Ngày dần trôi, màu chiều muôn nơi
Mây lang thang về phía chân trời
Biết bến xưa có còn ngóng đợi
Một cánh buồm hun hút ngàn khơi.
Chiều giăng tơ, từng hạt sương rơi
Lạnh bờ vai, dạ cũng rối bời
Chim về đâu làm ơn nhắn gởi
Lòng hằng mơ chốn quê xa vời…
Đàn ai ngân… tơ chùng buông lơi
Lá rơi nghiêng, tiếng gió rạc rời
Ngày khép nắng, bóng chiều vời vợi
Đêm xuống dần… sầu đọng đầy vơi…{jcomments on}
Đàn ai ngân…tơ chùng buông lơi
Lá rơi nghiêng,tiếng gió rạc rời
Ngày khép nắng,bóng chiều vời vợi
Đêm xuống dần…sầu mộng đầy vơi…
Bài thơ hay quá với nỗi nhớ người xưa… nơi chốn quê rất thiết tha …thật sâu lắng,buồn nhưng rất hay PMT à! chúc mãi vui nhé!
Cám ơn chị Kim Loan đã đọc và để lại những lời nghe thật êm tai.
Chiều giăng tơ, từng hạt sương rơi
Lạnh bờ vai, dạ cũng rối bời
Chim về đâu làm ơn nhắn gởi
Lòng hằng mơ chốn quê xa vời…
Bài thơ da diết nỗi nhớ quê hương, hay lắm Phan Mạnh Thu ơi!
Nỗi nhớ quê thì chẳng bao giờ nguôi được đâu Chị Quốc Tuyên ơi!
Đàn ai ngân… tơ chùng buông lơi
Lá rơi nghiêng, tiếng gió rạc rời
Ngày khép nắng, bóng chiều vời vợi
Đêm xuống dần… sầu đọng đầy vơi…
Lời thơ tràn đầy âm thanh réo rắt như một cung đàn
Hay lắm chị MT
Em KM
Cám ơn Khảo Mai không những đã đọc mà còn nghe thấy cả âm thanh nữa.
Anh cũng thích đoạn chót của bài thơ như Khảo Mi đã còm.Đúng là tơ chiều và như hồi chuông nguyện nhớ ai…Cảm ơn PMT đã đã cho
đọc một bài thơ khó quên…
Nói thật với anh Lữ là MT cứ ngần ngại đắn đo mãi mới dám gởi bài này. Được nghe anh nói như thế MT rất vui.
Chúc trái tim tổ ong của anh lúc nào cũng đập rộn ràng. 😛
Ai nói anh là trái tim tổ ong rứa em ? Anh chỉ thương một người thôi mà…
Anh Lữ nói đúng đó MT. Anh ấy chỉ thương từng người , từng người một thôi!
Em trai ở bên nớ răng mà xí xọn rứa hè?
Xin lỗi KHẢO MAI nhé, gõ nhảy bậy.
Tên ai sao anh không lộn, cứ tên Mai anh không nói được là sao?
Không biết răng đến chữ Mai là anh “ngọng”đó Tín ơi!
Chiều giăng tơ, từng hạt sương rơi
Lạnh bờ vai, dạ cũng rối bời
Chim về đâu làm ơn nhắn gởi
Lòng hằng mơ chốn quê xa vời…
Đàn ai ngân… tơ chùng buông lơi
Lá rơi nghiêng, tiếng gió rạc rời
Ngày khép nắng, bóng chiều vời vợi
Đêm xuống dần… sầu đọng đầy vơi…
Bài thơ với giai điệu nhẹ nhàng như chiếc lá rơi nghiêng , du dương êm đềm như tiếng đàn buông lơi, trầm buồn và đẹp như bức tranh thu. Hay lắm PMT ơi!
Cám ơn rất nhiều những lời cảm nhận của Nguyêntiêt. Vui vẻ nha.
Bài thơ nghe réo rắc như một khúc nhạc trử tình,một nỗi buồn nhớ xa xăm ẩn hiện trong thơ.Hay lắm PMT.
Cám ơn HN Tin đã đọc và chia sẻ cùng MT.
Bài thơ “Tơ chiều” được viết chủ yếu thanh bằng gợi cảm giác mênh mang, mỏng manh, nhẹ nhàng của không gian nhưng lại rối bời trong tâm trạng, như một nỗi buồn không thể nói:
Chiều giăng tơ, từng hạt sương rơi
Lạnh bờ vai, dạ cũng rối bời
Chim về đâu làm ơn nhắn gởi
Lòng hằng mơ chốn quê xa vời…
Em chúc mừng chị MT với bài thơ “Tơ chiều”!
Cám ơn Minh Kiên với những lời cảm nhận thật hay. Chúc em vui.
“gợi cảm giác mênh mang, mỏng manh, nhẹ nhàng của không gian nhưng lại rối bời trong tâm trạng, như một nỗi buồn không thể nói:”
Minh Kiên cảm nhận thơ hay lắm!
Em cảm ơn anh Tín đã động viên nha. Chúc anh ngày nghỉ cuối tuần nhiều niềm vui.
Ngày vừa qua sầu đang lên ngôi
Ta chờ em buồn hoang đôi môi
Tơ chiều mênh mông bay chơi vơi
Xa nhau chưa buồn giăng muôn nơi
Chiều xam xám mù lên xa khơi
Mây lan man quanh qua ngõ tối
Em thơ ơi mắt buồn vời vợi
Nghe cõi lòng tàn cuộc đầy vơi
Về đâu đây hương chiều đang rơi
Thầm thì mơ : đâu em tôi ơi
Bước loay hoay trong chiều lạc lối
Nhớ quê nhà sao quá xa xôi
Về đâu đây hương chiều đang rơi
Thầm thì mơ : đâu em tôi ơi
Bước loay hoay trong chiều lạc lối
Nhớ quê nhà sao quá xa xôi.
Mưa làm MT cảm động quá. Cám ơn nhiều về bài họa thật hay.
Hay quá Mưa ơi!
Dễ thương & hay quá anh MƯA ơi!
Bài thơ của Thu đọc lên như hát một bản nhạc. Tiết tấu trầm bỗng đầy nhạc tính làm cho bài thơ buồn nhẹ, mênh mông. Động lòng nên MƯA rơi ở đây, và mình cũng thấy thích cả hai bài thơ của Thu và bài họa của MƯA. Cứ mỗi lần đợc thơ củ PMT thì lại thấy nhớ quê nhà, thật kỳ lạ. Thu đã đưa anh về thăm quê được nhiều lần.
NL
Thật là vui khi nghe anh Nguyên Lương nói như thế.
MT đọc thơ của anh thì lại thấy bóng dáng của mình trong ấy.
Chúc anh sức khỏe.
PMT luôn cánh cánh về một quê hương đã xa, nỗi nhớ thương làm cho những vần thơ rất có hồn.
Cám ơn những lời chia sẻ của Kiều Thanh.
Đàn ai ngân… tơ chùng buông lơi
Lá rơi nghiêng, tiếng gió rạc rời
Ngày khép nắng, bóng chiều vời vợi
Đêm xuống dần… sầu đọng đầy vơi…
…..
“lá rơi nghiêng”… hình như cái gì mà nghiêng nghiêng cũng đều dễ thương phải không chị PMT, và chiếc lá của chị rơi nghiêng nghiêng này cũng vậy, thật tinh tế…
bài thơ có hồn lắm, nhẹ nhàng lâng lâng …
Cám ơn những cảm nhận của Rêu, dạo này thấy Rêu thật trầm lắng.
Một bản thi ca lãng mạn . rất hay.Chúc mừng !
La Tinh có nói quá không đó, cám ơn đã đọc. 😛
Chiều xuống nơi nào giọt sương rơi
Lòng sao nỡ để rối tơi bời
Bờ vai thấm lạnh đời xa xứ
Trách móc làm chi chuyện qua rồi!
Chiều xuống nơi nào giọt sương rơi
Lòng sao nỡ để rối tơi bời
Bờ vai thấm lạnh đời xa xứ
Trách móc làm chi chuyện qua rồi!
Những câu thơ nghe nao lòng quá.
Ừ trách móc làm chi chuyện qua rồi.
Cám ơn Hương. Chúc vui.
Đàn ai ngân… tơ chùng buông lơi
Lá rơi nghiêng, tiếng gió rạc rời
Ngày khép nắng, bóng chiều vời vợi
Đêm xuống dần… sầu đọng đầy vơi…
Bài thơ của Phan Mạnh Thu và bài họa của Mưa nghe như bản nhạc tình ca nhẹ nhàng êm ái nhớ nhung về quê cũ, rất hay.
Chị cảm ơn Phan Mạnh Thu và Mưa, chúc vui khỏe đến hai bạn nhé.
Cám ơn chị Kim Chi đã đọc và chia sẻ.
Đàn ai ngân… tơ chùng buông lơi
Lá rơi nghiêng, tiếng gió rạc rời
Ngày khép nắng, bóng chiều vời vợi
Đêm xuống dần… sầu đọng đầy vơi…
TT cũng có cảm xúc như chị Hoàng Kim Chi vậy ,một bài thơ nhớ nhung bàng bạc rất hay đó Mạnh Thu ơi!
Cám ơn Thu Thủy nha. Vui nhé. 😛