Hoàng Hôn Mẹ

 

Mẹ ta mũi chỉ đường kim,
Miệt mài khâu lại nỗi niềm âu lo.
Tiễn con chiều nặng bến đò,
Bước nhanh, bước chậm, mẹ đo tháng ngày.

.
Khuất cha, mẹ nặng hai vai,
Vai mưa,vai nắng, gánh ngày sang đêm.
Nửa con mẹ giục con tìm,
Còn nửa của mẹ, bên thềm gió lay.
Dây trầu lại quấn thân cau,
Quấn trăm năm một niềm đau u hoài.
.
Cuộc đời có mấy vòng xoay,
Xoay qua vòng cuối mới hay được mình.
Con đi ôm hết bình minh,
Để mẹ lại với vô tình – hoàng hôn.
Giá mà đổi được càn khôn,
Con xin đổi lại hoàng hôn của người.
.
Ru con lòng mẹ đầy nôi,
Mẹ ta tránh hát những lời thiếu cha.
.
Tiệc tùng con ở nơi xa,
Vườn xưa còn đó dưa cà muối rau.
Nắng Miền Nam nhiều lúc rát đau,
Nắng không theo được chuyến tàu về Trung.
Người đi dù khắp muôn trùng,
Tiếng ru lòng mẹ chập chùng non xanh
.
Về đây nguồn cuội đất lành,
Thơ là nhang khói bay quanh chốn này.
Mẹ ta cười ở đâu đây,
Vườn xưa mây trắng về bay ngập ngừng .{jcomments on}

 

54 thoughts on “Hoàng Hôn Mẹ

  1. KM

    Khuất cha, mẹ nặng hai vai,
    Vai mưa,vai nắng, gánh ngày sang đêm.
    Nửa con mẹ giục con tìm,
    Còn nửa của mẹ, bên thềm gió lay.
    Dây trầu lại quấn thân cau,
    Quấn trăm năm một niềm đau u hoài. PTC

    Thơ nhiều cảm xúc dành cho mẹ
    Hay và êm đềm lắm Anh
    Khảo Mai

    Reply
    1. phanthanhcuong

      Khảo Mai mến.
      Sáng và trưa anh thường ăn quán, nhiếu lúc không hợp khẩu vị, anh đều nhớ tới mẹ, thơ về mẹ so với thơ tình thì quá ít, có lẽ anh còn bất hiếu, mai mốt anh sẽ viết tiếp về mẹ.
      Cảm ơn comment mở hàng, khen thơ. Vui nhé.

      Reply
  2. Nguyên Lương

    Thêm một bài thơ nữa viết về Mẹ, PTC đã chứng tỏ cho ta thấy cái tình mẫu tử thiêng và vô hạn của người con trai có hiếu này. Viết bao nhiêu cũng còn nhiều điều để viết và viết mãi. Cái tình của Cương gói trong từng chữ, gói hết tấm lòng của Cương dành cho bà Mẹ quê. Cứ mỗi lần đọc thơ của Cương là một dịp cho mình để xúc động dâng tràn. Ôi tình mẹ bao la, diệu kỳ:
    “Giá mà đổi được càn khôn
    Con xin đổi lại hoàng hôn của người”
    Càng đọc càng thấy thấm thía, Cương ơi!
    NL

    Reply
    1. phanthanhcuong

      Anh Nguyên Lương kính mến.
      Em có viết cho anh ở bài Nước Mắt Trên Nụ Hồng của Ngô Tín. Anh nhớ cho em địa chỉ your mail.
      Thơ về mẹ của em như giọt nước rơi vào biển đông, như tiếng vỗ tay giữa trùng trùng con sóng, trước mênh mông và vang động của đại dương, em thấy mình bé lại, vẫn biết thế nhưng em vẫn nhìn ra biển…Em làm thơ về mẹ.
      Cảm ơn anh cho em cảm xúc ấm lòng.

      Reply
      1. Nguyên Lương

        Cương hay các bạn HX muốn liên lạc riêng với NL thì gởi về Luongnguyen158@yahoo.com để nói chuyện riêng. Đã có nhiều người thư qua địa chỉ này. Mình đã về hưu non nên thì giờ rảnh rổi có dư thì giờ cho bạn bè. Cương thư cho mình nghen.
        NL

        Reply
  3. trandzalu

    Bài thơ chan chứa tình cảm với Mẹ Phan Thanh Cương ơi!Có phải dư ra một chữ vô không? Câu này: Người đi dù khắp muôn trùng/ Tiếng ru lòng mẹ vô chập chùng non xanh ( câu này là cửu chứ không là bát)Anh nghĩ là em đánh rồi quên dò lại.Em nhờ admin bỏ dùm chữ
    vô đi nhé.Sẻ chia với em nổi nhớ thương Mẹ nơi quê nhà.

    Reply
    1. phanthanhcuong

      Dạ, đã dư một chữ “vô”,BBT HX đã sửa giúp. “may mà có anh đời còn dễ thương” đều đặn, thủy chung với HX, có ai cảm ơn anh chưa? nếu chưa, “đại diện” cho HX em cảm ơn đây.
      Cho em gởi lời cảm ơn BBT HX đã chỉnh bỏ một từ dư thừa trong HHM, cảm ơn anh nhắc nhỡ, và chia sẻ bài thơ HHM.
      Hẹn gặp quán gà ta GV.

      Reply
          1. HN Tín

            Gà ta ngoài mình thiếu gì, hôm nào chị vô xách theo, anh Lữ làm thịt đãi chị.

  4. Minh Nguyên

    “Khuất cha, mẹ nặng hai vai,
    Vai mưa,vai nắng, gánh ngày sang đêm.
    Nửa con mẹ giục con tìm,
    Còn nửa của mẹ, bên thềm gió lay.
    Dây trầu lại quấn thân cau,
    Quấn trăm năm một niềm đau u hoài.”PTC
    Thơ của Phan Thanh Cương viết về mẹ chứa chan tình yêu thương của người con hiếu thảo, lời thơ réo rắt dễ thương và rất hay.

    Reply
    1. Tran kim Loan

      TKL cũng có cảm nhận & thích khổ thơ này như MN dzậy đó ! cho ké với nhe ! thơ của PTC viết về mẹ lúc nào cũng dạt dào tình cảm yêu thương & rất hay!

      Reply
      1. phanthanhcuong

        Chị ạ, tấm lòng mẹ chứa rất nhiều điều kỳ diệu. Em chỉ ghi lại thôi.
        Cảm ơn chị nhiều, mong chị trẻ, khỏe.

        Reply
    2. phanthanhcuong

      Cảm ơn MN nhiều, vẫn tiếc hôm đó không đến quán cà phê để gặp MN. Vui nhé.

      Reply
  5. Quốc Tuyên

    Khuất cha, mẹ nặng hai vai,
    Vai mưa,vai nắng, gánh ngày sang đêm.
    Nửa con mẹ giục con tìm,
    Còn nửa của mẹ, bên thềm gió lay.
    Dây trầu lại quấn thân cau,
    Quấn trăm năm một niềm đau u hoài.
    Thơ Cương viết về mẹ bài nào cũng thấm đẫm thương yêu, rất hay!

    Reply
    1. phanthanhcuong

      Dạ, em cảm ơn chị nhiều. Gà ta Gó Vấp đang chờ chị.
      Lần nào cũng vậy, em mong chị vui,khỏe.

      Reply
  6. HN Tín

    “Con đi ôm hết bình minh,
    Để mẹ lại với vô tình – hoàng hôn.
    Giá mà đổi được càn khôn,
    Con xin đổi lại hoàng hôn của người.”(PTC)

    Hay lắm Phan Thanh Cương ơi!Nỗi lòng của Cậu cũng là nỗi lòng của mình!Nhưng tất cả đã muộn rồi.

    Reply
  7. HN Tín

    Hoàng hôn mẹ tiễn con đi
    Bình minh con nhận mẹ thì ngóng trông
    Bao năm chờ đợi mỏi mòn
    Con xa vời vợi biết còn gặp nhau.

    Reply
  8. HN Tín

    Mẹ ngồi dõi mắt trông xa
    Nơi phương trời ấy con ta làm gì?
    Nhớ ngày mẹ tiễn con đi
    Con xa, xa quá lấy gì mẹ thương.

    Reply
    1. phanthanhcuong

      HN Tín ơi.
      Đã muộn sự chăm sóc mẹ, còn thơ thì muôn đời vẫn không muộn màng đâu bạn ạ, tình mẹ bất tử.
      Cảm ơn HN T đã đồng cảm, sẻ chia với PTC.

      Reply
  9. Ngô Tín

    .
    Về đây nguồn cuội đất lành,
    Thơ là nhang khói bay quanh chốn này.
    Mẹ ta cười ở đâu đây,
    Vườn xưa mây trắng về bay ngập ngừng .

    Ngo Tin con duoc hanh phuc hon PTC vi tuy tuoi da cao , ba me Ngo Tin van con de co co , co dip ve tham que huong ..Tho la nhang khoi cua PTC cung nhu nhac la tam huong cua Ngo Tin khi nho ve Me Cha .
    Cam on PTC voi bai tho nay
    Ngo Tin

    Reply
    1. phanthanhcuong

      PTC đã ngồi hằng giờ xem nghe Ngô Tín đàn hát trên you tube.
      Xúc động khi nghe: Khi Tôi Chết Hãy Đưa Tôi Ra Biển, cảm phục lắm khi nhìn ngón tay điêu luyện trên những bản nhạc cổ điên.
      Sẽ còn nhiều điều để viết, để nói về NT.
      Cảm ơn NT, tuy bận rộn vẫn dành thời gian đọc thơ PTC.
      Chúc khỏe, vui.

      Reply
  10. Tuyền Linh

    Bài Thơ về Mẹ thật tuyệt vời, ý từ không thể chê chỗ nào được.Những giao ngộ vô hình thì lúc nào cũng sâu lắng, huyền diệu. Xin chúc mừng PTC

    Reply
  11. Thu Thủy

    Lâu ghê mới thấy PTC xuất hiện, lần này bài thơ viết về mẹ quá hay. PTC đúng là thi sĩ tài hoa, có lẽ trong lòng của PTC đầy niềm u uẩn, có rất nhiều điều ray rức thi thơ mới hay và làm rung động lòng người đến thế. TT nói vậy có gì không phải thì PTC bỏ qua cho nhe.
    Như anh Nguyên Lương nói “dạo sau naỳ anh không làm bài thơ nào cho ra hồn cả” có lẽ anh đã đạt được mọi điều, vừa tình yêu vừa công danh sự nghiệp, vừa bình yên trong của sống nên chỉ còn là nhà phê bình kiệt xuất thôi. Phải không anh Nguyên Lương?

    Reply
    1. Nguyên Lương

      Cô Út thương anh mà nói thế chứ thật ra bây gìờ nội cái việc đọc thơ của thi hữu mỗi ngày trên HX thì anh đã thấy qúa đã rồi cần chi phải làm thơ nữa. Khi xưa buồn, trống vắng, cô đơn thì thường ra thơ. Bây giờ thì đã không còn buồn mà lại qúa vui. Mà thơ vui thì không hay, nên không viết. Đọc ké tâm sự bạn bè rồi được vung vít nói cái cảm nhận từ trong lòng mình là thích rồi. Hay nhất là đọc thơ thi hữu mà cứ tưởng như chính mình viết ra, thấy gần gũi quen thuộc. Nhiều trang mạng khác, buồn tẻ, không vui vì như gõ cửa nhà ai mà không thấy chủ trả lời. Thơ cứ xuất hiện, ai đọc, ai thích, ai không, không ai biết, như gởi thơ vào không gian rỗng, không một hồi âm. Trên HX thì trái lại, thơ đã hay một phần, phấn chính là thấy bè bạn vào đó đọc rồi bàn với nhau một cách thích thú, tác gỉa thêm hứng viết thêm thơ cho mình đọc.
      Đời chỉ mong được thế mãi là vui rồi. Cần chi thêm nữa Cô Út hén.
      NL

      Reply
  12. minhkien

    Tình mẹ bao giờ cũng bao la,ngọt ngào đầy sự hi sinh. Phải chăng đó là tình cảm khiến ta xúc động nhiều nhất. Bài thơ “Hoàng hôn mẹ” của anh PTC thực sự đã làm cho người đọc xúc động.
    Mẹ ta mũi chỉ đường kim,
    Miệt mài khâu lại nỗi niềm âu lo.
    Hình ảnh mẹ được so sánh như đường kim mũi chỉ khâu những âu lo của cuộc sống. Cuộc đời mẹ đầy những lo toan vất vả. Mẹ miệt mài , tần tảo lo cho con được bình yên, hạnh phúc.
    Tiễn con chiều nặng bến đò,
    Bước nhanh, bước chậm, mẹ đo tháng ngày.
    Có lẽ nỗi buồn lớn nhất của mẹ là nỗi buồn khi tiễn con đi. Nỗi buồn đó được diễn tả rất hay “chiều nặng” hay lòng mẹ đang nặng trĩu vì thương, vì nhớ. Những bước chân con đi là sự chờ đợi của mẹ. Ta thấy được tình mẹ bao la, sâu nặng biết dường nào..
    Khuất cha, mẹ nặng hai vai,
    Vai mưa,vai nắng, gánh ngày sang đêm.
    Hoàn cảnh của mẹ cũng thật đáng thương. Một mình mẹ gánh bao lo toan nhọc nhằn, mưu sinh của cuộc sống. Một cách nói ẩn dụ chứa chan tình mẹ. “vai mưa vai nắng gánh ngày sang đêm”. Mẹ đã đi qua những khắc nghiệt của thời tiết, không quản ngày đêm để lo cho con được nên người. Dường như mẹ không có thời gian để nghỉ ngơi. Vì mẹ đang gánh cả phần của cha. Hình ảnh mẹ trở nên lớn lao, mạnh mẽ ngang tầm với vũ trụ qua cách nói rất tinh tế như thế.
    Nửa con mẹ giục con tìm,
    Còn nửa của mẹ, bên thềm gió lay.
    Mẹ lo cho hạnh phúc của con. Mẹ mong con tìm được một nửa của mình. Còn mẹ, vẫn là niềm đau mất mát khi “nửa của mẹ” không còn.
    Dây trầu lại quấn thân cau,
    Quấn trăm năm một niềm đau u hoài.
    Câu thơ mang nặng nỗi đau cuộc đời của mẹ.

    Reply
  13. minhkien

    Từ cuộc đời của mẹ, tác giả suy ngẫm về cuộc đời:
    Cuộc đời có mấy vòng xoay,
    Xoay qua vòng cuối mới hay được mình.
    Con đi ôm hết bình minh,
    Để mẹ lại với vô tình – hoàng hôn.
    Đó là những suy nghĩ về quy luật của cuộc sống. Có khi đến gần cuối cuộc đời ta mới hiểu được mình, mới thấy được những hi sinh, những nỗi đau của mẹ. Khi cuộc đời con là bình minh tươi sáng thì cuộc đời mẹ đã là hoàng hôn hiu hắt buồn.
    Giá mà đổi được càn khôn,
    Con xin đổi lại hoàng hôn của người.
    Quy luật của cuộc đời là vậy. Nhưng con vẫn muốn đổi hạnh phúc của mình cho nỗi buồn của mẹ. Ước muốn ấy mang nặng tình yêu thương mà con dành cho mẹ.
    Bài thơ là một nén nhang, là tấm lòng hiếu thảo của con dành cho mẹ. Thật cảm động, vì chưa một lần ta báo hiếu với mẹ- người đã hi sinh, nhọc nhằn vất vả cả một đời vì hạnh phúc của con. Bài thơ hay và xúc động lắm! Cảm ơn anh PTC nhiều nhé!

    Reply
    1. nguyentiet

      Tối hôm qua đã đọc bài thơ HHM nhưng bận chưa com được, giờ đọc lời bình của Minh Kiên như đã nói hộ cảm xúc của chị rồi.
      PTC ơi! Bài thơ nào viết về Mẹ cũng đều rất hay nhưng bài thơ HHM này PTC đã viết bằng cả tấm lòng yêu thương, hiếu thảo, cảm thông nỗi khổ của Mẹ đã hy sinh đời mình, hy sinh hạnh phúc riêng để chỉ lo cho con bằng những câu thơ ẩn dụ, so sánh thể hiện tình yêu thương của Mẹ , của con rất đẹp , rất hay làm nao lòng người đọc.
      Mẹ ta mũi chỉ đường kim,
      Miệt mài khâu lại nỗi niềm âu lo.
      Thường kim chỉ dùng để khâu vá lại mảnh áo sờn vai, khâu lại cho con từng chiếc khuy chiếc cúc nhưng ở đây Mẹ đã dùng kim chỉ để “khâu lại nỗi niềm âu lo” phải chăng người Mẹ muốn dấu đi nỗi lo lắng của mình để mong con được an lòng ra đi mà lo xây dựng sự nghiệp để không khổ như đời Mẹ?!Và đây nữa
      Nửa con mẹ giục con tìm,
      Còn nửa của mẹ, bên thềm gió lay.
      Xúc động vô cùng khi đọc hai câu thơ trên.Mẹ lo hạnh phúc cho con quên đi hạnh phúc riêng mình, ngược lại con có hạnh phúc riêng lại chạnh lòng xót xa khi hiểu được rằng nỗi buồn, nỗi trống trãi cô đơn của Mẹ khi Mẹ mất đi một nửa của mình ” Còn nửa của mẹ, bên thềm gió lay”,một câu thơ rưng rức, nghẹn ngào !
      Và cũng còn nữa những câu thơ như những ước muốn làm day dứt lòng người,
      Giá mà đổi được càn khôn,
      Con xin đổi lại hoàng hôn của người.
      những câu thơ làm cho ta thêm yêu quý tấm lòng của người con hiếu thảo PTC.
      Đọc bài thơ này ai không khỏi xúc động bồi hồi , không chợt nhìn lại mình đã yêu thương,lo lắng, chăm sóc , hiểu Mẹ mình được bao nhiêu và làm gì để không hối tiếc khi một mai Mẹ sẽ lìa xa ta!Cám ơn PTC đã cho đọc một bài thơ về Mẹ quá hay và rất cảm động.

      Reply
      1. phanthanhcuong

        Chị nguyentiet , Minh Kiên thân mến.
        Thư này xin được viết chung cho hai chị em, PTC nghĩ chị NT và MK cách xa nhưng thật gần , tuy hai mà một.
        Mỗi lần đọc văn của chi, MK bình một bài thơ ai đó, người đọc cảm tưởng như đi du lịch có hướng dẫn viên đi bên, chỉ cho ta thấy mặt bên kia của di tích, đưa ta vào những ngóc ngách của lối đi,của những kiếm tìm…
        Người cầm đèn rọi sáng những câu thơ. Ở đâu có ánh đèn này, ánh sáng tự nhiên của một tâm hồn chăng? Câu hỏi đã làm khó cho những ai vô tư sống bên hai chị em này, Dù đúng hay sai PTC vẫn phải trả lời: đó là sự trải nghiệm cộng với đời sống nội tâm.
        Hai chị em sẽ được người bạn sống bên bù đắp hạnh phúc hoặc ngược lại, nếu không cũng là chuyện bình thường vì sự bất công luôn tồn tại trên đời này.
        PTC đã đi xa phải không chị và MK?
        Trở lại với HHM, ngày của thời buổi khó khăn xưa, PTC cứ ôm đàn đi dạo trong những đám cưới, tiệc tùng, bỏ bê công việc nhà, đi bên giòng nước mắt mẹ. Rồi năm tháng sống ở quê miền núi, đau ốm liên miên, nằm co ro trong nỗi lo toan của mẹ. Chưa hết, PTC bỏ nhà ra đi biền biệt, có lần 7 năm mới về thăm mẹ. Đây là bằng chứng của sự bất hiếu của mình,
        Những bài thơ về mẹ của PTC là lời tạ tội, không phải một tấm lòng hiếu thảo như mọi người đã nghĩ. Và cũng là nỗi ray rức không nguôi.
        Có nghĩa gì đâu. Cánh chim thảng thốt bay trước một biển chiều cao rộng, thả những hạt vàng xuống bờ bãi vốn đầy cát hoàng hôn, rồi cuối cùng bay để mà bay. Hoàng Hôn Mẹ, Lời Ru Xanh, Trong Gió Xuân của PTC là vậy.
        Người ở lại, ngàn người ở lại, xin đừng dang cánh bay vô nghĩa, trong buổi bình minh hãy làm tia nắng nhảy múa bên mẹ, mẹ có nụ cười, ta có cả một trời xanh.
        Không có chị NT, không có em MK, không có lời lẽ trên.
        Cảm ơn chi, và em đã đưa tay vỗ về những câu thơ tạ từ, muộn màng của PTC.
        Cầu chúc chị, MK luôn luôn bên mẹ.

        Reply
        1. minhkien

          “Người ở lại, ngàn người ở lại, xin đừng dang cánh bay vô nghĩa, trong buổi bình minh hãy làm tia nắng nhảy múa bên mẹ, mẹ có nụ cười, ta có cả một trời xanh.”- lời nhắn gửi rất có có ý nghĩa và thực sự xúc động. Em cảm ơn anh PTC nhé!

          Reply
          1. nguyentiet

            Chị cũng đồng ý với Minh Kiên.Đó là một lời nhắn gởi của PTC để tạ lỗi với người Mẹ kính yêu của mình và đó cũng là “sự trải nghiệm cộng với đời sống nội tâm”. Cảm ơn PTC đã có lời phúc đáp rất chân tình .

  14. phanthanhcuong

    Đau thương là chất liệu sáng tác.
    Ngày xưa có một công tử đi theo Nguyễn Bính, học mãi, theo mãi NB mà không có câu thơ nào hay cả, anh ta không hiểu vì sao, NB khuyên: anh hãy bỏ sự giàu sang, sung túc ấy đi, thơ mới hay được. Có thể TT nói đúng trong trường hợp PTC.
    Nguyên Lương khiêm tốn đó TT ơi, đừng tin ảnh, bởi anh NL còn quá khứ nữa chi.
    Cảm ơn đôi mắt tinh tường của TT, chúc an lành.

    Reply
  15. Tạ chí Thân

    Bài thơ Phan Thanh Cường hay. Tôi đọc nhiều bài thơ về mẹ, nhưng cảm xúc dâng tràn khi đọc thơ PTC.

    Reply
    1. phanthanhcuong

      Đọc Hoàng Hôn Mẹ xong, Tạ Chí Thân nghĩ về mẹ mình phải không?
      PTC cảm ơn nhiều nhé, chúc vui.

      Reply
  16. LamHồng

    Mây gió – Cội nguồn

    Miệt mài chăm chỉ mũi kim
    Mẹ khâu cho kín hết miền âu lo
    Qua sông sợ lụy con đò
    Đường đời vạn nẻo tâm cơ từng ngày

    Ưu tư chồng chất hai vai
    Nắng mưa trằn trọc u hoài ngày đêm
    Chắt chiu muôn nẻo kiếm tìm
    Phất phơ tóc bạt theo triền gió quay
    Cau khô trầu vẫn vươn dây
    Ai cùng san sẻ đắng cay u hoài

    Giữa trần lốc cuốn cuồng xoay
    Ôm sầu gánh nạn quắt quay riêng mình
    Mẹ giao con sáng bình minh
    Mẹ ôm mở mịt cho mình hoàng hôn
    Hy sinh, con được lớn khôn
    Nắng mưa dầu dãi sớm hôm phận người

    Bỏ con từ thưở nằm nôi
    Hắt hiu mẹ sống một đời vắng cha

    Lớn lên con vút bay xa
    Mẹ ôm nguồn cội lợn gà vườn rau
    Xa làng xa xóm mẹ đau
    Bôn ba con mãi xa tàu về Trung
    Mẹ con cách trở muôn trùng
    Mong vòng tay mẹ ấm nồng ngày xanh

    Vấn vương đất tổ quê lành
    Ông bà tiên tổ cha anh chốn này
    Một đời sinh tử nơi đây
    Mây trời theo gió con bay không ngừng

    Reply
  17. phanthanhcuong

    Một loại rượu chứa trong hai bình, bình sau dễ uống hơn bình trước. Cũng ý thơ đó mà sao Lam Hồng chuyển qua từ ngữ khác hay thế? Phải chăng là sự đồng cảm sâu sắc. Thật ấm lòng khi đọc Mây Gió- Cuội Nguồn.
    Cảm ơn LH nhiều, thật nhiều. Khỏe, vui nhé.

    Reply
  18. Hoàng Kim Chi

    Về đây nguồn cuội đất lành,
    Thơ là nhang khói bay quanh chốn này.
    Mẹ ta cười ở đâu đây,
    Vườn xưa mây trắng về bay ngập ngừng .
    Bài thơ nhớ thương Mẹ của Phan Thanh Cương chứa chan bao tình cảm dạt dào cảm động lắm.

    Reply
  19. Phượng

    Về đây nguồn cuội đất lành,
    Thơ là nhang khói bay quanh chốn này.
    Mẹ ta cười ở đâu đây,
    Vườn xưa mây trắng về bay ngập ngừng
    Những hoài niệm về mẹ đẹp và hay.

    Reply
  20. phanthanhcuong

    PTC tin đến tuyệt đối nụ cười của mẹ, nên mây trắng vẫn phải bay ngập ngừng, không muốn trôi xa.
    Cảm ơn Phượng nhiều, chúc vui.

    Reply
    1. NXĐ

      Do điều kiện riêng nên mình it có dịp lên mang. Hôm nay đọc đươc bàithơ bạn viết về mẹ thạt hay và xúc động.bao giờ bạn viết về mẹ cũng rất đạt.Tình của mẹ bao la ,mà tình của PhanthanhCuong yêu mẹ cũng vô bờ .Nếu mẹ đọc được những bài thơ bạn viết về người thì niềm hạnh phúc cuả người sẽ lớn biết bao

      Reply
      1. phanthanhcuong

        Lâu quá anh NXĐ nhỉ. PTC vừa mới comment cho anh bài anh mới đăng trên HX .
        Cảm ơn anh đã chia sẻ , động viên thơ em
        Mong anh khỏe, vui.

        Reply
  21. PhanMạnhThu

    Thơ PTC bao giờ cũng để lại nhiều cảm xúc trong lòng người đọc, nhất là những bài thơ viết về mẹ.

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.