Chào các bạn
Cảm ơn lòng ưu ái đối với văn chương và thi ca và bằng hữu.
Chúc các bạn nhiều tử tế và vui với tử tế.
. Ngu Yên muốn phát huy văn chương và nghệ thuật Việt.
Đời sống ngắn ngủi. Không chắc sẽ làm được gì cho người, Thôi thì tận lực.
Xin cảm ơn và chúc lành cho nhau.
Ngu Yên
Mời xem,
Click vào:
{jcomments on}
Chắc có gì trục trặc nên không thấy nội dung bài Ngu Yên ơi…
Bạn Bạch Xuân Lộc thân mến
Xin bạn bấm vào NHÁP VÀ NỐT PHẦN 2 và chờ khoảng 20 phút thì tập tin sẽ hiện ra .
Cám ơn bạn và chúc sức khỏe .HX
Hương Xưa lại hù anh BXL rồi!HNT thấy bấm vào NHÁP VÀ NỐT PHẦN 2 là được ngay mà!
Bài Tùy luận viết rất hay và công phu.Tuy nhiên cũng như Phượng, mình có cảm giác Thơ của anh Ngu Yên phần lớn giống như là một bài thơ dịch sát nghĩa của thơ nước ngoài, phải chăng anh đọc thơ nước ngoài nhiều nên ảnh hưởng lối suy nghĩ, cách diễn đạt một bài thơ.Đành rằng đọc, hiểu Tác giả muốn nói gì nếu chịu khó suy nghĩ một chút.Nhưng cái khó hơn là làm sao cho thơ nó phải là thơ , càng nhiều người cảm nhận được càng hay.Thơ phải đi vào lòng người, phải làm cho con tim rung động, cảm xúc theo từng hơi thở của thơ.Một người đam mê văn học, tài cao, học rộng, hiểu biết nhiều như anh Nguyên Lương mà cũng khó hiểu thơ của Ngu Yên thì trên thế gian này chắc chỉ có những người theo Trường phái như anh mới thích và cảm nhận được cái hay của nó.
Trên đây chỉ là nhận xét cá nhân, có gì anh Ngu Yên thông cảm bỏ qua.Tôi không dám chê, nhưng thật sự là khó hiểu lắm!Nhưng thôi, cái mới bao giờ cũng tiến bộ hơn cái cũ và cần phải có thời gian để được thực tiễn chấp nhận. Chúc anh thành công.
Ngu Yên mới là người có qúa nhiều tài và cũng cho chút tật. Cái tật ở đây là thích trái khoáy, thích đi ngược đường. Thế giới của Ngu Yên không biên giới, định kiến, căn cước. Ngu Yên rất độc đáo, chọn đi riêng một mình, một cõi, cô đơn thế nhưng rất nghệ sĩ. Có dịp nghe Ngu Yên bàn chuyện thơ văn thì mới thấy hết cái thâm thúy, uyên bác của con người kỳ ngộ này. Ít ai hiểu Ngu Yên, ngay cả chính tác gỉa, cả người bạn đời của chàng. Văn thơ ngược ngạnh, phát biểu tự do…Ngu Yên qủa là một con người phóng túng, a real free man trên cõi đời này. Ngu Yên thừa khả năng viết những câu thơ làm rung động tim người, nhưng chàng chon đi con đường khác. Ngày trước đã có một Ngu Yên gần gũi dễ hiểu, đáng yêu. Khi nói về mình, hắn viết:
Ngu Yên là hai tĩnh từ
Ngu như ngu dại, yên như yên bình
….
Ngu yên nối một danh từ
Nguyên là kết cuộc vẫn như khởi đầu
…..
Ngu yên không phải động từ
Bỡi khi linh hoạt giống như im lìm
….
Nếu người nào tưởng nói chơi
Kề tài ngực hắn nghe lời thật tâm
Nhưng xin báo trước đừng lầm
Thơ theo ngôn ngữ tâm thần ngoài thơ
Nói ra không phải gỉa vờ
Chính ta đây cũng nghi ngờ Ngu Yên
Chính hắn không hiểu hắn là ai thì làm sao ai hiểu hắn được. Chỉ có điều này, cái thế giới của Ngu Yên rộng mở, nhưng mơ hồ, hiểu được một góc nhỏ là cũng hiểu lắm rồi.
Đọc tiếp vài câu trong bài thơ: “Chiều nhậu chả gìo ở Houston”:
Em hãy ra chợ mua ràng bánh tráng
Để cuốn đời anh vào cuộn chả giò
Hãy nhớ mua tương và nước mắm
Để chấm đời anh ngàn nỗi âu lo
Thêm rau cỏ cho xanh tình khô héo
Thêm rượu bia cho trôi hết ưu sầu
Chút dòn rụm , tương rau nhai ngấu nghiến
No say rồi vẫn mắc nghẹn niềm đau.
Em hãy giúp anh ăn đời khắc nghiệt
Chấm cho mặn mà
Nuốt cho trơn tru
Thêm ớt sống cho khoái trào nước mắt
Vui lên em
dù nhậu giữa mịt mù.
Thấy quái chưa?
NL
Tín có anh bạn nhà văn Nguyễn Đức Sơn cũng nổi tiếng là ngông và lập dị.Thuở thiếu thời hừng hực lửa, nhưng càng về sau càng ngông nghênh và lập dị.Anh không chịu cho con anh đi học, vì sợ rằng quá giỏi đời sẽ khổ và không có hạnh phúc, vì nhận thức được cuộc sống càng nhiều càng khó được yên vui, thà như không hiểu, không biết gì hết thì sẽ dễ dàng chấp nhận cuộc sống.
Tuy vậy trong anh cũng đã từng có những lúc
“Mai kia tan biến hận thù
Giữa đêm sao chiếu mịt mù phương đông
Cha về ôm cả biển sông
Duỗi chân duỗi cẳng nằm không một đời
Cho con cha hứa một lời
Đuổi mây thiên cổ rong chơi tối ngày
Thu nào tóc bạc òa bay
Có con chỉ trỏ mới hay tuổi già
Cúi hôn trời đất đậm đà
Cha tan theo bóng trăng tà vạn niên”
Hay
“Nắm tay lật úp đi con
Co thân tròn trịa như hòn đá lăn
Muốn cho đời sống không cằn
Tập cho quen mất thăng bằng từ đây”
“Xem cha đốt cỏ ngoài rừng
Nâng niu mẹ ẵm theo mừng không con
Có vài chiếc lá còn non
Gió xua lửa khói nổ giòn trên không
Nắng tà trải xuống mênh mông
Bước theo chân mẹ cha bồng hư vô”
Một con người đã từng biết yêu thương , tình cảm là vậy mà đến một lúc lại bất cần đời, xem thiên hạ bằng vung không có ai là người đáng để mình kính phục.
Tín,
Anh biết ông nhà thơ tài giỏi, ngông nghênh này. Anh cũng mê thơ ông lắm. Nó rất lạ đời và hay đáo để. Nghe nói ông bỏ phố, đưa gia đình lên Lâm Đồng trồng lại hàng trăm hecta rừng thông, chỉ để giữ cho rừng xanh lá. Ông coi thường tất cả, kể cả lợi danh. Anh nhớ mãi ông có bài thơ rất quái với 2 câu thế này:
“Trong một đêm bụi nhỏ ráng thu người.
Em chưa đ.. mà hồn anh đã ướt”
Con người như thế, thơ như thế, không giống ai và chằng ai giống mình.
NL
Có một thời Tín rất thân với anh Sơn, lúc đó chị Phượng, vợ anh bị mổ não ở Sài gòn.Có lần Tín đến thăm anh ấy bảo “Trịnh công Sơn vừa ở đây cậu ta nhét tiền dưới tấm ra, vì biết có đưa mình cũng không nhận, chợ rẫy đúng là địa ngục của trần gian.”
Có lần anh ấy gửi cho mình nửa trái mít non luộc nhờ người đưa đến nói rằng thằng Tín nó ở một mình tội quá!
Cũng vì chuyện trồng thông mà anh ta vác đơn kiện khắp nơi.Anh ta trồng thì người khác nhổ để chiếm đất, anh bị họ đâm tí nữa là mù mất một con mắt.
Lúc Chị Phượng đau anh ta đánh bức điện cho Trịnh công Sơn ” Phượng đang đau nặng, tôi đang cầu trời khấn Phật, ông cầu Lê nin Gooc ba Chốp giúp tôi”.Khi Tín tới nhà Trịnh công Sơn, cả nhà hoảng hồn vì tưởng công an tới làm việc.
Một bài thơ sau này anh viết, nhiều người khen hay nhưng mà mình lại thấy quái dị, không hay tí nào cả.
Đi thăm bạn sắp đẻ ở Di Linh
“Sắp đẻ ở Di Linh cây cối chào chị
Sắp đẻ ở hư không rừng và chị ôm nhau hát
Tôi giấu mặt đi ven hồ lạnh giá
Căn nhà gỗ phần mộ thanh xuân
Những ván thông dày đặc gỗ quan tài
Của tóc của chị của tình nhân
Của dương cầm bỏ phế đúng một năm
Sắp đẻ ở Di Linh cô đơn hùng dũng
Chị thu mình như một con mèo mun
Chị thu mình như một vũ nữ Ba Lan
Chị thu mình như một dĩa hát cũ
Oh, my tormented heart
Buổi chiều chết trên cây thánh giá
Hãy quên tôi như một mũi tên
Hãy quên tôi như một loài chim đêm
Anh đưa chị về đây để tự vận
Chị thổ huyết ba lần tôi chứng kiến
Khi rừng già thấp xuống thấp xuống
Buổi sáng chị tắm sương mù
Buổi chiều chị đốt cỏ để hong đời chị
Hiu hắt như đời tôi chị đứng lên
Hai mươi bảy năm tuột mất thanh xuân
Ôi nắng vàng dòng thác Gougah
Rừng và chị ôm nhau hát
Sẽ đẻ ra một đứa con
Rừng và chị ôm nhau chết”
Thử so sánh với một số bài thơ anh làm trước đây
Đêm Trăng Lu
“Buổi tối đó bầu trời như muốn ngã
anh một mình ôm lấy bóng trăng tan
mây thấp quá và hồn anh tối quá
không chỗ nào thở được dưới trần gian “
Tôi Thấy Mây Rừng
“Một ngày đau khổ chín trong tôi
Tôi đến bên cây lẳng lặng ngồi
Cây thả trái sầu trên nước lắng
Mặt hồ tan vỡ ánh sao trôi
Thôi nhé ngàn năm em đi qua
Hồn tôi cô tịch bóng trăng tà
Trời sinh ra để chiều hôm đó
Tôi thấy mây rừng bay rất xa.”
😀 Ủa! “Đi thăm bạn sắp đẻ..” mà cũng làm thơ được sao anh Tín. Đọc bài này “thấy chữ đẻ”, RB cảm hứng được một bài thơ “tuyệt cóc” về ĐẺ.
ĐẺ
Đi đi đứng đứng không yên nhìn vợ đẻ
E e é é một màu son
Bịch! Bác sĩ thả con trên bụng mẹ
Tôi mỉm cười mừng con mẹ tròn vuông
Cảm ơn anh Tín và anh Lương về những cảm nhận (comments) về văn thơ của nhà thơ Ngu Yên.
Tôi cũng kiên nhẫn mở được cái trang mang kết nối này rồi,nhưng thấy dài dòng thật tình ngán quá mình không đọc-cái tệ của mình ở chô đó,thấy dài là chán rồi-hơn thế nữa từ bản chất mình thấy lối viết cách viết (luật lệ nào)của thơ nó cũng mang đậm nét thâm mỹ của riêng nó,một số người luôn tìm tòi (cách mạng )lập hay đề ra cái mới thật tình tôi luôn hưởng ứng và tôi tin các bạn cũng vậy,nhưng cái mới ấy nó có thể sống tồn tại được bao lâu luôn tùy thuộc vào bản chất của chính cái mới đó…từ thơ Đường sang thơ mới,ai cho thơ Đường là tệ cần phải bỏ đi? ai cho thơ mới là kém khg nên áp dụng? phần nghịch lý của những người chuyên chỉ trích cũng dần bị bỏ quên đi để nhường chỗ cho cái cùng tồn tại và phát triển bởi chính cái nét thẩm mỹ của từng cái một.
Tôi mới học làm thơ,nghĩ gì viết nấy không mảy may cố tình tạo dáng hay tô son điểm phấn gì được cho thơ cả,nay nghe quý huynh bàn vấn đề này làm cho tôi giật mình,cảm ơn Ngu Yên và mọi người đang thảo luận giúp tôi mở rộng mắt mình và rồi sẽ rất sợ làm thơ vì rằng không biết mình ở vào chỗ nào trong cái thẩm mỹ mà quý huynh muốn nói tới…lo sợ lắm thay.
Chào các bạn,
Xin thất lễ vì kém hồi âm.
Ngu Yên vẫn thường đi xa. Đến những nơi ít người và người lạ. Vừa rồi ở ngoài Nam Mỹ, trên đảo không có internet. Dân sống còn hoang vu.
Sáng nay, về đất. Đọc bạn. Thấy bình an.
Cảm ơn các bạn đã cho ý kiến.
Đúng sai trúng trật đẹp xấu ….. không có gì quan trọng, kể cả khó hiểu, không hiểu, hiểu rõ….vì khi nhắm mắt thì Một là không hiểu gì hết; Hai là hiểu hết mọi thứ.
làm thơ và viết về thơ chỉ vì Ngu Yên không biết làm thứ gì khác.
Thể thao thì kém. Đánh bạc thì thua. Đánh cờ bị chê. Đánh banh thì đi lượm hoài đâm chán. Cuối cùng, chơi với thơ là dễ nhất. Ít tốn tiền. Nói bâng quơ không sợ bị rầy. Nói như thi sĩ Thanh Tâm Tuyền, giá như ông biết chơi thứ gì khác thì ông đã không chơi thơ. Đúng thay.
Mai nay, Ngu Yên ra lại biển. Sẽ mang các lời của các bạn theo. Chúc các bạn vui và vui thêm.
Ngu Yên.
Mai ông ra biển chơi, nhớ đọc lại bài thơ Dấu Thơ Trên Cát ông viết lâu rồi:
Vì em thích uống cô-ca
Nên da ăn nắng mặn mà đỏ nâu
Vì em phơi nắng đã lâu
Nên phai làn tóc hoá màu bạch kim
Vì em nằm sấp nằm nghiêng
nên làn cát mịn in nguyên dấu người
Chờ khi em bỏ đi rồi
Ta sờ dấu cát rụng rời con tim
Đêm về thức viết thơ tình
Thơ lồi lõm giống thân hình mỹ nhân
mai ta ra cát lăn trần
Em nằm lên cát sẽ gần gũi ta
Nếu em thấy nhột làn da
Là vì trong cát hồn ta tỏ tình
Nếu em thấy nhột cả mình
Nghĩa là em đã làm thinh nhận lời
Có em nào nhận lời yêu ông thì thơ cho thi hữu biết nghen. Nóng lòng chờ đợi đấy
NL
Nhà thơ ơi! bài tùy luận công phu quá nhưng khi Phượng đọc một bài thơ gọi là hay thì Phượng không ” phải dựa trên những mấu chốt nghệ thuật căn bản nào đó” mà “chính là những lãng mạn suông” vì chính những lãng mạn đó đã làm rung động tâm hồn Phượng có những bài thơ nhiều người khen hay khen trí tuệ như thơ Phạm Công Thiện , Ngu Yên nhưng Phượng không thấy hay vì những câu thơ đó không làm cho trái tim Phượng rung động nhưng có những câu thơ làm Phượng thao thức ngẩn ngơ từ khi mới đọc và cho đến bây giờ khi nghe lại vẫn bàng hoàng chính là hai câu rất bình dân :
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi! nhện hỡi nhện chờ mối ai
Không nghe được người thưởng ngoạn, đừng tưởng họ câm không thấy được người thưởng ngoạn, đừng tưởng họ mù. Nhưng giữa trùng trùng bao la, họ đọc những lời thơ và nghe ra tâm địa của tác giả.
Bài viết hay lắm anh Ngu Yên ơi!
Chào Ngu Yên
Đồng ý với Ngu Yên
-“Việc làm đẹp thơ trong một bài thơ không phải dễ. Nét đẹp của thơ vô hình và dường như vô tận. So với sắc đẹp của mỹ nhân , cũng không có giới hạn. Nhưng khi giới hạn vào một bài thơ, dù dài hay ngắn, dù Cụ Thể hay Siêu Thực hoặc hiện đại,…..Nét đẹp của thơ có thể hiển hiện, có thể cảm thấy…”
Nhưng điều nầy thì chưa chắc đâu nhé :
.” Marilyn Monroe và Jessica Alba, cả hai đều đẹp. Nếu có được một trong hai thì cõi đời này đã gần giống địa đàng”.
Có lẽ Võ Phiến nói đúng ông thiên về chất thô của con chữ mà quên phần mượt mà của chúng, ở đây không phải vấn đề Cơm với Phở mà đại diện cho cái đẹp không chỉ mấy người phụ nữ mà ông chọn còn thiếu nét đẹp quý phái của Audrey Hepburn hay vẻ tươi tắn và duyên dáng của Romy Schneider hình như khi nghiên cứu ông cũng dựa trên lối mòn của những người đi trước để chỉ quanh quẫn trong các bài thơ kinh điển nỗi tiếng mà quên đi trong giới trẻ hiện tại cũng có nhiều bài thơ để ta phải ngẩn ngơ, ngoài ra trong thế giới cổ điển ông có nhớ Hồ Xuân Hương nhưng quên mất dòng thơ của một người phụ nữ khuê các khác là Bà Huyện Thanh Quan, thơ Bà cũng là một nét đẹp hiếm có đấy:
Dừng chân đứng lại, trời, non, nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta
Cuối cùng rất đồng ý với ông:” Người không thay đổi được bản chất của thẩm mỹ nhưng thay đổi được hình thức của thẩm mỹ. Người nghệ sĩ, sáng tạo trên hình thức của ĐẸP.”ông chứng tỏ bằng việc phẩu thuật thẩm mỹ của Park Min Young.
Chính nhờ đó sự phẫu thuật đó mà nét đẹp của thơ luôn sáng tạo không ngừng
Nguyên Lương,Huỳnh Ngọc Tín,Phượng,Quốc Tuyên thân mến.
Anh đã theo dõi những tranh luận về Thơ của Ngu Yên trên HX đến hôm nay là kỳ 2. Thơ Ngu Yên có gì mới lạ và khó hiểu ? Không đâu, có người còn đi trước rất xa. Cái thời mà ” Nhân Văn Giai Phẩm ” cơ đấy. Đứng đầu CÁCH TÂN THƠ MỚI đó là LÊ ĐẠT với tập thơ ” BÓNG CHỮ “. Với thơ Lê Đạt được nhà phê bình văn học Thụy Khuê đánh giá là phải chờ đến hậu thế kỷ 21 may ra mới nhận được chân giá trị của nó. Ta hãy xem thử vài bài để so sánh xem thơ cách tân và thơ tân hình thức của Ngu Yên có gì mới và lạ hơn không. Nhiều người cứ tưởng mình làm mới nhưng …
GIÁO ĐẦU
Xưng danh
Phó thường dân
phố nhỏ vô danh
vô giai thoại
Thành tích
mấy trang giấy sờn
mấy câu thơ bụi
núi Vô Sơn
Quá trình công tác
Tôi ghé như thiểu số phụ gia
Vẩy chữ thăng hoa
Thoáng cà cuống chưa đóng lọ
Đừng tìm tôi
chỗ những ghế ngồi
Hộp thư
đuôi chớp ngộ đầu ô
Khuyết điểm
Vườn chôm chôm
mùa khem thèm thòm trái cấm
Vui mồm lắp lẫn
nhiều kinh kệ không quen
Amen
Kết luận
Đời tốc hành
một ga xanh sót lại
Một góc tuổi mải tàu
thơ dại mãi
Tìm nhà quên mất số lớn khôn
Đến thời điểm này thể thơ TÂN HÌNH THỨC còn bức phá hơn nhiều. Nhưng nó có tồn tại hay không còn tùy thuộc vào sự rung động nơi trái tim của độc giả VIỆT NAM .
Hình như các anh chị bị lạc để , GH coi thì đâu phải chủ đề là Thơ Ngu Yên mà đây là công trình Ngu Yên nặn não ra để phân tích các bài thơ trên góc cạnh thẩm mỹ học.
Giáng Hương mến.
Nguyễn Càn Tử không lạc đề đâu. Tranh luận của Nguyên Lương và Huỳnh Ngọc Tín đã làm cho NCT viết Com trên. Còn chuyện phân tích Thơ trong mọi thể loại thì rất nhiều người viết. Thẩm mỹ thuộc về Triết học được nói đến trong nhiều ngành Nghệ thuật chứ không riêng gì thơ. Những triết gia và các học giả đã đề cập quá nhiều. Biện luận cỡ nào cũng cũng phải nhắc tới và khó qua được những gì họ đã trình bày. Những gì ta cứ tưởng là mới vì ta còn hạn chế trong kho tàng tri thức của nhân loại. Thời đại bùng nổ Internet có những khám phá mới và ý tưởng vĩ nhân thì tức khắc toàn cầu sẽ đón nhận ngay và mổ xẻ. Còn riêng HX chỉ là giải trí
và giải tỏa những yêu thích về VHNT của cá nhân với bạn bè. Nếu nói HX là nơi để tham khảo những công trình vĩ đại thì NCT xin miễn bàn. Chúc Giáng Hương luôn vui tươi và An lạc nhé.
Bài này là một phần của NHÁP VÀ NỐT.Bài này rất hay, không có gì để nói mà phải cảm ơn và hoan hô Tác giả đã cho ta phương pháp, cách nhìn để cảm nhận thơ văn.
Anh Nguyễn càn Tử thân mến!
Lâu ngày mới thấy anh xuất hiện.Thật ra anh Ngu Yên cũng có nói gì mình là người làm mới và đi đầu trong thi ca mới đâu, anh chỉ nói là phát huy, mở rộng và mong đóng góp sức mình vào kho tàng văn thơ Việt nam, việc làm đó đáng trân trọng.Còn viết về cảm nhận thơ văn thì cũng có nhiều người viết và anh Ngu Yên là một trong số đó.Ở đây ta không nói con người cụ thể của anh Ngu Yên mà nói về việc cảm nhận thơ mới của mình thôi.Nói thì nói vậy, nhưng có lẽ tôi cũng là một trong số những người hoài cổ, chậm tiếp thu cái mới.
Gởi Tác giả “Cuối cùng là thơ_Nháp và Nốt 2” :
NGU kia rớt giọt YÊN bình…
Ngấm vào lòng đất trẩy mình xả si
Trước_ sau hỉ cái từ đi
Thì bi nẫu chín tiếng cười…”là thơ” !(NNT)
_trẩy: pluck , cull…to make a journey,to be travelling…
_từ :từ bi hay danh từ, động từ từ, tĩnh từ…
Đối với RB, THƠ là THƠ! Không đặt nặng vấn đề nhiều về CŨ hay MỚI…; tuy nhiên ta phải biết giữ những gì coi là hay có ý nghĩa, loại bỏ hay chỉnh đổi những cái gì được coi là dở không còn thích hợp cho lắm với sự kết hợp, sáng tạo, chế biến…; nói chung là SÁNG TÁC sao cho THƠ có một sức mạnh… — lôi cuốn, cuốn hút, “tàn phá”… người đọc là điều quan trọng nhất vì THƠ là cô đọng, hàm súc — một SỨC NÉN của văn chương mà khi ta “thả THƠ” như thả một trái bom nguyên tử vậy; NHƯNG bom nguyên tử giờ này không còn phải là một “siêu vũ khí” của nước Mỹ nữa rồi; tuy nó vẫn giữ một vai trò quan trọng tối ưu trong các loại của vũ khí trên thế giới.
Một vài thiển kiến coi như “ăn giỗ nói dóc” cho vui. Xin cảm ơn nhà thơ Ngu Yên cho những bài thơ hay/dở (biến hóa theo thời, theo lúc.. với những cảm xúc.. của mình) và sự trao đổi, chia sẻ, nhận xét, phân tích… về VĂN THƠ. Chúc tác giả vui khỏe có nhiều sáng tác hay.