Giữa Cõi Đi Về — diền ngâm: Sông Song
https://www.youtube.com/watch?v=KLwovDTp7oU
Trăng vẫn chiếu cuộc chơi từ cổ-độ,
Chợt vòng quay đảo lộn cả phương trời.
Nơi bãi vắng đóa hoa vừa nở rộ,
Thuyền ơi thuyền nước chẩy cứ trôi xuôi.
Cửa Trời Đất vô cùng đâu có hẹp.
Ta yêu nhau khi trăng thuộc về người.
Tới hay lui, lối đi nào cũng đẹp.
Ở hay về, đường vọng những lời chim.
Đây là chút yêu thương làm rượu ngọt,
Cho anh em chuếnh-choáng với mâm đời.
Rừng sương mộng, môi mềm ta cứ uống.
Giữa chợ chiều, tâm-thức nhớ an-vui.
Có tiếng hát mơ-hồ trên bến hẹn,
Tiễn chân nhau tới chốn ít ai tìm?
Cơn sóng lớn băng qua nguồn tắc-nghẽn.
Giòng máu nồng theo lối chẩy về tim.
Hỡi chăn gối đã đưa ta trở lại,
Tạ ơn nhiều êm-ái lúc thân đau.
Hỡi viên thuốc trên đầu môi tê-dại.
Dư-vị này ta giữ đến mai sau.{jcomments on}
Anh NHLD,
Nghe nói bài này anh viết khi nằm ở bệnh viện, ở phòng cấp cứu, mà tâm hồn thanh thản viết được những lời yêu thương ngọt ngào này sao? Thơ Anh thường u uẩn, chìm khuất trong giới hạn của cảm quan, mà khi đọc thường phải mở nó ra mới thấy hết. Riêng bài này thì thoáng và rộng rãi qúa. Phải chăng con người khi khẩn cấp, gần với cữa tử sinh, họ là một con người khác, có thể bình thản nhẹ nhàng để chuẩn bị những bước tiếp theo.
Bài này nếu anh không nói là của Lãng Tử, mình không tin đây là của chàng. Ở trong không gian rất ít hy vọng và niềm tin, thơ anh bỗng dậy lên cái tha thiết của nguồn sống và lạc quan. Phải chăng, tình yêu chờ đến những lúc này mới bùng nở những đóa hoa đã ấp ủ lâu ngày.
Bài thơ này nên đọc vào một ngày nắng đẹp để thấy hết cái sức sống của tình yêu trẩy mầm.
Lạc quan và yêu đời lắm!
NL
Bài thơ này quả thật đã viết trong phòng khẩn-cứu (ICU) của bệnh viện nhưng không phải trong một lúc mà vài ngày …
Làm vài câu rồi dừng lại … khi tỉnh lai làm tiêp .
Lúc đó, tôi không nghĩ đến nhà cửa, tiền bạc; không nghĩ tới danh vọng,tiếng tăm…nhưng nghĩ tới Yêu Thương mà mọi người đã dành cho trong cuộc đời và tôi đã dành cho họ . Đó là chìa khóa của hạnh phúc mà tôi mong sẽ tiếp diễn cho người khác nếu tôi đi.
Bốn câu chót làm sau khi rời phòng khẩn-cứu .
Cám ơn anh
Trong bệnh viện vẫn làm thơ thật đúng là thi sĩ .
Thưa chị Bích Vân,
Ở trong bệnh viện, lúc đó chỉ có dây nhợ gắn vào người và thơ .
Tôi còn chon lựa nào khác được?
NHLD
Trăng vẫn chiếu cuộc chơi từ cổ-độ,
Chợt vòng quay đảo lộn cả phương trời.
Nơi bãi vắng đóa hoa vừa nở rộ,
Thuyền ơi thuyền nước chẩy cứ trôi xuôi.
Cửa Trời Đất vô cùng đâu có hẹp.
Ta yêu nhau khi trăng thuộc về người.
Tới hay lui, lối đi nào cũng đẹp.
Ở hay về, đường vọng những lời chim.
Bài thơ lãng đảng ,mơ màng GIỮA CÕI ĐI VỀ thật sâu sắc đầy ấn tượng & rất hay! Cám ơn NHLD chúc vui khỏe nhé!
Được chị Trần Kim Loan đọc thơ và góp ý là điều hân-hạnh và vui rồi Cám ơn chị. NHLD
Cửa Trời Đất vô cùng đâu có hẹp.
Ta yêu nhau khi trăng thuộc về người.
Tới hay lui, lối đi nào cũng đẹp.
Ở hay về, đường vọng những lời chim.
Đây là chút yêu thương làm rượu ngọt,
Cho anh em chuếnh-choáng với mâm đời.
Rừng sương mộng, môi mềm ta cứ uống.
Giữa chợ chiều, tâm-thức nhớ an-vui.
QT rất thích những câu thơ ni, hay lắm anh Nguyễn Hoàng Lãng Du ơi.
Thưa chị Quốc Tuyên,
Cám ơn chị nhiều . Tiện đây có thắc-mắc muốn hỏi chị. Chị viết Truyện Rất Ngắn lời it mà ý dài . Cô đọng và đẹp hơn cả những bài thơ hay. Đọc truyện của chị xong, hết dám gửi truyện của tôi tới HX!
Sao không thấy thơ của chị xuất-hiện?
Ông Sao Sáng (NL) cũng không biết lý-do .
Thưa anh Nguyễn Hoàng Lãng -Du.
Cám ơn anh đã thích” NHỮNG MẪU CHUYỆN RỜI RẠC”
QT cũng có làm thơ một vài bài đăng trên HX, nhưng từ khi đọc thơ anh và các nhà thơ gạo cội của HX, QT hết dám làm thơ nữa.
Thân kính
Nguyễn Quốc Tuyên
Thưa chị Quốc Tuyên,
Có một điều chị nói không thuyết phục được tôi . Với lối viết của chị, tôi nghĩ rang chị làm thơ rất hay .
Khi đọc HX tôi thấy nhiều người làm thơ đặc sắc lắm .
Tôi chỉ muốn làm gã lang thang chia sẻ vui buồn cùng thiên-hạ qua thơ văn . Được quý anh chị đón nhận làm vui lắm rôi.
NHLD
Đây là chút yêu thương làm rượu ngọt,
Cho anh em chuếnh-choáng với mâm đời.
Rừng sương mộng, môi mềm ta cứ uống.
Giữa chợ chiều, tâm-thức nhớ an-vui.
Những câu thơ đầy lạc quan giữa lúc sinh tử thật là ngưỡng mộ .
Thưa chị Bích Vân,
Tôi không phải là tín đồ của Minh Giáo nhưng vẫn thuộc kinh của họ :
” … Sống không lấy chi làm sướng, chết đã lấy gì làm khổ …Chỉ thương người hoạn nạn quá nhiều ” .
Quả tình lúc đó tôi thấy đi cũng được mà ở cũng được chị ạ
Hỡi chăn gối đã đưa ta trở lại,
Tạ ơn nhiều êm-ái lúc thân đau.
Hỡi viên thuốc trên đầu môi tê-dại.
Dư-vị này ta giữ đến mai sau.
Doạn thơ nầy chắc tặng người bạn đời đã tận tụy sớm hôm .
Thưa chị Uyển Diễm,
Trên đời có 3 người không mấy thích lồi làm thơ của tôi: một ông thầy cũ, một anh bạn nhạc sĩ nổi tiếng và người đi cùng đường đời với tôi.
Có lẽ thơ của tôi xa vời quá. Nhìn con mắt tả ra bầu trời, nhìn cây lúa lại kể chuyện quê hương.
Nhờ vậy thỉnh thoảng tôi cũng có bài tả con bò thành con trâu nghĩa là gần gũi với thực-tế hơn . NHLD
Chào anh NGUYENHOANGLANGDU,đi không tới đích về không đến nơi cho nên gọi là GIỮA CÕI ĐI VỀ.Chính vì “giữa cõi đi về”anh có cái nhìn mới về nhân tình thế sự:
“Cửa Trời Đất vô cùng đâu có hẹp.
Ta yêu nhau khi trăng thuộc về người.
Tới hay lui, lối đi nào cũng đẹp.
Ở hay về, đường vọng những lời chim.”
Cho nên mới thấy giá trị của sự yêu thương chia xẻ nhau trong cuộc sống,dù đời là giấc mộng huyễn
“Đây là chút yêu thương làm rượu ngọt,
Cho anh em chuếnh-choáng với mâm đời.
Rừng sương mộng, môi mềm ta cứ uống.
Giữa chợ chiều, tâm-thức nhớ an-vui.”
Và anh sẵn sàng thanh thản ra đi
“Có tiếng hát mơ-hồ trên bến hẹn,
Tiễn chân nhau tới chốn ít ai tìm?”
Nhưng anh không đi được vì còn nhiều duyên nợ với trần gian, cũng có thể vì kiếp trước anh chưa trả hết nên:
“Hỡi chăn gối đã đưa ta trở lại,
Tạ ơn nhiều êm-ái lúc thân đau.
Hỡi viên thuốc trên đầu môi tê-dại.
Dư-vị này ta giữ đến mai sau.”
Xin chúc anh mau lành bệnh,mạnh giỏi để tôi còn được đọc những bài thơ hay của anh.Một lần nữa chúc anh bình phục.
Anh Nguyễn Hoàng Lâm Ni thân mến,
Cám ơn lời phẩm bình của anh trong đó có một vài chừ tôi thây rất hay nhưng đầy ngậm-ngùi “đi không tới đích, về không đế nơi”. Vâng, cả đời tôi có những nỗi buồn vô vọng . Tôi cầu nguyện cho Quê Hương thanh bình thì đất nước lại chiến tranh . Tôi ước mong anh chị em hạnh phúc thì họ lại đói nghèo . Tôi như một ông thầy pháp cầu mưa nhưng trời đất lại khô cháy hơn . Gia tài lớn nhất của tôi giữa lúc đi về chỉ còn tình Yêu-Thương mà Thượng Đế bằng lòng cho để lại .
NHLD giỏi ghê nằm viện mà viết thơ hay quá hà!Chúc NHLD mau hết bịnh để làm nhiều thơ hay cho trang nhà thưởng thức nha!
Thưa chị Mèocon,
Không giỏi đâu chị, cái đó tạm gọi là “méo mó nghề-nghiệp” .
Bài thơ này cũ . Tôi đã khỏi bệnh .
Chân thành cám ơn chị và cả lời chúc .
MẤT DẤU VỀ
Qua song cửa mặt trời hồng muôn thủa
Vẫn thấy người dung dị tự ngàn xưa
Gối đầu trên những giấc mơ năm cũ
Trắng mộng thư sinh thơm ngát mấy mùa
Ta có thấy đất trời đang rộng mở
Ngày thanh xuân dũa gọt mấy vần thơ
Tặng cho người rộn ràng từng hơi thở
Đêm sao băng thao thức một mong chờ
Tiếng ai hát trong dòng sông tuổi nhỏ
Hay chính người buổi tương ngộ ban sơ
Ta lay hoay giữa trận đồ cơm áo
Chợt một chiều thấm thía nỗi bơ vơ
Tình non dại thành tro than dĩ vãng
Tiếc thương chi một gã lỡ hoang đàng
Dù tâm thức yêu người là rất thật
Áo phong trần vận mãi kiếp lang thang
Thì thôi nhé hãy quên đừng nhớ lại
Nhánh sông xưa ra biển đã xa nguồn
Người có biết nhiều khi ta ái ngại
Thương con đò đợi khách dưới trăng non
Thưa anh/chị R Xưa,
Lại một lần nữa được đọc những vần thơ của anh/chị. Qua thơ của R Xưa, tôi nhìn thấy một đoạn đời nào đó, những cảm xúc nào đó của chính mình:
Ta lay hoay giữa trận đồ cơm áo
Chợt một chiều thấm thía nỗi bơ vơ
…………………………….
Người có biết nhiều khi ta ái ngại
Thương con đò đợi khách dưới trăng non
……………..——————
Hay quá!
Xin chân thành cám ơn . NHLD
Đây là chút yêu thương làm rượu ngọt,
Cho anh em chuếnh-choáng với mâm đời.
Rừng sương mộng, môi mềm ta cứ uống.
Giữa chợ chiều, tâm-thức nhớ an-vui.
HKC rất cảm phục Nguyễn Hoàng Lãng Du vì trong lúc bệnh phải nằm viện mà NHLD vẫn sáng tác được những vần thơ ngọt ngào yêu thương-đầy lạc quan như khổ thơ trên- hay lắm- chúc NHLD vui khỏe – hạnh phúc nhé.
Thưa chị Hoàng Kim Chi,
Con ngườu có những lúc thế này, có lúc thế khác. Có những giai-đoạn của cuộc đời nếu phải nằm bệnh viện như trên có lẽ NHLD cũng làm những bài thơ xót xa thương người ở lại, mong mình được sống
Cám ơn chị đã đọc thơ và viết phẩm bình . NHLD
Đọc bài thơ rồi đọc lời bình luận của các anh chị HT vừa thích thơ lại vừa cảm phục anh NHLD lúc bịnh nặng nhu thế mà còn làm được thơ và thơ rất hay nữa chứ, thật ngưỡng mộ!
Thưa chị Hoa Tím,
Tôi xin lỗi nếu nhầm lẫn trong cách xưng hô.
Tôi là người mới tới HX nên được đối xử đặc-biệt hơn đấy chị.
Rất hân hạnh được chị đọc thơ NHLD
Đọc thơ anh NHLN và đọc các comments của thân hữu và của chính tác giả NT thấy như mình được mở tầm nhìn về cuộc sống.Cũng có lần NT làm được một bài thơ trong thời gian nằm viện.Nhìn lại đoạn đời đã qua , bỗng thấy lòng thanh thản , rộng mở hơn và yêu thương nhiều hơn.Tình yêu thương quê hương của anh NHLN thật bao la , đáng khâm phục: “cả đời tôi có những nỗi buồn vô vọng . Tôi cầu nguyện cho Quê Hương thanh bình thì đất nước lại chiến tranh . Tôi ước mong anh chị em hạnh phúc thì họ lại đói nghèo . Tôi như một ông thầy pháp cầu mưa nhưng trời đất lại khô cháy hơn . Gia tài lớn nhất của tôi giữa lúc đi về chỉ còn tình Yêu-Thương mà Thượng Đế bằng lòng cho để lại”(NHLN).
Thưa chị Nguyễn Tiết,
Chị thấy long thanh-thản và yêu thương vì chinh trong chị đã tràn ngập những điều đó. Có môt thời tôi đi dậy học như chị. Hình như Tình Yêu và Ước Vọng tôt đẹp cho học trò minh đã trở thành thói quen thẩm nhập trong đời sống của mình.
Chị có vui lòng chia sẻ với mọi người bài thơ của chị không ?
Chân-thành cám ơn chị đã đọc các phẩm-bình . NHLD
Cửa Trời Đất vô cùng đâu có hẹp.
Ta yêu nhau khi trăng thuộc về người.
Tới hay lui, lối đi nào cũng đẹp.
Ở hay về, đường vọng những lời chim.
Trăng cũng là người phải không anh NHLD?
Thưa chị Thu Thủy,
Người làm thơ là kẻ có nhiều “quyền hành” nhất trong thơ, văn của mình: Mắt có thể ở trên vai, tim có thể ở trong óc và trăng có thể cũng là người …
Chị đồng ý không ? NHLD
Những câu thơ có ngôn từ nửa cổ nửa kim rất ý nhị và hay.
Xin chân-thành đa-tạ
NHLD
Chao anh NHLD! SS xin duoc ke (phan phan hoi cua NHLN) mot ti! Chuc anh mau binh phuc nhe!
Thưa chị Song Song,
Cám ơn lời chúc của chị . Tôi đã bình thường từ lâu . Đây là bài thơ cũ . NHLD
Đôi khi nhờ bệnh tật mới có cơ hội ngẫm nghĩ sự đời để có những bài thơ tư lự .
Anh/chị Lẫn Thẫn thân mến,
Đã có lúc tôi có ý nghĩ như anh/chị: cầu cho mình bệnh tật vài ngày để có giờ nghĩ về nơi minh yêu dấu .
Có lẽ sẽ gửi HX một bài thơ mà tôi ghi lại ý nghĩ đó
Anh/chị Lẫn Thẫn thân mến,
Đã có lúc tôi có ý nghĩ như anh/chị: cầu cho mình bệnh tật vài ngày để có giờ nghĩ về nơi minh yêu dấu .
Có lẽ sẽ gửi HX một bài thơ mà tôi ghi lại ý nghĩ đó