Viễn xứ không là xa quê cũ
Mà lòng đánh mất bóng quê hương
Ở trên đất mẹ không còn nhớ
Những xóm quê nghèo giữa gió sương
Viễn xứ là quên đi tất cả
Những ngày tuổi nhỏ lội bùn ao
Những ngày đi học che chung lá
Chia củ khoai lùi, dắt tay nhau…
Viễn xứ cũng là…đi xa xứ
Là đi, đi mãi chẳng mong về
Gặp nhau cứ ngỡ người xa lạ
Cứ nói mình không ở chốn quê
Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương{jcomments on}
Mới sáng sớm vào HX, đọc bài thơ của H N Ngữ thấy buồn lâng lâng. Trời hôm nay trở lạnh buốt, nhưng đọc bài thơ của anh thấy ấm lòng, có lẽ chúng ta cùng tâm trạng những người ở xa. Anh xa quê nhà, mình xa đất nước:
“Viễn xứ cũng là…đi xa xứ
Là đi, đi mãi chẳng mong về
Gặp nhau cứ ngỡ người xa lạ
Cứ nói mình không ở chốn quê”
Mình đã từng gặp rất nhiều người không bao giờ thèm nhắc đến chữ quê nhà một lần. Họ vui vẻ nhận nơi tạm dung này là quê hương, và mở miệng ra là nói VN thế này, VN thế nọ. Không như tâm trạng của Anh:
“Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương”
Vì đồng cảm và mến qúi nhau, mình gởi tặng anh Ngữ và các bạn HX mấy câu thơ trong bài thơ viết khi về thăm lại quê nhà lần đầu, năm 90, sau 15 năm xa nhà:
“…..
Hít thở ngất ngây mùi đen, rạ mục
Mắt lạ lùng nhìn ruộng mía trổ hoa
Mấy năm xa cau dừa lên cao ngọn
Đâu cành che trời rợp bóng tuổi thơ
Ta thấy mặt ai hịện từ đáy giếng
Máu từ nguồn chảy ngược một giòng trôi
Trong nắng lóa, xác xơ hàng dậu thấp
Hiện tại là đâu, qúa khứ xa rồi
Trong mắt ta hình quê hương lần cuối
Kỷ niệm chứa đầy vũng nước mưa đêm
Nhà mái ngói đỏ nung màu đất sét
Giờ tang thương che phủ kín êm đềm
……..
Xưa mơ bình nguyên bên kia dãy núi
Giờ nhìn thấy sông ngập mặt tuyết băng
Xưa gói quê hương trong từng nắm đất
Giờ nhìn quê hương ánh mắt xa xăm
…..”
Hẹn lại một ngày ta gặp nhau trên quê nhà Anh Ngữ nhé. Chúc anh vui với những ngày cuối Đông, chờ Xuân đến, mừng những ngày Tết.
NL
Viết lại:
“Hít thở ngất ngây mùi bùn đen, rạ mục”
NL
Anh NL làm thơ hay quá, đọc hai câu nầy Dạ Lan xốn xang lắm:
Ta thấy mặt ai hịện từ đáy giếng
Máu từ nguồn chảy ngược một giòng trôi
Viễn xứ không là xa quê cũ
Mà lòng đánh mất bóng quê hương
Ở trên đất mẹ không còn nhớ
Những xóm quê nghèo giữa gió sương
Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương
Ngay trên đất mẹ mà có người lại đánh mất quê hương, trong khi những người con xa xứ lại luôn đau đáu hướng về quê hương ruột thịt của mình.Những cái nghịch cảnh ấy đã làm thổn thức trái tim của chàng thi sĩ luôn hoài vọng quê nhà.
Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương
Quê hương luôn có trong tim ta cả những người ở lại và những người ra đi .
Nếu như nhắc đến thơ viết về nỗi nhớ quê hương của anh HNN thì nhiều vô cùng và cũng như Nguyên Lương những nỗi se sắc nhớ quê ấy không nguôi trong lòng những người con xa xứ…Vậy thì hãy viết hãy trải lòng cùng thơ và xin được chia sẻ , quê hương không bao giờ mất đi trong lòng của mỗi người. Niềm tự hào ấy làm ta nở nụ cười ấm áp khi nghĩ đến quê hương.
Viễn xứ cũng là…đi xa xứ
Là đi, đi mãi chẳng mong về
Gặp nhau cứ ngỡ người xa lạ
Cứ nói mình không ở chốn quê
Dạ Lan cũng viễn xứ đây anh HNN, anh hờn ai mà viết lẫy đó thôi chứ viễn xứ lúc nào cũng nhớ quê hương thương tình cũ tiếc là DL không biết làm thơ để phản pháo cho anh biết tay.
Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương
Thơ anh HNN bao giờ cũng nặng trĩu tình quê rất hay.
Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương
Quê hương mãi mãi là tình yêu trong mỗi chúng ta. Chỉ một khổ thơ cuối này thôi cũng đủ nói lên tình yêu của anh Hồ Ngạc Ngữ đối với quê hương.
Anh Nguyên Lương thân mến,
Mấy hôm nay Ngữ bị bệnh, nên chậm trả lời anh.Nhưng mình hiểu tâm trạng những người xa quê giống nhau.Anh ở xứ lạ cũng như mình ở quê người, nỗi nhớ quê trong từng cuộc sống hàng ngày, nhất là dịp cuối năm.
Cảm ơn anh rất nhiều về những dòng thơ hay viết tặng, rất nặng lòng với quê hương.
Mong có ngày mình gặp nhau.
HNN
gửi Nguyễn Tiết,
Cảm ơn em đã đọc thơ với những nhận xét nhạy cảm và tinh tế.
gửi Bích Vân,
Anh rất đồng cảm với Bích Vân:” Quê hương có trong tim ta, cả những người ở lại và những người ra đi”.
Chúc anh mau lành bệnh để còn ăn Tết nữa chớ anh Ngữ? 😛 TT xin nối tiếp bài thơ rất hay của anh mấy câu:
Khi trong lòng còn một quê hương(HNNgữ)
Là tim ta còn nhớ còn thương
Dù đi đến chân trời, góc biển
Ở nơi đâu, quê hương cũng thiên đường!(TT-NCM)
gửi Dạ Lan,
Mình cũng đồng ý với Dạ Lan là thơ anh Nguyên Lương rất hay.
gửi Lâm Cẩm Ái,
Nghĩ đến, chia sẻ và sống đẹp cũng là một cách đền đáp cho quê hương, phải không Lâm Cẩm Ái ?
“Khi trong lòng còn một quê hương” thì dù ở đâu mình vẫn thấy ấm áp, vẫn nghĩ về quê hương với bao mong ước tốt đẹp anh Ngữ nhỉ, chúc anh luôn vui khỏe để đón Tết anh nhé!
Bài thơ hay lắm & bạn bè đã vào bình nhiều rồi…. TKL có nói nữa cũng không ngoài những ý đó !nên chỉ biết chúc anh luôn vui vẻ khỏe mạnh ăn tết thật ngon ,thật ấm áp!
Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương
Một bài thơ giàu cảm xúc cho quê hương mà người con xa xứ cả một đời đau đáu nhung nhớ yêu thương…hay vô cùng anh Hồ Ngạc Ngữ ơi ! Chúc anh mau khỏe mạnh và đón xuân thật êm đềm hạnh phúc bên tổ ấm an vui nhé.
“Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương”
Đoạn thơ nầy hay quá anh HNN.
Kính gửi các bạn,
Xin cảm ơn tất cả quý bạn đã đọc thơ,chia sẻ, đồng cảm và gửi lời chúc lành.
Chúc quý bạn sức khỏe, an vui.
Viễn xứ cũng là…đi xa xứ
Là đi, đi mãi chẳng mong về
Gặp nhau cứ ngỡ người xa lạ
Cứ nói mình không ở chốn quê
Bài thơ dạt dào tình cảm quê hương, câu thơ tuôn trào từ trái tim nên chứa chan tình cảm những cảm nhận về đời sống, về tình người sao mà sâu sắc và chân thực đến thê.
Tôi cũng ra đi trong rét lạnh
Đã gặp bao người sống tha phương
Đã thấy mắt người đầy nắng ấm
Khi trong lòng còn một quê hương
Bài thơ phải đưa vào chương trình học văn để em nhỏ nào cũng biết tình cảm quê hương thân thương và to lớn đến dường nào.