Tôi đi giữa
Chiều thu
Hoang tím nhạt
Nắng bâng khuâng
Bỗng nhớ
Áo em vàng
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …{jcomments on}
Tôi đi giữa
Chiều thu
Hoang tím nhạt
Nắng bâng khuâng
Bỗng nhớ
Áo em vàng
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …{jcomments on}
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng
Hay quá đầy mộng mị đó anh NNT
Còm cho KM mà sao nó chạy tuốt xuống dưới biển… QN dzẫy ta…
Khảo Mai họa góp vui tặng anh NNT
ẢO ẢNH
Tôi đi giữa
Chiều thu
Hoang tím nhạt
Nắng bâng khuâng
Bỗng nhớ
Áo em vàng
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …
NNT
MỘNG MỊ
Vườn thu
trăng sáng đêm nay
văng vẳng đâu đây
bước chân người
tôi lần theo tiếng chân quen ấy
chợt bàng hoàng
đêm lặng
tiếng gió đạp lá vàng xác xơ…..
Sg, 02/11/2012
KM
Hay quá Khảo Mai ơi!
Chị cũng thấy hay quá TT ơi! MỘNG MỊ hay lắm KM ui!
Chào Thu Thủy !Bài họa của KM tuyệt quá phải hông ?Rất đồng cảm, chúc TT vui !
Cảm ơn chị Loan đọc và khen MỘNG MỊ
Em KM
Đọc bài họa “MỘNG MỊ” của KM , mình xúc động lắm !KM đã khắc họa sắc nét “bước chân cô đơn” nhẹ lướt trên lá vàng “xào xạc” như nói lên cái tâm trạng trống vắng giữa mênh mông thinh lặng ; Phải chăng là tiếng “gió” xào xạc hay tiếng lòng mình…chắc không còn …ranh giới ? Thật hay !
Rất phục tài “xuất thơ” chớp nhoáng và nhạy cảm của KM! Phải nói sự cảm nhận& trí tuệ quan sát ở đây rất thượng thừa như ngừ xưa”gõ một tiếng trống là có ngay một câu thơ xuất thần” vậy !
“…Tôi chợt theo tiếng chân quen ấy
Chợt bàng hoàng
Đêm lặng
Tiếng gió đạp lá vàng xác xơ…”
NNT rất thích chữ”bàng hoàng” trong tứ thơ tuôn cảm xúc này!Cảm ơn KM nhiều nghen Hèn gì chị TKL thường nói rất thích thơ của KM, xin chúc mừng !
chị nói hầu nào dzậy NNT?
Trong bài MỘNG Mị NNT thích chữ “bàng hoàng “hả ! Riêng chị thì chị thích chữ ” Đạp” Tiếng gió đạp , rất độc đáo ! KM dùng rất hay trong bài thơ!
Chị quên rầu sao ?Hôm tới nhà Chị cùng chị HKC để đi Botanic dự ra mắt “HÒN VỌNG PHU” của anh VT đó !
Chị bảo chờ KM đến 4 chị em đi luôn trở thì cũng đã trở rầu !Lúc đó, em chưa biết KM mà nghe Chị cứ nhắc và “rất thích đọc thơ của KM”cũng như anh KKK đó,làm em nhớ quài !(cừ)Nhớ hông…chúc Chị dzui và cừ tư mãi nhé !
Ừa chị nhớ rầu ! em nhớ dai hay quá chị già lẩm cẩm rùi ! mà tự nhiên sao em lại nhắc đến KKK cho tim chị nhúc nhích nè…. ha…ha….lâu quá cái tên 3 chữ K biến mất trên HX giờ bỗng nhiên nghe em nhắc …gợi chị thèm được đọc thơ 3K quá ! hu…hu….
Tại Chị nhắc làm em cứ in trong đâu KKK rầu KM …nên rất dễ ngấm bộ nhớ ? Hổng biết dạo này Ảnh phẻ hông ?
Sao chị Kim Loan lại cho mmình già rầu vậy cà. Em hổng chịu đâu, chị là người có tuổi trẻ trung nhưng đôi khi lẩm cẩm nhớ nhớ quên thì ai chẳng có.
Đúng đó Gió quơi !Chị KL chưa già đâu ?… Chỉ chỉ bước vào ngưỡng “hườm hườm” thâu ! (cừ)
Chị Loan!
Thế là chị đã nhận ra chữ ĐẠP mà KM đã cố tình dành cho bước đi của gió, cái bước đi đó của gió mà cứ ngỡ là bước ai
Em cảm ơn chị
Chúc chị ngon giấc trưa
Em KM
Em nhắcchi nuữa về 3k hở Mai ! Tội chết!
Anh Lữ này kỳ quá nhỉ ! bạn bè lâu lâu cũng nên nhắc nhở để nhớ nhau là một việc nên làm ,chứ sao anh bảo nhắc chi nữa…..
Chắc Anh Lữ có liên lạc …Dzậy Anh Lữ có biết anh KKK bây giờ phẻ không ?
KM cảm ơn chị Thủy đọc thơ và khen tặng
EM KM
Anh NNT!
Cảm ơn anh đã đón nhận bài họa MỘNG MỊ mà KM dành cho ẢO ẢNH
Và KM cũng rất cảm động vì sự đón nhận này của anh….
Chúc anh vui và có nhiều sáng tác hay
KM
Anh phải cảm ơn KM nhiều mới đúng chứ !Em “họa” thật tuyệt vời và lại mở hàng rất có duyên nữa KM hổng thấy sao ?
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …
Dễ thương quá, lãng mạn lắm NNT ơi!
Ý chị cũng giống như KM & nguyentiet dzậy! Thơ dễ thương & hay lắm NNT ui! dạo này thơ em hay lắm đó nhen! thơ hay ,mà viết lời bình cũng hay nữa!chúc mừng em!
@ Chào chị KL đáng quý của em !
Chị lúc nào cũng ủng hộ,đông viên chia sẻ …em cảm động lắm !Dzẫy nên em cố gắng “xào nấu” cho có mùi dzị đặc trưng “Đá Hàng”uống trăng cho Chị thường dzìa HX thăm …”nẫu” chứ !
Chúc Chị luôn cừ tư mãi nhé !
Cảm ơn Cô giáo NT ! Lời bình”Dễ thương quá,lãng mạn lắm…”nên em mới xa xứ hơn nửa đời người đây ! Nhiều khi nhớ”chốn cũ” da diết mà ngậm…ngùi hổng dzìa được để “liếc” rầu đi cũng ấm lòng !(cừ)
Bài thơ hay quá NNT ơi!Từng chữ tưng câu tạo nên một âm vang sống động khuấy lên tâm tư người đọc một cảm xúc mơ mơ màng màng Tuyệt vời
“Từng chữ từng câu tạo nên một âm vang sống động khuấy lên tâm tư người đọc một cảm xúc mơ mơ màng màng…”
@ Chào chị CTC ! Lời nhận xét của Chị thật hay , em rất vui mà nóng đỏ cả cái mặt đen sì đây ! Hổng biết có quên đường về cõi thực hông ?
Cảm ơn Chị , chúc Chị&Gia đình mãi hạnh phúc nhé !
Bài thơ hay mà ngắn quá đọc chưa “đã” NNT ui !
Anh NTL ơi !
Lâu lâu cũng phải “ngắn”, gọn ,cô đọng cho “nó” lạ chứ , cứ “dài” quài …ai chịu thấu !(cừ)
Cảm ơn anh Lực đã đồng cảm , Chúc dzui nghen !
À ! “Nhân vật 007” vẫn trong vòng bí mật chưa tìm ra Anh ui …
Bài thơ kết dính giữa ” Thực & Mộng “.
Nhưng CVT thích phần ” Mộng ” nhiều hơn.
Cảm ơn NNT.
Rất vui được anh CVT đồng cảm bắt đúng nhịp tim em rầu ! Thích “mộng” nhiều hơn “thực” nên “khù khù khờ khờ” cả một đời lận đận đây Anh ?
Chúc Anh vui & có nhiều sáng tác hay !
(À ! Hôm giỗ đầu Thầy Lương Anh có dự hông?Lê Tử Kỳ có về không Anh?)
Bài thơ này mà “xứt hiện” vào thập niên 60 & 1/2 đầu thập niên 70, bảo đảm cánh nữ sinh trung học đều mặc áo vàng hết đó nghen nguyễn ngọc thơ.
Khác chi “Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc/ Áo nàng xanh anh mến lá sân trường” đình đám một thời…
Chúc mừng Ảo ảnh 9999. Hi hi
Cảm ơn Bác NĐT đã đổ dzàng hàng hiệu “Ảo ảnh_9999” tràn cả sân nhà em, mừng hốt hổng kịp…mờ cả mắt đây !
Hầu “thập niên 60 &1/2 thập niên 70”, em mới bỏ bú còn lang thang bắn bi có biết iu …sớm như anh đâu để làm thơ “ghẹo” nữ sinh …Trinh Vương thả bay cho vàng sân trường ?
Chắc bữa nào nhờ Anh & Cả TDL huấn liện quá !
Chúc vui& thường ghé HX nghen !
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …
Đúng là ảo ảnh, giữa mộng và thực giống như mối tình trong câu chuyện cổ tích. Bài thơ ngắn nhưng hay lắm anh NNT ạ!
Chào cô giáo Minh Kiên _ Một trong những cô giáo có “lời bình” hay ,độc đáo ở HX !”Đúng là ảo ảnh giữa mộng và thực…”.
Cảm ơn MK đã đồng cảm , chia sẻ , chúc vui nhiều nghen !
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …
Những câu thơ rất hay.
Rất vui được chị PMT đã khen !Cảm ơn Chị đã dẫn hai câu đầy “mộng”, cho màu vàng cuộc đời đở “héo úa ,tàn phai” ?(cừ)
Chúc Chị vui !
mơ à!
Chào Đồ Dõm ! Lâu quá hổng gặp hén !
Chính dzì nặng nghiệp “mơ” nên “mộng” nó đè bầm dập cả đời đây , chửa ngóc đầu lên khỏi sóng ,còn chìm nghỉm hổng thấy siu , phẻ hông ?
Chúc “dí dõm”& thường dzìa HX cho dzui nhà dzui cửa chứ bạn hiền đồng xứ !
Bài thơ rất hay, thật dễ thương và rất lãng mạn NNT à!
Cảm ơn chị QT đã đọc và đồng cảm cùng “ảo ảnh”, em vui lắm !
Chúc Chị luôn khỏe & vui để “làm chất dính” cho HX thành “chiêu anh quán” và là nơi để lãng tử_giai nhân bốn phương có dịp dzìa hội tụ “hồi tưởng” ngừ nẫu xứ nẫu chứ phải hông chị? (cừ)
Đọc lời bình của anh RB làm em lâng lâng như đang bước vào “động hoa vàng” lung linh muôn sắc “mộng”!
Lời bình của Anh như “thổi” em bay tít tận Cung Hằng khỏi cần tàu …con thoi nữa ?Làm sao em biết đường dzìa động Hầm Hô liện công đây ?
Cảm ơn anh RB đã đồng cảm chia sẻ & em cũng chúc Anh “như dzậy” nhé !
Một bài thơ tám chữ ngắt nhịp thật hay!
Tuyệt lắm Nguyễn ngọc Thơ.Không biết Nguyễn ngọc Thơ này có phải là Cậu mình không!
“Một bài thơ tám chữ ngắt nhịp thật hay”
Cảm ơn anh HNTin đã chia sẻ chân tình ! À ! Anh Tin ngày xưa có ở Tây Sơn ?Tui cũng có bà con họ Huỳnh ở đấy !
Sao Anh hổng trích ngang tí lý lịch …rõ hơn mình mới dám nhận ! (cừ)
Chờ tin “bà con” đó nghen !
“Tôi đi giữa
Chiều thu
Hoang tím nhạt
Nắng bâng khuâng
Bỗng nhớ
Áo em vàng…
(Dzậy là không phải màu vàng…SJC rồi và còn quí hơn thế nữa!…)
…Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …” (NNT)
(Thật đúng là cái màu áo vàng ma mị, cuốn hút, ngây ngất…)
Bài thơ ngắn nhưng rất hay! Chỉ cần thế là đủ!
Cảm ơn & chúc mừng NNT!
Câu nhận xét của anh KT đúng là quý hơn dzàng SJC”bài thơ ngắn nhưng rất hay chỉ cần thế là đủ” !
Nó “ngắn”mà Anh đã xoi thấu tận tim gan phèo phẩu rầu như cây “thiết như ý” Tề Thiên dzậy, nên nó tự dài óng mượt như một dải lụa vàng “ma mị,cuốn hút, ngất ngây” giữa sa mạc đời phải hông ?
Chúc có dịp gặp nhau thì dzui biết mấy !
Không cần viết nhiều, viết dài, chỉ cần làm vài câu có hồn đủ để làm thi sĩ, phải không N N Thơ. Nay trong thơ có ngọc rồi. Chúc mừng NNT nha. Mong khoẻ, vui, viết tiếp nhé.
Rất cảm ơn anh PTC !Lời còm ngắn nhưng rất có “hồn” cho em thơ…thẩn !
Hôm nào rảnh ghé 64 “tán” trên trời dưới biển nữa Anh nhé !
Chúc Anh vui và “cõng” nhiều thứ khác nữa cho lưng “mòn” luôn !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …
Hay .
Cảm ơn Người tình xa đã chọn hai câu đầy “mộng” !
Hèn gì đim hôm mình “mơ” thấy gặp bạn mà hổng mường tượng ra !Có phải đây là lần đầu gặp nhau …Mong rằng không phải là “ảo ảnh” ?
Chúc vui & hẹn tái ngộ !
Bài thơ thật lãng mạn, thật lung linh huyền ảo. Từ ngôn ngữ, âm điệu đến hình ảnh đều hòa quyện tạo cho bài thơ hay thật, có sức lang tỏa!
@ Chào anh Phạm Quang Tiến !
Rất vui được anh PQT đọc và đồng cảm chia sẻ bằng lời nhận xét như có “thần lực” làm cho “ ảo ảnh” lung linh ,huyền ảo hơn :”Bài thơ thật lãng mạn…từ ngôn ngữ, âm điệu, đến hình ảnh hòa quyện tạo cho bài thơ hay có sức lan tỏa”
Cảm ơn Anh nhiều , chúc Anh luôn khỏe và rất mong đọc những bài thơ đọng đầy màu sắc “Tam giáo đồng nguyên” của Anh !
NTT cũng thích bài thơ ngăn ngắn này lắm…Hay quá! Chúc mừng Lãng Phong nhen. 😆
kì dzị TT ? Coai chừng dzô nhà ngừ này mờ chúc mừng ngừ khác nẫu xịt chóa …cén à nha! 😛 TT ui là TT!
Cái này không phải xịt chó cắn mà xúi mèo quào!
Anh Tín cứ noái xấu Meocon à nha!Meocon hiền khô mờ!
Anh HN Tín muốn NTT bị mèo quào hay bị chóa cén…dzẫy? Chạy tiếp…hehe… 😛
Cái này anh HN Tin xúi đó nha ! Nói nhỏ chứ “dõ mèo, dõ thỏ” Tây Sơn Hạ cũng thượng thừa lắm đấy !(cừ)
Meocon quơi !Chắc Cô giáo NTT đang đi trên cầu “mơ” nên lạc…bến “mộng” … dzô ngõ nhà
NNT do “ảo ảnh” đó mà !
“Bến mộng” ở Tây Sơn hổng có “chóa”_ chỉ có Thocon & Meocon hiền dịu lém ! Cảm ơn bạn đã chia sẻ , chúc dzui cùng Jin Jin nhé !
Thâu ! Để Thơ dẫn Cô qua ngõ nhà anh Lãng Phong …chứ lac nữa thì…tậu ,hổng kịp giờ đến lớp đám học trò chờ mỏi mắt !(cừ)
Trời ui! Tối nay dzìa nhà nhìn lại cái com của mình thì thấy mình…Lãng xẹt! hic… 🙁
nguyenngonctho ơi! NTT gõ nhầm tên rồi. NTT xin lỗi nhen. mắc cỡ quá đi mất 😳 😳 😳
“Sự cố” ngoài ý muốn mà , mình cũng xảy ra quài !Nhiều khi chính sự cố nho nhỏ đó lại là một kỷ niệm vui đáng nhớ trong đời ! Lắm lúc ngồi nhớ lại , cừ tủm tỉm một mình phải hông cô giáo NTT?
Rất vui và rất hân hạnh được cô giáo NTT lộn ngõ , để cho màu “ảo ảnh”dzàng thim, thật quý hóa nghen !
Rất mong Cô giáo NTT cứ lộn quài nghen! Dzẫy là “mộng” tràn lai láng nhà NNT rầu !Cảm ơn nhiều ,chúc dzui !
Một Ảo Ành thật lãng mạn, tuyệt vời!
Ảo ảnh nào cũng đẹp tuyệt dzời , nhưng khi ta đến gần thì “vỡ mộng” hóa ra sa mạc trần trụi của trò dâu bể phải không chị Đông Oanh?
Nhận xét của Chị ngắn mà đẹp tựa trăng vàng ! Cảm ơn Chị , chúc vui !
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng
Ôi !sao mờ lãng mạn dzà dễ thương dzữ dzậy Thơ!(có phải chân cầu Đá Hàng hông dzị ta??????????)hì..hì..
Bạn Meocon lại chọn hai câu “mộng” nữa rầu !
Hình như phần đông ACE nhà “ảo ảnh” ai cũng iu “mộng” hơn “thực” rầu! Dẫy là cả nhà HX ta thành một bến mộng đầy trăng …HMT phải hông ?
“Bến Đá Hàng” _ Meocon bật mí “chốn cũ” rầu !Hổm dzìa có trăng mình thường đứng suốt ở đó đó như…say !(cừ)
Áo nàng vàng, anh về yêu hoa cúc,
Áo nàng xanh, anh mến lá sân trường….
Lá vàng ướt sương mai làm chùn chân chàng lãng tử. Kỉ niệm quay về,chốn cũ, người xưa. Xa quá xa!!!!!!!
Cảm ơn bạn Noel VN đã nói đúng tâm trạng mình lúc đó !
Chúc vui nhé !
Suy bụng ta, ra bụng người! Trai,gái,già,trẻ, ai mà không có một vài kỉ niệm khó quên?! Chỉ cần một thoáng mây qua nhẹ, một vài cọng lá thu lìa cành là đủ làm cho ta nghe lòng cuốn theo mây gió!
Xin chúc lại NNT vui nhiều!
Noel VN thật là lãng mạn
Mình cũng đồng ý với KM đó !
Rất vui được NoelVN đáp lời ngay !”Ai cũng có một vài kỷ niệm khó quên trong đời…?” ,thật hòa nhịp & thấu tình!
Hẹn có dịp được hội ngộ ,vui nghen !
Bài thơ rất ngắn chĩ võn vẹn 2 câu mà cực kỳ lãng mạn và cũng rấtlà hay, mình thích nhất câu”chợt ngỡ ngàng chốn cũ ngập toàn trăng”…hay lắm…NK/
Mình xin lỗi NNT là 4 câu chứ không phải 2 nhé! già rồi sinh lẩm cẩm…Đata/ NK.
Dzậy là có người cũng dzậy kìa phải không anh AHK? Cũng nhầm…chứ bộ 😛
người già lẩm cẩm là chuyện bình thường, trẻ mà lẩm cẩm là đáng trách, đúng không ThuTrang? chúc vui nhé!…NK/
Dzậy là anh em mình tự…an ủi nhau…hihi… 😆
Chắc là em còn chẻ hơn Anh , dzẫy là em đáng bị “trách” rầu !(cừ)
Có nhiều ngừ đó TT ơi !Không riêng gì NTT với anh AHK đâu ?_ Vui là chính mà !
Cảm ơn anh AHK đã đọc & đồng cảm ! Chúc Anh khỏe & vui nhé !
Tôi đi giữa chiều thu hoang tím nhạt
Nắng bâng khuâng bỗng nhớ áo em vàng
Tôi lặng lẽ bước theo màu áo ấy!
Chợt ngỡ ngàng chốn cũ ngập toàn trăng …
chỉ là ảo ảnh, nhưng người đi giữa chiều thu hoang ấy thật tràn ngập niềm lâng lâng khó tả…
Đúng rồi Rêu ơi !Lúc đó lòng mình thấy lâng lâng và hạnh phúc lắm không còn để ý đến thời gian nữa dù thật khuya…
Cảm ơn Rêu đã đọc và chia sẻ !
Rất vui được KM mở hàng sớm, như nhà mình đang đón nắng mới “ảo ảnh” vàng chảy lung linh khắp ngõ …
Tại hầu mới biết iu, mình cứ sống trong “mộng mị”, nên khi thả ngoài thực tế “mộng” cứ ám ảnh trong “mơ” phải cày mờ cả mắt đó KM ui ,mà bỏ hổng được !
Cảm ơn KM ! NNTcũng rất thích cái phong thái “bước một bước” là ra thơ của KM đó, hay lắm !Chúc dzui nghen !
“Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …”NNT.
Đời có lúc rồi không còn như ước mơ phải không Thơ…dzui.
Dạ ! Rồi tất cả đều tan biến như “ảo ảnh”, tan trong cái vàng trăng lung linh huyền diệu ấy thì lòng sẽ lâng lâng như sương khói là hạnh phúc phải không Anh Lộc ?
Chúc Anh vui !
Nắng thu tím nhạt chiều hoang
Lang thang đây đó màu vàng áo em
Bâng khuâng chân bước theo xem
Ngờ đâu chốn cũ ngập thềm đầy trăng!
Rất cảm động trước bài thơ lục bát của anh TT _ đã diễn tả đúng tâm trạng em trong không gian và thời gian “ảo ảnh”_ khi em về Tây Sơn nuôi ba em bệnh vào giữa tháng bảy vừa qua …
Ngày ba em sắp xuất viện,anh trai em ra thay ! Chiều hôm ấy, trời gần tắt nắng lòng bỗng dưng buồn da diết ,em một mình cứ lang thang từ BV Tây Sơn lên Cầu Đá Hàng ngồi mà không biết mình ngồi để làm gì ?…
Rồi lại lầm lũi tạt qua Cầu Kiên Mỹ, quay về Cầu Mới… mà không biết mình sẽ đi đâu mà chân thì mãi bước ,dù trăng đã vào khuya tự bao giờ !Nhưng sao lúc ấy, thấy lòng thật trống vắng , lâng lâng khó tả…
Cảm ơn Anh về bài thơ đã nói lên tâm trạng của em !
Thơ ơi! chia sẻ với em trai tâm trạng ấy nha! Chính những phút giây buồn và trống vắng đó là “phút linh” …em viết và chừ bạn đọc sẻ chia và đống cảm đó tề!
Rất mừng được Anh Cả TDL ghé đọc và chia sẻ chí tình bằng “phúc linh” của Anh đó !
Dzẫy là em vui cả tuần ấy nghen !Vì em biết Anh rất thận trọng trong lời “khen_chê” của mình _Thường thì” lời” ít nhưng “tình” thì thả tràn như biển cả , Anh hỉ?
Cảm ơn Anh nhiều nhé ! Chúc sức khỏe& vui nghen !
Tôi lặng lẽ
Bước theo
Màu áo ấy !
Chợt ngỡ ngàng
Chốn cũ
Ngập toàn trăng …
Lời thơ nhẹ nhàng lãng mạn và dễ thương ghê, hay lắm Nguyễn Ngọc Thơ ơi.
@Chào chị HKC !
Tại gì “em út” được Chị thường xuyên huấn tập “mớn” lời động viên mới được vậy đó chứ !(cừ)
Lâu quá chị em mình chưa gặp nhau …Chị vẫn khỏe chứ ? Chúc Chị luôn vui cùng đàn” cháu quý cưng như trứng mỏng” của Chị !
Một Ảo Ảnh giữa đời thật nhưng lại mơ màng giữa giấc chiều phai…Một chiều thu có màu hoang tím , một chiều nắng bâng khuâng hay tôi bâng khuâng khi nhớ màu áo vàng của em vì màu vàng của ánh nắng lung linh huyền dịu, trong mơ hồ tôi lặng lẽ bước theo…theo cái màu vàng của áo hay theo cái màu vàng cuối ngày , tôi cứ đi cứ đi từ hoàng hôn đến ” chốn cũ ngập toàn trăng”
Lòng ngỡ ngàng từ màu vàng của nắng, màu vàng của áo em , màu vàng của trăng đã tràn ngập trong tôi.
Bài thơ hay lắm NNT ơi!
Chị LCA hay lắm
Nhất trí với KM về “lời vàng” của chị LCA đó !
bagiakhoua oi tho hay ma khoua binh thi het y cho TT ke voi nhe!
NNT cũng cảm ơn Thu Thủy nhiều ! TT cũng là một cây “bình” có hạng ở HX mà !
Em xin chào bagiakhoua _ Đúng là “sư phụ” bình thơ “không dài, không ngắn”mà sắc nét từng lời, từng ý không lẫn vào đâu được ! Làm cho “ảo ảnh” thêm vàng lung linh đủ mùi vị “huyền ảo” và lòng thì “dịu” như trăng mơ ?
Nhận xét của chị LCA ấn tượng lắm !Cảm ơn Chị nha, chúc vui_phẻ_chẻ …chớm “đẹp lão” thâu !(cừ)
Cám ơn KM – TT- NNT đã khen,dị quá đi mất 😳 😳 …tại thơ hay nên khoua nói theo thôi hihi…
Thơ Nguyên Sa
Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc.
Thơ của Ngọc Thơ
Áo nàng vàng ngập sáng cả đêm trăng
nếu là đêm 30 anh vẫn ngỡ đêm rằm…
Yêu dzẫy mới là..yêu .
Cảm ơn Gió về lời còm “iu” thật “dí dõm”_ đi trong đim 30 theo “áo dzàng em” chắc bị đụng bụi rậm …u đầu, đui mét luôn !(cừ)
” Chợt ngõ ngàng /Chốn cũ /Ngập toàn trăng” , tất cả chỉ là khoảnh khắc, một ý niệm về sự mong manh, hư ảo được NNT viết thành những vần thơ trữ tình, huyền hoặc. Rất hay. Chúc NNT vui nhiều.
Em rất vui được chị Kim Đức ghé ”ảo ảnh” và chia sẻ chân tình !
Vâng !Đời người chỉ là khoảnh khắc mong manh đan xen giữa đôi bờ “mộng_thực” và con người như giọt sương , rơi lạc trong bể mênh mong vô tận …Có còn không ngoài chút tình đối đãi trong sáng làm ấm lòng nhau phải không Chị ?
Cảm ơn Chị và Em rất mong Anh chị luôn vui& bình an !