* Hình ảnh : Noel VN
Tặng PTC
ĐÈO LE 7:
Vô tình em dọc được thư anh.
Câu thơ mang bọt nước đầu ghềnh,
Thơ anh man mác tình của suối,
Đêm nghe nước chảy dưới chân mình.
.
Đèo vươn xa , tới đây…
Nửa đêm mà mây giăng, mây bay,
Lạc cánh rừng khuya chim không ngủ,
Réo gọi em về với cỏ cây.
.
Phòng em lén lén gió thơ anh,
Vi vu qua giấc ngủ chồng em.
Người xa ơi ! Cửa khép càng thêm gió,
Hôn chồng cho gió bớt vờn quanh.
.
Xưa qua đèo, để đọc thơ nay.
Rượu em, anh mượn ép trăng đầy,
Lời em, anh bắt đền con gió,
Đêm vô tình em say,em bay…
Hà Nội đầu tháng 04. 2012
Sông Đông
BÊN NÀY, BÊN KIA
Tặng PTC
ĐÈO LE 8:
Tình sắp rơi, em gọi anh bằng mắt,
Dây neo kia anh buộc quá hững hờ,
Vịn vào đâu, sườn núi đứng bơ vơ?
Em lăn mãi đụng vào chân tình mới.
.
Khi dừng lại Đèo Le xa vời vợi.
Thương về cây, là lúc lá lìa cành.
Có còn gì mà bên em, bên anh?
Có dấu chấm đã dừng nơi cuối dốc.
.
Bên kia, bên này một thời đi không hết,
Vào Nam ra Bắc để thêm gì.
Con đường nào cũng chỉ để mà đi,
Bước lang bạt dẫm vào gai thực tế.
.
Ngủ đi anh,viết chi dòng khuya khoắc thế,
Mưa trong thơ em lạnh đến run người.
Có chút đèo mà anh để hai nơi.
Nếu gặp Trường Sơn chắc thành trang tình sử.
Vẫn biết mùa thu, anh không chờ đợi,
Em mang mây về, chung gió một đèo Le.
Đường chân trời như những chắn che,
Giữ cho em không vướn màu mây củ.
.
Hạnh phúc nhỏ nhoi, em bằng lòng đủ.
Thương đèo im, đồi vắng- nỗi lòng anh.
Để bình yên lại một đèo xanh.
Em đánh đổi một đời- bằng viên sỏi nín
Hà Nội đầu tháng 04. 2012.
Sông Đông .
Tặng PTC
ĐÈO LE 9:
Trong thơ em lá xưa còn bịn rịn,
Lá văn chương không biết tuổi của mình.
Ta trả đèo hết buổi bình minh,
Sao anh vẽ lá xanh trên nền hoàng hôn tím?
.
Anh đã đổi màu mây kỷ niệm,
Thành màu tang trong cuộc tình đèo,
Ở Sài Gòn mưa gió tiếp theo,
Cũng bởi chính màu mây anh đã đổi.
.
Hãy cộng em, anh, mình bao nhiêu tuổi.
Hơn trăm năm cổ lỗ một thân cầu,
Có còn gì để nối nhịp mai sau,
Mà bóng thời gian đã nhòa theo hai hướng.
Hà Nội đầu tháng 04. 2012
Sông Đông{jcomments on}
PTC và SĐ mến rất ngưỡng mộ mối tình thơ của hai bạn và cũng rất ngưỡng mộ các bài thơ ” Bên này, bên kia” rất tình cảm, sâu lắng, làm rung động lòng người, đọc nhiều lần mỗi lần lại thấy cái trăn trở, day dứt trong nhau, mỗi lần lại cảm nhận về thời gian đã qua, về không gian đã ngăn cách và nhất là về nỗi niềm của cả hai. Thật tài hoa đó nhe.
Sông Đông họa thật tuyệt vời!Hay quá!
Khi dừng lại Đèo Le xa vời vợi.
Thương về cây, là lúc lá lìa cành.
Có còn gì mà bên em, bên anh?
Có dấu chấm đã dừng nơi cuối dốc.
Đèo Le 8 tuyệt hay..
Cảm ơn Sông Đông cho thưởng thức
KM
Anh đã đổi màu mây kỷ niệm,
Thành màu tang trong cuộc tình đèo,
Ở Sài Gòn mưa gió tiếp theo,
Cũng bởi chính màu mây anh đã đổi.
Thật là thấm thía.Chính tình cảm sâu sắc đã làm nên những câu thơ quá tuyệt vời.
“Khi dừng lại Đèo Le xa vời vợi.
Thương về cây, là lúc lá lìa cành.
Có còn gì mà bên em, bên anh?
Có dấu chấm đã dừng nơi cuối dốc.”
Thế là hết PTC ui! Hãy để chuyện tình ngủ yên như Đèo Le ngàn năm nhìn bóng mây bay qua cuối trời xưa. 🙁
Đèo Le, một chuyện tình, một TTKh thời hiện đại.
Không ngờ Hương Xưa tồn tại một tình thơ (PTC & SĐ) thật đáng ngưỡng mộ và cũng thật…buồn ! Có lẻ “tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ” mà người ta thường ca ngợi là mối tình này đây !
Tình sắp rơi anh gọi em bằng mắt
Dây neo kia anh buộc quá hững hờ
Vịn vào đâu sườn núi đứng bơ vơ
Em lăn mãi đụng vào chân tình mới….
Quá tuyệt vời…Cả ba ĐÈO LE đều rất hay! TKL đã theo dõi từ Đèo Le 1 đến 6 của PTC ,nay đọc tiếp Đèo Le 7,8,9 của Sông Đông là (TTKL )mới nhận thấy đúng là phụ nữ ý tưởng thật sâu sắc ….& hay vô cùng Đèo Le 8 đã nói hết những điều cần nói rồi …..TKL rất ngưỡng mộ một mối tình thật đẹp & thật lãng mạn….& cũng có suy nghĩ giống như KT đã nói không ngờ trên sân HX mình lại có một chuyện tình ( PTC & SĐ ) đang tồn tại….giờ chỉ gặp nhau trên những vần thơ để mà nhớ về nhau….Rất đẹp ! chúc 2 bạn cứ mãi như thế nhé!
sorry SĐ nhen TKL bấm lộn câu thơ đầu “Tình sắp rơi em gọi anh bằng mắt ” mà bấm “anh gọi em “….
Câu thơ viết vẫn nghe lòng quyến luyến
Trang thư xanh không nói được nổi niềm
Hãy để đèo với khung cảnh bình yên
Anh đừng bắt đèo ngậm ngùi xao xuyến
Mây vẫn thắm ở lòng khe con suối
Mà ở hai nơi ta vẫn nhớ về đèo
Ở sài Gòn anh trăn trở ngược xuôi
Bởi anh, sâu nặng tình đầu, tình cuối.
Thôi hãy quên đi một thời nông nổi
Chuyện ngày xưa, bao năm tháng qua rồi
Nhức nhối lòng nhau, hai trái tim đau
Không thể nối nhịp mai sau từ hai lối
Thu Thủy lúc này làm thơ hay lắm!Thơ như hòa quyện vào nỗi lòng Tác giả.Trăn trở cùng người và đau như của riêng ta!
Cám ơn anh Tín.
Ba bài thơ của Sông Đông hay quá!
Hạnh phúc nhỏ nhoi, em bằng lòng đủ.
Thương đèo im, đồi vắng- nỗi lòng anh.
Để bình yên lại một đèo xanh.
Em đánh đổi một đời- bằng viên sỏi nín
Vậy nha PTC hãy để cho SĐ được yên vui với hạnh phúc nhỏ nhoi của cô ấy em nhé!
Một mối tình lãng mạn đã cho ra đời bao án thơ hay!Đọc để nhớ lại một thời để yêu và một thời trăn trở.
hon chong cho gio bot von quanh,cau tho buon va xot xa qua.
Đêm nay gió lạnh chợt về
Lòng dâng bao nỗi thẫn thờ nhớ anh
Đêm buồn thao thức tàn canh
Bên chồng trăn trở gió hanh hanh buồn
Trót từng lỡ hái đau thương
Người xa đâu thấy nỗi buồn trong em
Có chồng vẫn lạnh trong tim
Từng đêm trăn trở, từng đêm đợi chờ.
Xin các anh chị để cho người ta yêu con thương chồng .
“Dạ Lan nếu chị đã yêu
Đã từng lỡ hái ít nhiều đau thương
Biết chăng chị mỗi mùa đông
Đáng thương những kẻ có chồng như em
Vẫn còn thấy lạnh trong tim
Đan đi đan lại áo len cho chồng
Như con chim hót trong lồng….”
Dạ Lan cũng đã từng yêu
Đã từng đau khổ ngậm nhiều đau thương
Nhưng nay nhất định yêu chồng
Tình xưa trả hết hương lòng đã quên
Hoan hô Dạ lan
Nhưng mà
Làm sao lắng được lòng mình
Làm sao dứt được ân tình trót mang!
Chào các anh chị( AC), các bạn (CB)!
Sông Đông(SĐ) hiện nay không biết ở đâu. Ba bài Đèo Le 7, 8, 9 là do PTC gởi đăng.(Trước đây tác giả đã trao bản quyền cho PTC). SĐ không trả lời comment cho AC,CB là do lỗi của PTC. PTC thành thật xin lỗi và xin phép được cảm ơn: Thu Thuỷ, Khảo Mai, Phương Hạnh, Trần Tưởng-NCM, Kiều Thanh, Khoa Trường, Trần Kim Loan, Quốc Tuyên, Vudinhhuy, Dạ Lan, TTKH.
PTC xin ghi nhớ những comment:
Thu Thuỷ 3 lần comment với cảm nhận sâu sắc, 12 câu thơ đồng cảm. Như viết tiếp sau bài đèo Le 9 , thật cảm động.
Lời khuyên của Trầm Tưởng -NCM , chị Quốc Tuyên, Dạ Lan đầy nhân ái.
Những nhận xét hết ý, tuyệt vời của chị Trần Kim Loan .
HNTin nhiệt tình comment đến 4 lần và cũng như Thu Thuỷ HNTin viết tiếp “bài ca” đèo Le , thật thi vị.
Vui nhất là những câu thơ đối đáp của Dạ Lan và TTKH, PTC xin bắt chước DL : Nhưng nay yêu vợ một lòng
Dù vợ có hết yêu chồng , vẫn yêu…
Thân ái.
PTC nói hay lắm nhưng nếu gặp lại thì sao?
Nếu gặp lại thì bắt chước TTKH. hi hi… Thân mến.
Mấy bài thơ viết cho…của Sông Đông thật khó quên hử PTC? Cái
đèo Le kinh khiếp! Răng hơi giống chuyện tình của tui rứa hè?
” Người bên ni thương nhớ kẻ bên tê!” là đèo Hải Vân.
Vậy em chờ đọc bài đèo Hải vân của anh. Thân mến.
Hãy cộng em, anh, mình bao nhiêu tuổi.
Hơn trăm năm cổ lỗ một thân cầu,
Có còn gì để nối nhịp mai sau,
Mà bóng thời gian đã nhòa theo hai hướng.
Một chuyện tình nồng nàn lãng mạn để rồi dang dở…buồn mà đẹp lắm PTC ui.
Cảm ơn chị đọc và comment cảm tưởng của mình. Thân mến. Hẹn gặp chị ngày gần nhất.