọc, chị sửa chính tả, chị gởi đăng, chị comment, chị đông viên, cảm ơn chị nhiều.
Lúc nào cũng mong chị vui.
Chào PTC . Đọc DẤU MÔNG CHIỀU thật là lý thú , nhiều người bảo thơ lục bát đã xưa cũ , sáo mòn , nhưng bạn đã khéo léo và xử lý thông minh để có được một bài thơ vừa hay vừa dí dỏm mà không ” bút tre ” tí nào . Đây cũng là một hướng làm mới thơ mà mình sẽ cố học tập . Cảm ơn bạn .
Bài thơ dí dỏm và nhiều ý tưởng mới lạ hay lắm PTC ơi
“Ý tưởng mới lạ” là do PTC uống mật gấu đó Mộng Cầm ơi.
Cảm ơn MC nhé. chúc vui.
Dạ chào anh ĐV Quế.
Đúng như anh nói thơ lục bát xưa như trái đất, nhưng anh yên tâm người Việt không ai dám bỏ thơ lục bát cả, bởi liên quan đến thiên tài Nguyễn Du, quốc hồn, quốc túy, quốc hoa( Phạm Quỳnh).Như vậy lục bát tồn tại vĩnh viễn. Tóm lại: lục bát là cái bình, vấn đề là chứa rượu gì trong đó.Anh em mình cứ “chơi” lục bát đi nhé. Còn anh học tập PTC thì em không dám nhận.
Cảm ơn anh, chúc anh khỏe.
Thơ lục bát của Phan Thanh Cương thật độc đáo.
kiều Thanh luôn luôn nói thế, PTC chỉ biết cảm ơn KT thôi. Biết đâu ngày đẹp trời nào đó gặp KT.Chúc khỏe, vui.
“Dấu mông chiều” của anh PTC thật độc đáo. Cái hay của bài thơ có lẽ bắt đầu từ sự độc đáo đó. Ngay từ nhan đề, bài thơ đã lôi cuốn người đọc vào cảm nhận khám phá cái điều tưởng chừng như không ai viết bởi nó quá thật. Nhìn qua thì tưởng là có phần thô tục nhưng đó mới chính là dấu ấn không thể phải mờ trong kỉ niệm nên đi vào thơ cái “oo” lại rất nên thơ.
Cát xoăn xoắn hạt đùa trêu :
Bước chân hai kẻ ngược chiều vô duyên
Nhắm đôi con mắt lại thiền
Mở ra hiển hiện hai triền mông xa…
Hình ảnh “hai triền mông xa” gợi về những cuộc hẹn hò của đôi lứa thật tình tứ và lãng mạn.
Bài thơ là một bất ngờ khá thú vị. Em chúc mừng anh PTC nhé!
MK là em của chị nguyentiet, anh cũng là em kết nghĩa của chị, cớ sao mình không là anh em, đã là anh em kết nghĩa thì tất cả những bình luận ( comment )không thành vấn đề. Chắc MK hiểu ý anh nói.
Anh mong MK vui, khỏe , lâu lâu gọi vấn an sức khỏe chị nguyentiet.
cảm ơn em nhiều, nhiều lắm
Đọc comment của PTC cho MK chị cảm động quá và tối nay ba chị em nhà mình gặp nhau rồi, chị vui lắm!Chúc cả nhà mình luôn vui tươi mạnh khỏe và hạnh phúc.
MK có nghe chị nguyentiet nói không, nhớ nghe em
ở nhà có mẹ có cha
Đi ra có có tổ ba ba chúng mình
Thân mến
Chị LIKE Phan Thanh Cương nhiều lần đó!
Ham chơi tôi chậm lên đồi
Giận tôi em bỏ chỗ ngồi hai không *
Hai vòng cuồn cuộn ngóng trông
Đôi nắp vung ngửa tôi đong trời chiều
Một bài lục bát của Phan Thanh Cương thật lãng mạn và trử tình quá- hay lắm PTC ơi, chúc mừng em với bài thơ hay nhé.
Dạ, em cảm ơn chị, chúc chị vui mãi.
Tên phù thủy của thơ 6/8 làm nghiêng ngửa đất trời, làm say lòng người đọc, làm sống lại những trái tim khô và làm vun đồi gió cát. Thơ đã lạ, chữ dùng thì rất khó tìm trên thế giới thi ca này. Còn tình cảm của nhà thơ ư, nó cứ như gió thổi, cát bay, tụ lại được một nhúm đồi rồi mai lại bay đi chỗ khác tụ nữa. Lông bông nhưng phản ảnh đúng cái tính lông bông, lãng tử của họ Phan.
Chết thật!
NL
HAY QUÁ anh Nguyên Lương!
Đọc phản hồi OO ở trên của cô giáo mà cứ tủm tỉm cười hoài. Cô có máu tếu rất có duyên, không thua PTC đâu. Thích thật. Nay mới biết thêm Minh Kiên và Cô gíao là hai chị em. Chị nào em nấy, đúng thế.
NL
Là hai chị em kết nghĩa qua trang Hương Xưa đó anh NL.
Cuối cùng thì người mình mong đã đến, đến vào lúc trái chờ đợi sắp rụng. Những lời bình của anh Nguyên Lương cách tốt nhất là im lặng, để thưởng thức.
Có cái gì trên cảm ơn không? Nếu có dùng cho anh.
Thân mến.
Mấy hôm nay hai con trai ở xa về chơi, dành thì giờ cho hai cháu nhiều nên không rảnh để làm việc riêng. Nay thì rảnh rồi, sáng vừa vào HX thì thấy gió cát bay mù mịt, tưởng mình đi nhầm chỗ, té ra lại gặp bạn hiền ở đây. Nhìn đi nhìn lại chỉ thấy còn dấu của OO (đôi nắp vung ngửa) in lại, chủ nhân của nó thì đã đi xa đâu rồi (nhưng sao không là bốn nắp vung ngửa nhỉ).
Mình tưởng tượng: PTC là tay cù lét có hạng trên HX, và chắc ngoài đời cũng thế. Có duyên qúa chừng.
NL
Có khi cũng có bốn nắp vung ngửa anh ạ. Nhưng bốn nắp thì hạnh phúc quá trời, có chi để viết.
PTC lấy nỗi niềm của mình ra đùa, nó không mất lòng ai. Miễn sao làm bạn bè mình vui thì được. Anh NL vui nhé.
Em đi rồi để lại chỗ ngồi cho Phan Thanh Cương tha hồ mà mộng tưởng
lời thơ dí dõm mà đau , đau lắm PTC . Gió sẽ thổi bay đi như dấu chân trên cát sóng biển sẽ xô đi . tất cả chỉ còn là hòai niêm .
Ngô Tín
Chào Ngô Tín
Lâu lâu lục lại trong ngăn kéo quá khứ ra lau chùi, sơn phết lại rồi cho anh em xem ( thơ), Nó đủ thứ trong đó: mặn, ngọt, chua, cay
Cho nên bạn bè nếm món nào thì cố gắng chịu. Cũng muốn đãi anh em những món ngọt ngào, nhưng trái cây đời chua chát quá.
Thân.
Yêu người yêu luôn dấu chổ ngồi vậy mới đúng là yêu.
Có yêu chỗ ngồi đâu.
Cảm ơn TM phát biểu, chúc vui.