*Những năm 16,17 tuổi, bộ ba tụi nó ( gọi là tam sên) đứa mần thơ, đứa
làm nhạc, ôm đàn ca hát líu lo ( mà hát hay à nghen). Ngày 30/4/75
thằng lùn nhất nhưng lẹ chân nhất, bám tụi tư bản chạy tuốt qua Mỹ.
Sau 37 năm nó về thăm :” Cái quí nhất mà tao còn giữ, nè.”
Một bản nhạc chép tay. Thơ của tui, Đỗ Ngọc Hoánh ( ông xã của nhà
văn Nguyễn Thị Mỹ Nữ) phổ nhạc ngày 1/3/ 1975, sang đến Mỹ nó làm
tiếp. Và khư khư giữ từ hồi đó đến giờ.
Thằng này, Trần Hiền, cũng là người “thầy” đầu tiên dạy tôi…hút
thuốc. Tôi vẫn nhớ như in điếu Lucky Strike, trong hộp 4 điếu, nó vật
tôi thấy ông bà ông vãi ở bãi biển Quy Nhơn năm nảo năm nào….
Ông bạn từ Mỹ, sau 37 năm về ghé thăm. Niềm vui lớn nhất là bạn mang
theo thủ bút một bài thơ của mình làm từ “ Thuở làm thơ yêu em”…
HÃY NHẬN CHÌM ĐỜI TÔI(*)
Thả trôi ngoài sông vắng
Mảnh đời tôi lạnh căm
Ngày tàn theo chiếc bóng
Một phương sầu trăng tan
Trải quanh mùa gió chướng
Cõi lòng tôi vô cùng
Vòng xoay năm tháng tận
Đêm cuối năm âm âm
Nơi nào trăng đổ xuống
Mặt đất buồn lặng câm
Nguyệt đã tàn đêm nay
Sầu trong tôi nức nở
Sầu ứ mọng đôi môi
Hai mươi tôi muốn vỡ
Thời gian vừa mới đổi
Dĩ vãng làm sao quên
Lòng cố tình nhắc lại
Dĩ vãng như dòng sông
Những mảnh đời trôi mãi
Những mảnh đời các em
Đã nghìn trùng tay vẫy
Thả trôi tuổi hai mươi
Đầu sông em có đứng
Hãy nhận chìm đời tôi
Trong tận cùng quá vãng.
(*)Trần Hiền phổ nhạc lúc ở Hawaii 6/75{jcomments on}
Chúc mừng niềm vui bất ngờ & cực kỳ ý nghĩa nhen VCM. 😉 😛
Đúng vậy, Trình. Một xúc động bất ngờ. Qua bao dâu bể đời người, nó vẫn giữ để chứng minh :” Những kỷ niệm đời mãi mãi còn xanh.”
Một tâm hồn thi sĩ từ ngày 16, 17 tuổi, vì thế cho đến bây giờ VCM. là “nhà thơ đại thụ “
Chúc mừng VCM.
Em còn trẻ mà, chị hai yêu dấu. Gọi em là cây đa, cây đề ( đại thụ) tổn thọ mất. 😛 😛 😛
Bé thơ đã làm thi sĩ Vậy là cái gốc nhà thơ đậm quá rồi Chúc mừng VCM nhé
Dạ, chắc hồi nhí có chút máu trong người nên sau mấy mươi năm làm thơ trở lại thấy cũng…sạch nước cản. 😆 😆 😆
Xin chúc mừng anh VCM đã nhận một niềm vui bất ngờ từ người bạn thân xa cách sau 37 năm bằng một bài hát phổ từ bài thơ của mình.
Thả trôi ngoài sông vắng
Mảnh đời tôi lạnh căm
Ngày tàn theo chiếc bóng
Một phương sầu trăng tan
Tuổi hai mươi sao lại chán nản và sầu đời đến vậy ta! :zzz
RB đúng là thầy bói đại tài, rờ đâu trúng đó. Hồi nẵm nhận vơ biết bao nhiêu “em” để rồi mặc sức mà thêu dệt quá trời “thiên tình sử” lâm li bi đát luôn. 😆 😆 😆
Hồi nhí,ra vẻ ta đây quan trọng, làm cái gì cũng muốn chững chạc già đời. Đâu đã hai mươi mà cũng “nống” lên :” Hai mươi tôi muốn vỡ!”. Ngó lại ” đứa-con-cũ” vui thì vui nhưng mắc cỡ lắm, cô giáo à. Trời đất, sao hồi đó nó già chát zẫy trời.
Vui nhất là gặp lại kỷ niệm xưa với những người bạn nối khố.
Vui lắm KT ạ.
Tất nhiên thơ hay, nhạc hay mới có người nhớ để giữ nhưng còn cái GIỮ hay hơn nữa là giữ một kỷ niệm…thật tuyệt vời,chúc mừng VCM. còn có những người bạn hiền.
Ráng sống hơn 30 năm nữa để tui còn khoe Nước Mát của bạn tui nữa. 😛 😛 😛
Bài thơ hay quá mà sao thưởng thức được bài hát đây? Nhà Thơ đại thụ ơi! 🙄
Chúc mừng niềm vui bất ngờ!
Đỗ Ngọc Hoánh hát bài này được lắm đó o.
Thả trôi tuổi hai mươi
Đầu sông em có đứng
Hãy nhận chìm đời tôi
Trong tận cùng quá vãng.
Mới tuổi hai mươi mà sao buồn quá vậy? Chỉ những câu này thôi đã thấy được tâm trạng cực buồn, nghẹn ngào, giận dỗi.
Xin chúc mừng tác giả VCM đã đón nhận niềm hạnh phúc từ người bạn ngày xưa!
Hồi ó cái gì cũng…cực, MK ạ. Cực buồn, cực nghẹn, cực…giả bộ già nữa, hi hi.
Hèn gì nay ở bên Sông Trăng.
Nay ở bên ST lại hổng muốn…già. Lạ !
Vậy là Văn Công Mỹ cũng giống Vũ Thanh, biết làm thơ tình trước khi biết yêu.Thấy người ta nức nở mình cũng xót xa như thật.Cũng giống không biết hút thuio6c1 mà cứ hút, nên phê, mà còn phê đậm do đó mới có bài thơ hay đến nao lòng.
Nếu bạn không nhắc lại chắc VCM cũng quên mất mối tình tưởng tượng này rồi!
Đúng là bạn mình quá thấu hiểu.
Chúc mừng niềm dzui bất ngờ của anh Dzăn công đó nha!
(mới hai mư tuổi mờ “Những mảnh đời các em Đã nghìn trùng tay vẫy”-kì à nghen 😛 )
Hi hi, chỉ cần ngó lại một phát là…iu rầu. Không ngó nữa là… chia tay, zẫy thâu.
Một bất ngờ. Chúc mừng Văn Công Mỹ.
Sau 37 năm gặp lại chắc bồi hồi dữ lắm, mà bạn hiền còn giữ bài thơ của mình rồi phổ nhạc nữa , đó là viên ngọc quý được giũa mài bóng sáng cho tình bạn và tình thơ ca. Chúc mừng anh VCM
Thật là bất ngờ anh Luận ạ. Zui nữa là cách đây 3 năm nó “bước” một bước nữa với cô vợ sau mới 23 à. Hai đứa có một cô con gái quá dễ thương.Ái biết không, chỉ tiếc là gặp nhau có 6 tiếng đồng hồ…
Công nhận ba mươi mấy năm mà người bạn vẫn giữ được những bài thơ viết tay đến giờ… mà mang đi nước ngoài ,rồi mang về lại cho tác giả… đúng là cả một tấm chân tình!
nhưng lúc đó chì 16,17 tuổi mà thơ VCM cũng sâu lắng & có vẻ chững chạc lắm ! chữ hồi đó cũng đẹp & lả luớt quá ha!
Chữ của nó đó chị. Chữ em…đẹp hơn. Nổ !!! 😆 😆 😆
Tình bạn quá tuyệt vời Anh VCM là người rất có duyên …với bạn .
Hên xui, Giáng Hương. 😛 😛 😛
Chúc mừng VCM có những người bạn quá tuyệt vời!
Nguyệt đã tàn đêm nay
Sầu trong tôi nức nở
Sầu ứ mọng đôi môi
Hai mươi tôi muốn vỡ
Thuở ấy tuổi hai mươi có quá nhiều tâm sự hở VCM?
Ừ thì cũng có. Nhưng mà ” nống” lên cũng…nhiều.
Chàng lãng tử
dừng chân
bên dòng sông
Ngồi
thả…
Những nổi buồn
Trôi.. trôi…
thời oanh liệt
😛
“Than ôi, thời quanh liệt nay còn đâu?”
Những kỉ niệm quá dễ thương của tuổi học trò , một thời đã qua…
Hồi đó mình viết mấy câu thơ ( đăng báo hẳn hòi)tặng cho cô bạn ( ngang tuổi) tên Bích Vân như vầy:
Mắt bé màu vuông nắng
Chiều hôm len lén trông
Anh về ngang đường vắng
Trong nắng má bé hồng.
Trời đất, đọc xong cô ấy giận, suýt nghỉ chơi với mình vì mình…láo, dám xưng anh và gọi cô ấy là bé. 😛 😛 😛
Ôi, nhớ mãi thời học trò.
LHLT là dân “võ chương” lẽ ra không nên múa may không đúng chỗ. Nhưng thấy cái dzụ “anh anh bé bé” của VCM bằng hữu khá giống “những ngày xưa không thân ái” của tại hạ & có lẽ của rất nhiều “đồng đạo” nên chợt nhớ một bài thơ ghi lại cái sự “khờ” hồi mới được nhận về Hoa Sơn phái:
“đêm đêm võ vẽ làm thơ
giấu trong quyển vở giả vờ đánh rơi
nhỏ vô tình nhặt về coi
ai ngờ từ ấy ra người dưng luôn…”!
Không có cái khôn nào giống cái khôn nào. Nhưng có những cái khờ gần như 2 giọt nước Văn huynh đệ nhỉ? 😆 😛
gọi là khờ…câm đó bạn.
“Hãy nhận chìn đời tôi” của Văn Công Mỹ làm lenhholangtu nhớ lại 4 câu thơ “già chát trước tuổi” của thằng bạn thân Nguyễn Hồ Trường hồi đệ ngũ [lớp 8]:
ta đứng bên bờ cổ tích
nhìn người đam mê đi hoang
dấu chân nhân tình dẫy chết
sầu dâng ngút đỉnh địa đàng…”
Thơ ngày trẻ ngông nghênh và điệu đàng một cách đáng yêu…
“ngông nghênh và điệu đàng một cách đáng yêu…”
quả đúng như vậy, lenhholangtu !
“ngông nghênh và điệu đàng một cách đáng yêu…”
like like like
thanks thanks thanks… 😛
Cái thời rất đáng yêu ấy hở em trai? Sách và thơ không thể bỏ qua!
Đúng vậy anh trai.
Đúng là niềm vui nhân đôi ha anh VCM,
Vừa gặp lại bạn thân cũ vừa gặp lại thơ xưa của mình
Em chúc mừng anh…
Hôm nào phải cho thưởng thức chính anh hát bài này đó nha
Em KM
Sẽ cố gắng tập bài này.
Một niềm vui bất ngờ suốt hơn 30 năm ,từ bên kia đại dương bay về, làm cho anh VCM như sống lại cái giây phút ban đầu vào yêu ở “tuổi hai mươi” ngập tràn kỷ niệm”thấm” tê tái :
“…Thả trôi tuổi hai mươi
Đầu sông em có đứng
Hãy nhận chìm đời tôi
Trong tận cùng quá vãng”
Em thích đoạn thơ này đã thể hiện cái tâm trạng đau đáu rất ấn tượng cái “tình em” làm khổ Anh và “khổ thơ anh” …suốt một đời ,phải hông anh VCM ?
Chúc mừng nhận lại được kỷ niệm dù buồn nhưng đáng trân trọng !
Phải nói là “thấm”…Tơ Tái 😆 😆 😆
Xin chúc mừng Văn Công Mỹ sau ba mươi bảy năm đã bất ngờ nhận được niềm vui thật ý nghĩa từ một bài thơ của mình được bạn hiền phổ nhạc, thật quí hóa cho tình bạn thân thương, hai mươi tuổi VCM làm thơ buồn hơn tuổi U60 đó nghe, dù thơ rất hay chắc tại chưa gặp được tri kỷ phải khôn nờ 😆 🙂 😀
Nguyệt đã tàn đêm nay
Sầu trong tôi nức nở
Sầu ứ mọng đôi môi
Hai mươi tôi muốn vỡ
Giả bộ buồn cho nó…sang. 😛 😛 😛
“Giả bộ buồn cho nó…sang.” VCM
TT đọc thơ rồi nhưng chờ anh “sang” mới bắt quàng làm họ…nè 😛
Mà thật đó…Má của TT cũng họ Văn đó anh à. Bà con chắc là xa tít mù khơi…hehe…
Chúc mừng anh có tình bạn thật đáng quý…Bài thơ được phổ nhạc từ năm nảo năm nào mà vẫn giữ… Mà cái ngày xưa ấy anh cũng…hổng hiền chút nào hết 😛 . Mới có hai mươi mà đã
“Thả trôi tuổi hai mươi
Đầu sông em có đứng
Hãy nhận chìm đời tôi
Trong tận cùng quá vãng.” VCM