Tự giận mình tính vô tư
Không thể cắt cái nhìn của anh ngang dọc
khi chiếc áo dài ôm vòng eo thật chặt
tóc mượt mà chấm tận bờ vai
Anh thỏa thích lún sâu thêm lúm đồng tiền trên má
Chiều phai…
Sao ngỡ anh như người xa lạ
Dù bên nhau hơn cả thế kỉ rồi
Tự giận mình không ích kỉ hẹp hòi
Giật giành anh róng riết
Năm tháng khát khao mộng dệt
Anh trở về ngọt ngào nụ hôn ngày Tết
và hoài nghi em chẳng biết hờn ghen
Em mỉm cười anh đã hết cô đơn?!…{jcomments on}
Hôm nay em gái chị làm bài thơ “nóng cơn mê ” quá, Phụng cũng vẫn cuồng nhiệt và lãn mạn vô cùng.
( Một bài thơ hay và sinh động …nên theo ý chị :
Dù bên nhau hơn cả thế kỉ rồi
Tự giận mình không ích kỉ hẹp hòi
Nên dùng chữ y thì bài thơ trở nên trang trọng hơn cho người đọc)
Nhưng cũng có thể là tác giả có ý gì nên mới viết vậy
Nhưng cũng o sao miễn là em thích.
Chúc em mọi niềm vui
Thân mến
Câu này “Anh thỏa thích lún sâu thêm lúm đồng tiền trên má”
có gì khác với câu đây :”Anh trở về ngọt ngào nụ hôn ngày Tết”.
Chỉ có khác là thời gian của 2 cái việc làm giống nhau phải khg hè? Phụng có dụng ý ghê ta…dzui.
Aí chà !Hôm nay có ngừ hạnh phúc nhất đóa nha!
Anh hết cô đơn và em cũng tràn trề hạnh phúc phải không ?
Một trái tim yêu nồng cháy của một thiếu phụ có nụ cười rực rỡ .
Bài thơ mùi wá đóa nghen.
tóc mượt mà chấm tận bờ vai
Anh thỏa thích lún sâu thêm lúm đồng tiền trên má
Thơ của Phụng dễ thương ghê !
Ui chao mừng em gái” Có anh trong trái tim rồi” Thế là thơ chất ngất một trời rồi phải không ?
“Tự giận mình không ích kỉ hẹp hòi
Giật giành anh róng riết
Năm tháng khát khao mộng dệt
Anh trở về ngọt ngào nụ hôn ngày Tết”
“Có anh trong trái tim rồi” Thế thì tuyệt rồi! Chúc mừng thôi!
Phảng phất đôi chút hờn ghen thật dễ thương đầy nữ tính…nhưng cũng rất bao dung.
Đàn ông nào cũng thế,thích ngắm nhưng bông hoa lạ nhưng chỉ yêu bông hoa của đời mình một cách trân trọng.
Nguyễn Thị Phụng yêu cháy nhà …
tóc mượt mà chấm tận bờ vai
Anh thỏa thích lún sâu thêm lúm đồng tiền trên má
Nồng nàn và gợi cảm và hay nữa .
Anh nào tốt số dữ dzẫy, Phụng? Chúc mừng hạnh phúc Phụng nghen! 😛 Tặng Phụng nè:
Từ nay đã có anh rồi
Tim em cứ mãi bồi hồi, xuyến xao
Anh đi, em nhớ làm sao!
Anh về, bù lại biết bao nụ (hôn) nồng
Để em khỏi phải bõ công
Ngày thương, đêm nhớ vẫn không ghen, hờn! 😛 😛 😛
Anh trở về ngọt ngào nụ hôn ngày Tết
và hoài nghi em chẳng biết hờn ghen
Em mỉm cười anh đã hết cô đơn?!…
Một tâm hồn độ lượng….thật đẹp
Anh trở về ngọt ngào nụ hôn ngày Tết
và hoài nghi em chẳng biết hờn ghen
Em mỉm cười anh đã hết cô đơn?!…
Tình cảm nở hoa theo câu thơ hạnh phúc.
Anh thỏa thích lún sâu thêm lúm đồng tiền trên má !
Người ta có má lúm đồng tiền…nên thích quá nhỉ! chúc hạnh phúc nhé!
Anh trở về ngọt ngào nụ hôn ngày Tết
và hoài nghi em chẳng biết hờn ghen
Em mỉm cười anh đã hết cô đơn?!…
Anh đã hết cô đơn và em cũng hết cô đơn Phụng hỉ?
Bài thơ thật dễ thương!
Một bài thơ dễ thương ghê Phụng ơi!Chúc hạnh phúc nha
Năm tháng khát khao mộng dệt
Anh trở về ngọt ngào nụ hôn ngày Tết
và hoài nghi em chẳng biết hờn ghen
Em mỉm cười anh đã hết cô đơn?!…
Hay lắm Phụng ơi!Không biết hờn ghen cũng bị hoài nghi mà biết hờn ghen đôi khi cũng làm người ta giận !
Ô, chào tất cả nhà mình! Phụng vi vu hai ngày và một ngày điện cúp nên về phải đi lui đây! Giơ tay đánh ” khẽ” nghen!Hích hu hu hu… ức quá mà làm thơ tình ngỡ như là bao dung, nhưng thực ra đang sấm sét trong cái bụng rồi nè! Có thương không! Hu hu hu…