ngồi suốt cả ngày nơi bàn viết
nắng mai nắng xế nắng chiều, qua
trái tim nặng bước oằn tâm sự
trán rịn mồ hôi chạm tuổi già
ngẫm nghĩ vẩn vơ trăm thứ chuyện
lơ mơ nhớ tiếc đời linh tinh
thấy từng khuôn mặt gây thương tích
thảng thốt sờ thăm những cuộc tình
thục nữ đầu đời thơm tóc kẹp
cổ cao má lụa giọng hồn nhiên
nuôi đàn sáo nói trong lồng ngực
lệ tình ta rớt giọt đầu tiên
ơi H, ơi P, ơi Q, ơi S,
ơi T, ơi H… nhớ như in (1)
ngọt ngào cay đắng chung một gói
ta lớn khôn theo vết sướt tim
mãi ngồi nghe ngóng thời quá khứ
nắng mai nắng xế nắng chiều, qua
cầm lên để xuống chùm kỷ niệm
thơ ghé vai khuân, vấp, đổ òa
từng mảnh đời tình bàng hoàng đứng
nhớ trà thèm rượu đợi cà phê
ngượng ngùng phân phát hơi thở yếu
hiu hắt hồn ai lén đứng kề ?
(1) đọc đúng âm chữ cái
01-11-2012{jcomments on}
Anh Luân Hoán ôm trọn hai mươi bảy chữ cái trong tim hoành tráng thiệt .
ơi H, ơi P, ơi Q, ơi S,
ơi T, ơi H… nhớ như in (1)
ngọt ngào cay đắng chung một gói
ta lớn khôn theo vết sướt tim
Nhà thơ có khác răng mà nhớ nhiều… dzữ rứa anh Luân Hoán?
Bên bàn Viết có ghim vào nỗi buồn tuổi già hở? Nhưng trái tim nhà thơ thì mãi xuân thì..Hihi.Có gửi cho anh 5 bài thơ,nhận được không ?
Đọc thấy có chữ P, chắc là nhắc đến Phụng rồi!
Hi….
Vẫn là thơ tình Luân Hoán không lẫn vào đâu được… 😛
Luân Hoán làm thơ dễ dàng thanh thoát như ăn kẹo.
Đúng đó ĐD TKL cũng cảm nhận giống ĐD dzậy!
Hai anh chị này đi đâu cũng có cặp nghen!
ngẫm nghĩ vẩn vơ trăm thứ chuyện
lơ mơ nhớ tiếc đời linh tinh
thấy từng khuôn mặt gây thương tích
thảng thốt sờ thăm những cuộc tình
mãi ngồi nghe ngóng thời quá khứ
nắng mai nắng xế nắng chiều, qua
cầm lên để xuống chùm kỷ niệm
thơ ghé vai khuân, vấp, đổ òa
Ngôn ngữ thơ rất đời và sâu lắng,đọc không chán.
Lần này đọc thơ của Luân Huynh không cười được nữa mà nhắm mắt, nghĩ ngợi vì… buồn.
Mở mắt ra thì thấy:
“thấy từng khuôn mặt gây thương tích
thảng thốt sờ thăm những cuộc tình”
Tưởng tượng thì nhớ :
“mãi ngồi nghe ngóng thời quá khứ
nắng mai nắng xế nắng chiều, qua”
Đứng lên thì nặng:
“cầm lên để xuống chùm kỷ niệm
thơ ghé vai khuân, vấp, đổ òa”
Đọc lại bài thơ một lần nữa, thì:
“ngượng ngùng phân phát hơi thở yếu
hiu hắt hồn ai lén đứng kề ?”
Em đuối thật rồi Luân Huynh ơi!
NL
cầm lên để xuống chùm kỷ niệm
thơ ghé vai khuân, vấp, đổ òa
Như nói chuyện mà là thơ , rất hay.
Cầm lên để xuống chùm kỷ niệm
Thơ ghé vai khuân , vấp,đổ òa
Hay quá!
Nguời ta chỉ vài ba mối tình Luân Hoán có cả một gánh tình ha ha .
MẤY CHO VỪA
Bên bàn viết thấy đau tim
Thì ra chợt nhớ mấy em đó mà
Chim mười sáu ngậm lời ca
Buổi đầu tiên lệ là hoa tặng đời
Từ A đến Z người ơi
Tham lam chi lắm héo đời thanh tân
Loanh quanh thân đã sượn trân
Trái tim roi rói tình xuân dạt dào
Trần gian lắm mộng chiêm bao
Bao nhiêu nhan sắc đều vào trong mơ
Yêu người trải chiếu dệt thơ
Mai sau hấp hối vẫn chờ… trăm em
ngẫm nghĩ vẩn vơ trăm thứ chuyện
lơ mơ nhớ tiếc đời linh tinh
thấy từng khuôn mặt gây thương tích
thảng thốt sờ thăm những cuộc tình
Anh Luân Hóan tài hoa và đa tình quá nên nhớ nhung…nhiều lắm đó nha 😆 🙂 😀
Trân quí những cảm nhận của quí bạn, cảm ơn. Đã nhận của bài bạn TDL, đăng từ kỳ tới (nếu thích đi hết một lúc, cho tin)Người Dưng rất mát tay với lục bát. VC muốn “đi” bài này, mong cho đề bài. Hương Xưa luôn luôn tươi mát, tôi nhờ đó yêu đời thêm với tình cảm của quí bạn. Anh chị nào có giờ mời ghé đọc Ngao Du Cùng Vũ Khí trên VC (đang đăng dần) để biết thêm một góc đời tôi. Đa tạ. LH
http://luanhoan.net