Có giấc ngủ trong cơn giông gầm thét
Vẫn hửng hờ treo mộng cuộc mây mưa
Có người đi dưới ngọn đèn leo lét
Đêm rét căm men rượu hóa lọc lừa
Dưới mái hiên từng giọt mưa rỉ rích
Co gối ngồi ôn lắm chuyện thương đau
Có cô đơn xoay xoáy đêm tịch mịch
Có mê hoang thăm thẳm đổi muôn màu
Kẻ không nhà, không tin yêu mái ấm
Chỉ lặng thầm nhìn năm tháng phôi pha
Rượu uống mải mà cơn say chưa thấy
Xác thân rũ rời, hồn đẫm xót xa
Như kẻ ăn xin đầu đường xó chợ
Xin chút tình chút ấm áp yêu thương
Ai có cho: “ta kiếp này mang nợ”
Tay hắt hiu co quắp nặng tang thương
Có xanh xao đói no qua từng bửa
Vẫn dối lòng mộng hạnh phúc ngày mai
Sống lê lết, sống hôn mê lần lữa
Sao kiếp đời không chuyển cuộc thiên thai?
Ôm cuồng nộ đêm mưa giông bão loạn
Hồn thóat thai đập vỡ vạn yêu ma
Men đã thấm đôi mắt mờ loáng thoáng
Vẫn người về: gian dối bước kiêu sa…{jcomments on}
Một bài thơ tự tình với nhân gian thật là
thật thà và chua xót. Tâm tình là nổi ray rức
trong ngõ cụt cuộc đời.
Bài thơ phải đọc cho kỷ mới thấy cái hay của nó.
Thiên Di tải ý bài này quá nặng nề.
Người Xa Lạ bình hay quá, KM cũng có tâm trạng giống vậy khi đọc bài thơ này đó anh TD!
Cảm ơn NXL
Người Xa lạ bình đúng ý khảo Mai.
Có thể như vậy đấy.
Một chút tâm tư về thời lang thang của tác giả.
Tôi cứ nghĩ thời ấy Thiên Di quỵ ngã rồi nhưng
đứng lên được là quá tài. Tôi khâm phục sự chịu
đựng của anh.
Không thể và không bao giờ thua cuộc cả…
Có một người bạn đã phủ nhận sự vươn lên này
làm Thiên Di buồn về bạn bè.
Từ đó Tòng thu mình “ngộ nhận” một tình bạn.
Tôi rất buồn cho anh và buồn cho người bạn của anh.
Thôi bỏ đi Thiên Di…bỏ đi…
…
Tôi “đã dửng dưng khi giã một thân tình”
Rất xót cho Tòng thời gian ấy…
Thôi đã qua hảy cho nó qua đi.
Ừ thì nó đã qua.
Không đấu che không ngượng ngùng vì thất bại của mình.
Tôi rất phục anh hơn cả những người được cho là hơn anh.
Tiếc cho một tình bạn đã tan theo mây khói trần gian.
Có gì đâu mà phục chứ, dẫu sao thì anh phải sống.
Có người đi dưới ngọn đèn leo lét
Đêm rét căm men rượu hóa lọc lừa
Dưới mái hiên từng giọt mưa rỉ rích
Co gối ngồi ôn lắm chuyện thương đau
Có cô đơn xoay xoáy đêm tịch mịch
Có mê hoang thăm thẳm đổi muôn màu
Có xanh xao đói no qua từng bửa
Vẫn dối lòng mộng hạnh phúc ngày mai
Sống lê lết, sống hôn mê lần lữa
Sao kiếp đời không chuyển cuộc thiên thai?
——————-
đọc bài này thấy thương chú Di quá;
hình như thơ là tiếng nói trung thực ; hãy nhìn qua thơ như nhìn vào một tâm hồn hay ánh mắt của ai đó để từ đó ta có thể thấy và hiểu họ hơn….
rêu đọc thơ chú mà đau đáu, như có gì đó vừa quỵ ngã, vừa chua chát ….. và nụ cười kiêu bạc hòa lẫn men rượu đời ……… tất cả hòa cùng như gào thét , như than van thống thiết……
hãy viết và gửi gắm tình ý vào thơ để giải thoát nỗi buồn chú nhé,
Phải gởi vào ý thơ để vơi nổi buồn…
Rêu có lý vô cùng, cám ơn…
Chỉ nhớ niềm đau để cố mà vui sống.
Kẻ không nhà,không tin yêu mái ấm
Chỉ lặng thầm nhìn năm tháng phôi pha
Rượu uống mãi mà cơn say chưa thấy
Xác thân rũ rời,hồn đẫm xót xa
Thơ chứa đựng bao nỗi niềm khắc khoải, đắng cay trong cuộc sống một người lỡ vận… Ý thơ rất sâu sắc & hay vô cùng Thiên Di ơi!Chúc vui nhiều nhé!
Khắc khoải cuộc đời vọng qua thơ bay…
Ôm cuồng nộ đêm mưa giông bão loạn
Hồn thóat thai đập vỡ vạn yêu ma
Men đã thấm đôi mắt mờ loáng thoáng
Vẫn người về: gian dối bước kiêu sa…
Trong khốn khó tột cùng lòng vẫn không quên người xưa vẫn nhớ em và xót xa tình đời.
Trong đó tôi có một cái nhìn thanh thản hơn
về tình đời, tình bạn bè
“Kẻ không nhà , không tin yêu mái ấm
Chỉ lặng thầm nhìn năm tháng phôi pha
Rượu uống mãi mà cơn say chưa thấy
Xác thân rũ rời, hồn đẫm xót xa…”
Em rất thích 4 câu này như xoáy vào lòng mà say với cái “men” tình đời ! Nhưng hồn người trong cuộc cái tình như đang trộn cả không gian…Thật hay, sâu lắng !
Chúc anh TDPVT đón TT an vi !
Cám ơn lời chúc, thấm đẩm cái xót,cái xa
để nhìn đời rỏ hơn.
Trong muôn màu của cuộc sống, có khi tận cùng của sự bế tắc hay trước cái chết chóc bao trùm, con người ta vẫn thấy, vẫn mơ về một tình yêu. Chua xót và lãng mạn. Bài thơ rất hay !
Trong đáy vực nghìn trùng vẫn có ước mơ nhỏ nhoi
để nà sống để mà vươn lên.
Sao mờ chua xót và buồn thảm dzữ dzậy ông anh TD!Vẫn biết đời là thế nhưngv ta cũng phải mạnh dzạn dzui sống anh há?Chúc khỏe nha!
Buồn thật Meocon!
Như kẻ ăn xin đầu đường xó chợ
Xin chút tình chút ấm áp yêu thương
Ai có cho: “ta kiếp này mang nợ”
Tay hắt hiu co quắp nặng tang thương
Thật đáng thương! Thơ sao mà buồn mà đau thương quá! Xin làm chi để cho mang nợ hỡi nhà thơ…
Vẫn biết xin là nợ nhưng vẫn dối lòng mà xin.
Ngay cả lũ dép – giày còn mang số
Huống chi ta đang ngự giữa cuộc đời
Trời đã kêu thôi thì ta cũng dạ
Cũng phải đi qua cho trọn kiếp người…
Hay quá! Chí lí thật! Hoan hô!
Ông-anh diễn, bà-em khen hay! Xưa rầu…diễm! 😆 Trung Thu có để phần bánh cho ông-anh hông dzậy ? 😛
Ha ha..hay thiệt chứ bộ! Bà -em mời ông- anh sang nhà em đón Trung thu, còn bánh thì chờ mấy cháu ăn xong người lớn mới ăn…(Nhỡ có thiếu hi hi).
Hai anh em nhà này đi đâu cũng lẩm đẩm có nhau hay thật!
Thế mới là nghĩa tình.
Kiếp này ta phải đi qua bởi vì mệnh số.
Đọc xong bài thơ muốn khóc.
Đừng khóc.
Kẻ không nhà, không tin yêu mái ấm
Chỉ lặng thầm nhìn năm tháng phôi pha
Rượu uống mải mà cơn say chưa thấy
Xác thân rũ rời, hồn đẫm xót xa
Đoạn thơ nầy hay quá .
Dạ Lan đã từng say chưa?
Sau cơn mưa trời lại sáng.
Đúng y như vậy.
Trong nỗi đớn đau của cuộc đời vẫn nhớ em yêu , bái phục.
Dù sao chăng nữa tôi vẫn yêu em.
Dưới mái hiên từng giọt mưa rỉ rích
Co gối ngồi ôn lắm chuyện thương đau
Có cô đơn xoay xoáy đêm tịch mịch
Có mê hoang thăm thẳm đổi muôn màu
mưa ở ngoài trời mưa trong lòng người …
MƯA LỆ…
“Dưới mái hiên từng giọt mưa rỉ rích
Co gối ngồi ôn lắm chuyện thương đau”TD-PVT.
Buồn quá ngủ khg được nè TD ui.
Gắng ngủ đi dể đủ sức khỏe mà vương tơ.
Bài thơ hay và buồn quá Tòng ơi!Nghe bi quan quá!
Có lắm chua chát và bi quan nhưng
chỉ là khoảnh khắc nhớ…
Một nỗi niềm riêng và buồn quá.
Chỉ là thơ thôi anh Thiên Di nhé.
Chúc anh bình yên trong tâm hồn và bình yên trong cõi đời thường.
Thân mến
Vâng chỉ là thơ!
dõm chào ông cụ Tòng Thiên a di đà…
A di đà….đồ dõm
Ôm cuồng nộ đêm mưa giông bão loạn
Hồn thóat thai đập vỡ vạn yêu ma
Men đã thấm đôi mắt mờ loáng thoáng
Vẫn người về: gian dối bước kiêu sa…
Một bài thơ thấm đẩm nỗi đau khổ nhung nhớ người yêu dấu xa xưa, HKC rất xúc động khi đọc và suy gẫm ý thơ của Thiên Di-PVT, sâu sắc thủy chung & hay vô cùng, mong ngày buồn qua mau TD-PVT nhé, Chúc vui khỏe, hạnh phúc nhé Thiên Di- PVT.
Rồi ngày buồn cũng sẽ qua thôi.
Người ta nói thành thật là loại thơ cảm động nhất.
PTC đọc đi đọc lại đến khi nỗi buồn đau trong thơ TD-PVT thấm sang.
Rất xúc động với bạn thơ để PTC không biết mình nên nói gì nữa. Cầu mong mọi việc an lành với TD-PVT.
Tôi rất quí cảm nhận này của Phan Thanh Cương.
Bài thơ buồn quá Thiên Di ơi!
có phải làm xong bài thơ này cũng là lúc đã vượt qua nỗi buồn
Vượt qua thì đã vượt qua…