em mũ nón
không phải vì mưa nắng
mà để che đi
hai lúm đông tiền
em khăn mạng
không phải vì gió bụi
mà để che luôn
cái nốt ruồi duyên
nếu chẳng thế
đám con trai hàng phố
không hồn xiêu phách tán
cũng điên điên…
và ta lỡ
trở thành tên may mắn
để một đời
lảm nhảm khúc sầu riêng!…{jcomments on}
Dễ sợ chưa? Em trai yêu Hoa Khôi luôn tề!Hèn chi bỏ thơ…theo người đẹp đến chừ.Chia xẻ bài thơ hí
Cái số của Lệnh Hồ Lãng Tử nó khổ vậy đó huynh! Nhạc Linh San, Nhậm Doanh Doanh, Nghi Lâm… và còn những ai ai nữa [?] đều là người đẹp cả! Thượng Đế thì quá hà tiện tặng cho con người một trái tim nhỏ xíu xiu!… He he… 😉
Lâu qúa là lâu NĐT mới trở lại tặng cho chúng ta một bài thơ thật có “duyên” . Con gái che đì cái duyên để cho ta cứ phải mỏi mòn tìm và mơ tưởng. Cũng như đàn bà Ả Rập ra đường là che kím mặt.
Mình có người bạn Mỹ, có cô vợ người Iran, cô có đôi mắt đẹp hút hồn người nên khi ra đường lúc nào cũng đeo kính đen để che những ánh mắt tò mò. Hôm lại nhà chơi, mình mới thấy đôi mắt thật của cô, ôi! nó đẹp làm sao ấy. Quả đúng là:
“Mắt em là giòng sông thu
Bao năm sương phủ, che mù khói mây
Thuyền anh đi vớt lá trôi
Chưa qua sông đã đắm ngay giữa giòng”
Bài thơ của NĐT làm mình nhớ lại chuyến về VN năm 2010 ra đường thấy mấy cô che mặt như những Ninja. Nay mới biết là mấy cô che đi cái duyên chết người đấy để cho ta nhớ chơi.
Thơ dễ thương qúa NĐ Trình ơi!
NL
Hi. Và phải chăng vì thế mà đàn ông Trung Đông đều phải mặc áo thụng khi ra ngoài? 🙂 Have a good time, dear.
Bài thơ không cầu kỳ, rất hay.
Đoạn-kết làm người đọc ngậm-ngùi cho người “may mắn”:
“và ta lỡ
trở thành tên may mắn
để một đời
lảm nhảm khúc sầu riêng!…” NĐT
Mong có dịp được đọc thêm thơ của anh
Hi. “không cầu kỳ” thì chính xác còn “rất hay” thì phải xem lại… 😉 Tuy nhiên, “làm người đọc ngậm-ngùi cho người MAY MẮN” là quá đã rồi bạn Nguyễn Hoàng Lãng Du ơi! 😆
Trên Chùa
Áo em biếc cội mai gầy,
Đồi xanh chim hót động ngày khói sương.
Mắt xa trong cõi trầm hương,
Pháp Hoa Kinh niệm thơm đường người đi.
Hương Yêu
Khi ta tỉnh giấc xuân nồng,
Hoa thơm lời gió, mưa hồng non cao;
Chuông ngân còn đọng cánh đào,
Hay em cất tiếng ngọt-ngào gọi ta?
NHLD
So ra thơ của anh Lãng Du và thơ của anh Lãng Tử NĐT đâu có ai thua kém ai! Thơ quá là “Lãng Đãng” 😀 hahah…
Hoa Khôi
em mũ nón
không phải vì mưa nắng
mà để che đi
hai lúm đồng tiền
em khăn mạng
không phải vì gió bụi
mà để che luôn
cái nốt ruồi duyên
nếu chẳng thế
đám con trai hàng phố
không hồn xiêu phách tán
cũng điên điên…
và ta lỡ
trở thành tên may mắn
để một đời
lảm nhảm khúc sầu riêng!…
NĐT
Thơ như thế nầy mà chị nhà “cấm vận” anh một thời gian khá lâu thì tiếc uổng vô cùng! Hèn chi một thời gian khá lâu không gặp. Chúc mừng huynh đã được “lift the embargo (dỡ bỏ cấm vận)” để cho HX thưởng thức những bài thơ khá là VUI HAY!!! Chúc sức khỏe và vui hoài anh nhé.
Hi.
Gã lãng tử gã lãng du
Hai gã cộng lại lãng tu là vừa… 😉
Healthy and happy, dear…
em mũ nón
không phải vì mưa nắng
mà để che đi
hai lúm đông tiền
em khăn mạng
không phải vì gió bụi
mà để che luôn
cái nốt ruồi duyên
…….
và ta lỡ
trở thành tên may mắn
để một đời
lảm nhảm khúc sầu riêng!…
Oh, lâu lắm mới được đọc một bài thơ dễ thương và rất hay của Nguyễn Đăng Trình đó nha, như ri là đi ra đường cứ che kín mặt để ai cũng nghĩ mình đẹp cả, thích thật 😆
Vậy là trước kia Quốc Tuyên đã đọc toàn là những bài thơ dễ ghét và rất dở?! 😛
Điệu này thì ngdtrinh phải về Qui Nhơn mở shop chuyên bán mũ nón & khăn mạng sẽ rất đắt hàng… 😆
Good health…
“em mũ nón
không phải vì mưa nắng
mà để che đi
hai lúm đông tiền…”
sợ anh thấy
rồi đêm về không ngủ
thổn thức hoài
một nỗi niềm riêng…
LH có vài lời với anh NĐT cho vui.Chúc anh có thêm nhiều niềm vui.
“em mũ nón
không phải vì mưa nắng
mà để che đi
hai lúm đông tiền…”NĐT
sợ anh thấy
rồi đêm về không ngủ
thổn thức hoài
một nỗi niềm riêng.PLH
Thơ Nguyễn Đăng Trình hay và dễ thương, còn phần viết nối của Phan Lan Hương cũng tuyệt!
LH chỉ viết nối thêm cho vui, không ngờ được có người khen hay,mừng ghê.Cảm ơn GN đã động viên nha.
Hi, GIANG NHÂN,
Vậy là GIANG NHÂN cũng biểu đồng tình rồi đấy nha… 😆
Hi, phan lan hương,
“sợ anh thấy
rồi đêm về không ngủ
thổn thức hoài
một nỗi niềm riêng…”
Chưa cần thấy. Mới đọc thơ thôi mà đã “thức thổn” rồi! 🙄
Rất đẹp………..
………..Và quá tuyệt……..
Hi,
Hoa khôi hay là bài thơ hả Sông Song? Đừng nói là cả hai đấy nhé!
Nickname hơi bị ấn tượng! 😛
Ngừ trong thơ ẹp……………và thơ chuyệt….. 😆 😆 ….Hi Hi…….ược khen mừng wúa…….. 😳
và ta lỡ
trở thành tên may mắn
để một đời
lảm nhảm khúc sầu riêng!…
Làm nhảm khúc sầu riêng một đời
hong biết có phải là may mắn ko đây…..
KM
Chào Khảo Mai,
Rủi ro thì có! 🙁 😛
Happy nghen…
Lẻo đẻo theo ngọ về cuối cùng được may mắn.rất dễ thương
Hi MONG CAM,
May mắn vậy thì làm sao “một đời
lảm nhảm khúc sầu riêng!…” hả MONG CAM? Hic hic… 😛
Sao đã ” may mắn” rầu mờ còn”lảm nhảm khúc sầu riêng ” dzệ anh Trình? Bài thơ thiệt dễ thương đó nha!hì..hì(lâu quá hổng gặp!)
Chào Meocon,
Vì cái sự “tréo cẳng ngỗng” ấy mới có thơ Meocon ạ! 😛
Chúc vui nghen.
làm sao che được nốt ruồi
là duyên con gái một đời ta mơ
làm sao ra ngẩn vào ngơ
cái lúm dễ ghét nên thơ đồng tiền
làm sao cứ mãi ưu phiền
theo em mãi miết hóa điên hóa tàng
được em mới thấy ngỡ ngàng
hầu em mấy bận nhỡ nhàng xuân trai
Chào Hạt Dưa,
Hoa khôi thiệt chứ không phải nhầm lẫn gì đâu mà “ngỡ ngàng” và “nhỡ nhàng” Hạt Dưa ạ! 😛
Tuyệt vời..”và ta lỡ
trở thành tên may mắn
để một đời
lảm nhảm khúc sầu riêng!…”NĐT.
Đúng là nhiều mùi vị…
Hi,
Hôm trước ngồi lai rai với ban bè Cường Đễ ở Sông Trăng [Văn Công Mỹ]. Một số người nhắc locbach. Mình k tiện hỏi kỹ, k biết có phải là bạn k?
Chúc vui nhé… 🙂
Sở hữu cái đẹp khổ lắm , gai hồng nhung đở đau hơn gai sầu riếng ứ hự.
Lộc tôi cũng đồng ý với bạn QĐ. này.
Chào Qua Đường,
Chẳng biết có phải vì thế không mà kể từ đó ngdtrinh rất không thích trái sầu riêng. He he… 😉
em mũ nón
không phải vì mưa nắng
mà để che đi
hai lúm đông tiền
Sao lại che đi chất duyên đáng quý nầy.
Bích Vân làm bộ không biết CON GÁI là chúc chảnh đấy chăng? 😛
Lâu lắm mới thấy trở lại HX với bài thơ thật dễ thương ! Chúc mừng được sự ” may mắn “nhé NĐT !
Hi,
Thơ dở thương bi nhiêu thì ngừ dở ghét bí nhiêu hả tỉ tỉ? 😛
em mũ nón
không phải vì mưa nắng
mà để che đi
hai lúm đông tiền. NĐT
bài thơ thật dễ thương
chúc vui vẻ
Hi, HOÀNG TRỌNG QUÝ,
Nhưng Hoa Khôi thì k dễ thương tí nào! 😆
Xiêu hồn, tán phách rồi lại điên điên …
Hèn chi Nguyễn Đăng Trình nhà ta “lỡ” là “tên may mắn”.
Cảm ơn Lệnh Hồ Lãng Tử!
Chào Võ Như Vũ,
Chính vì “lỡ” mà “đời tan hoang tình cũng tan hoang” đấy VHV ơi! Cám ơn bạn đã điểm y bon LỠ [trong ngoặc kép” – tử huyệt của bài thơ… 😛
“và ta lỡ
trở thành tên may mắn
để một đời
làm nhảm khúc sầu riêng!…”(NĐT)
Nẫu thích chữ “lỡ” này!Ai bỉu “lỡ…khôn” hấp tấp iu “siu qua” làm chi? Đến nẩu say iu rầu, nào dè “té” cái “lỡ… dại” cháy luôn sự tình, cháy luôn cả túi iu…một đời “sầu riêng”?(cừ)
Bài thơ hay hóm hỉnh, chữ dùng nhìu hình tượng đúng là Bok …NĐT!
Gan quá, được hoa khôi mà dám bảo là “lỡ” đáng bị phạt tù chung thân.
Hi Tuệ Minh,
Đã tuệ mà còn minh nữa hèn chi phán một lời khiến ndt phải tâm phục khẩu phục… 😛
nếu chẳng thế
đám con trai hàng phố
không hồn xiêu phách tán
cũng điên điên…
và ta lỡ
trở thành tên may mắn
để một đời
lảm nhảm khúc sầu riêng!…
chúc mừng Nguyễn Đăng Trình đã rất may mắn kiệu được Hoa Khôi dzề dzinh nhé…cho dù một đời lảm nhảm khúc sầu riêng hé 😆 🙂 😀 cảm ơn bài thơ rất hay & chúc Trần Thị Cổ Tích – Nguyễn Đăng Trình tràn đầy hạnh phúc nhé.
Chào Kim Chi tỉ,
Ngoài 2 tiếng cám ơn ndt&ct k biết phải nói gì hơn nữa! 🙂 😛
Bài thơ đáng yêu quá nên chi được hoa khôi yêu.
Hi Uyển Diễm,
ndt đoan chắc rằng người ấy của UD cũng chẳng khác gì mấy đâu… 😆