Thu Thủy 5 May, 2013 at 1:26 am Ông chủ Sông Trăng mà cũng có lúc buồn sao , chắc là quán ế khách …chạy. Reply ↓
Văn Công Mỹ 5 May, 2013 at 4:35 pm Cái thú vị ở chỗ là thấy được những góc khác của người dọc. Thu Thuỷ biết không, buổi chiều hôm ấy đẹp…não nùng! Thế chú nên buồn hay vui? Reply ↓
Thỏ con 5 May, 2013 at 2:55 am Chiều khô như lá cây….Ôi..! tậu nghiệp!….tậu nên một cái nghiệp …rồi cũng buồn!Vậy đó! Reply ↓
Văn Công Mỹ 5 May, 2013 at 4:40 pm Đơn giản tôi cảm nhận được chiều đang rơi trên chiếc lá khô lìa cành, minhkien ạ. Reply ↓
nguyenthutrang. 5 May, 2013 at 10:37 am Chiều Rơi của anh buồn và lãng mạn quá! Chắc là lúc này không có chị Thanh bên cạnh 😉 Reply ↓
nguyentiet 5 May, 2013 at 12:11 pm “Ngồi đưa ngày đón tháng” Đọc câu thơ này sao thấy cuộc sống của tác giả chán nản dữ dzậy ta! :zzz “Chiều khô như lá cây” hay lòng khô như lá khô!Vì lá cây còn xanh thì đâu có khô!Ở bên sông mà để lòng khô thì hơi lạ nghen!…chạy thôi… 😛 Reply ↓
Văn Công Mỹ 5 May, 2013 at 4:58 pm Tuệ Minh và Thọ mến,Thực sự tôi rất thích thơ tứ tuyệt. Chỉ 4 câu thôi, mở và kết như thế nào đây, để chuyển đến người đọc một thông điệp có những giá trị nhất định.Với tôi, tứ tuyệt dễ làm nhưng khó…hay lắm! Reply ↓
Văn Công Mỹ 5 May, 2013 at 4:50 pm Sao lại chán, cô giáo! Ai cũng đang đưa đón “hắn” mà, đâu phải chỉ riêng mình. Nhưng mừng cho bạn, lòng đang xanh như lá. Reply ↓
Hoàng Kim Chi 6 May, 2013 at 2:17 am Cảm ơn bài thơ tứ tuyệt của Văn Công Mỹ thật thâm thúy – hay vô cùng.Thân chúc Mỹ-Thanh sức khỏe-may mắn nhé. Reply ↓
lamcamai. 6 May, 2013 at 8:49 am Tất cả đầt trời như thấm vào hồn người với cảm nhận thật tinh tế với những câu thơ xuất thần ,hay qúa anh VCM ơi Reply ↓
Ông chủ Sông Trăng mà cũng có lúc buồn sao , chắc là quán ế khách …chạy.
Cái thú vị ở chỗ là thấy được những góc khác của người dọc. Thu Thuỷ biết không, buổi chiều hôm ấy đẹp…não nùng! Thế chú nên buồn hay vui?
Chiều khô như lá cây….Ôi..! tậu nghiệp!….tậu nên một cái nghiệp …rồi cũng buồn!
Vậy đó!
Thỏ Con nhớ đứng tạo nghiệp chỉ tạo tình thâu nghen.
Hì! Thỏ Trắng, tậu TC chớ.
“Chiều khô như lá cây”- độc đáo, rất hay ạ!
Đơn giản tôi cảm nhận được chiều đang rơi trên chiếc lá khô lìa cành, minhkien ạ.
Đọc bốn câu thơ thấy buồn da diết.
Ôi, tôi xin lỗi, Dạ Lan.
Chiều Rơi của anh buồn và lãng mạn quá! Chắc là lúc này không có chị Thanh bên cạnh 😉
Hì hì, tụi anh đang ngồi ngắm hoàng hôn đó.
“Ngồi đưa ngày đón tháng”
Đọc câu thơ này sao thấy cuộc sống của tác giả chán nản dữ dzậy ta! :zzz
“Chiều khô như lá cây” hay lòng khô như lá khô!Vì lá cây còn xanh thì đâu có khô!Ở bên sông mà để lòng khô thì hơi lạ nghen!…chạy thôi… 😛
Thơ tuyệt cú hay lạ lùng.
Bài thơ tứ tuyệt rất hay và có tứ lạ.
Tuệ Minh và Thọ mến,
Thực sự tôi rất thích thơ tứ tuyệt. Chỉ 4 câu thôi, mở và kết như thế nào đây, để chuyển đến người đọc một thông điệp có những giá trị nhất định.
Với tôi, tứ tuyệt dễ làm nhưng khó…hay lắm!
Sao lại chán, cô giáo! Ai cũng đang đưa đón “hắn” mà, đâu phải chỉ riêng mình. Nhưng mừng cho bạn, lòng đang xanh như lá.
Cảm ơn bài thơ tứ tuyệt của Văn Công Mỹ thật thâm thúy – hay vô cùng.
Thân chúc Mỹ-Thanh sức khỏe-may mắn nhé.
Chij cũng vui nhiều, nhé.
Tất cả đầt trời như thấm vào hồn người với cảm nhận thật tinh tế với những câu thơ xuất thần ,hay qúa anh VCM ơi
Thi ảnh đẹp quá, thơ rất hay, chúc mừng Văn Công Mỹ nha!
neu chieu kho nhu la cay thi sao co binh minh ban nhi