Nhạc Trịnh Và Bạn Tôi

Sáng hôm đó, tôi và nó còn uống cà phê, tôi hỏi nó:
“Bỏ đường thêm không?”, Nó buồn buồn nói “thôi”. Chúng tôi hớp từng
chút một, hương vị của ly café sữa, đắng ngọt quyện vào nhau như hương
vị của cuộc đời, của tình yêu trong cõi tạm mong manh, sương khói.
Thường thì tôi và nó vào mỗi buổi sáng trước giờ làm việc, chúng tôi
hẹn nhau đi làm sớm, ghé vào quán café cạnh cơ quan, tìm một góc ngồi
nhìn ra đường, uống từng ngụm café, hớp từng ngụm nước trà để chiêm
nghiệm về cuộc đời, về tình yêu….Cái thú nhất của chúng tôi khi uống
café mà nghe nhạc Trịnh thì cảm xúc lại thăng hoa. Buồn, vui, khắc
khoải, hạnh phúc, khổ đau… chúng tôi thường rủ đi nghe nhạc Trịnh để
bớt chút phiền muộn, để hiểu nhau hơn, nhiều lúc chúng tôi nói với
nhau: Hình như cuộc sống bọn mình như có trong nhạc Trịnh vậy.

Vậy mà đến bốn giờ chiều, bạn bè gọi điện thông báo
nó chết. Cái chết của nó cũng  nghiệt lắm, nó chết vì căn bệnh trầm
cảm . H. ơi, cuộc đời này tất cả là vô thường, vô thường  qua từng sát
na, một chút nắng của buổi bình minh cũng  làm tan biến đi những giọt
sương mong manh. Chỉ một cơn gió thoảng là chiếc lá lìa cành. Mới uống
cà phê buổi sáng với tôi đây, nó còn lẩm nhẩm hát theo tiếng hát Khánh
Ly
“Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em là tôi và tôi cũng là em.”
Vậy mà đến chiều lại nghe tin nó chết trong nỗi tuyệt vọng.
Vẫn biết đời này là quán trọ, là cõi tạm :
“Trăm năm ở đậu ngàn năm
Đêm tối ở trọ chung quanh nỗi buồn “
Nhưng đã ghé qua, ở tạm cõi nhân gian này rong
chơi, để yêu thương, hạnh phúc, để khổ đau, bất hạnh….thì có gì mà
phải ray rứt khi ta trút bỏ hết muộn phiền để quay về chốn cũ. Hôm qua
đã qua, ngày mai chưa tới, sao ta không sống trọn vẹn, an nhiên tự tại
trong kiếp phù sinh này:
“Hãy cứ vui như mọi ngày
Dù chiều nay không ai qua đây
hỏi thăm tôi một lời
vẫn yên chờ đêm tới
Lòng ta trăm con hạc gầy vút bay”
Để rồi dù hạnh phúc lẫn thương đau, ta cũng phải tạ ơn đời:
“Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người
Tạ ơn đời, ta ơn ai đă đưa em về chốn này”
Tôi và nó vẫn thích câu nói của Thiền sư Nhất Hạnh” Con người đau khổ
là vì họ bị vướng kẹt trong các quan điểm, chúng ta tự do thì chúng ta
sẽ không còn đau khổ nữa” và “ Một khoảnh khắc của hạnh phúc cũng có
thể giúp ích mọi người”, vậy mà nó đã không hạnh phúc với căn bệnh
trầm cảm. Bất giác tôi lại nhớ đến đêm hội ngộ Hương xưa cùng anh Văn
công Mỹ, chị Nguyên Hạ tại quán cà phê Gia Nguyễn, anh Trần Kim Quy đã
hát bản nhạc “Hạnh phúc” do anh sáng tác, tôi rất thích.
“Ta đi tìm hạnh phúc
Như tìm áng mây xa
Có ngờ đâu hạnh phúc
Là ngọt bùi trong ta
Ta đi tìm hạnh phúc
Nơi bờ bến mơ hồ
Có ngờ đâu hạnh phúc
Đến với ta từng giờ”
Sống thế nào để cuộc sống thật trọn vẹn,
thật hạnh phúc trong đời này và Trịnh Công Sơn đã nói: “Sống trong đời
sống cần có một tấm lòng….”. Thật là đúng lắm!
Tôi và nó cùng mê nhạc Trịnh, thường là đến kỷ niệm ngày mất Trịnh
Công Sơn, chiều tối, chúng tôi không ăn cơm với gia đình mà hai đứa
đến một nơi có tổ chức đêm nhạc Trịnh để thưởng thức, chiêm nghiệm và
tìm cho mình một triết lý nhân sinh trong cuộc sống. Đêm nhạc Trịnh
năm nay, tôi không có nó….  người bạn tri kỷ của tôi đã chấm dứt ở cõi
này….
Thương nhớ Như Huệ, người bạn tri kỷ đã đi thật xa{jcomments on}

 

0 thoughts on “Nhạc Trịnh Và Bạn Tôi

  1. Khảo Mai

    Tôi và nó cùng mê nhạc Trịnh, thường là đến kỷ niệm ngày mất Trịnh Công Sơn, chiều tối, chúng tôi không ăn cơm với gia đình mà hai đứa đến một nơi có tổ chức đêm nhạc Trịnh để thưởng thức, chiêm nghiệm và tìm cho mình một triết lý nhân sinh trong cuộc sống. Đêm nhạc Trịnh năm nay, tôi không có nó…. người bạn tri kỷ của tôi đã chấm dứt ở cõi này….
    Thương nhớ Như Huệ, người bạn tri kỷ đã đi thật xa

    Bài viết thật buồn
    vì kể từ bây giờ
    Đêm nhạc Trịnh không còn NÓ.
    Cảm ơn chị Kim Đức
    đã chia sẽ tâm sự bằng bài viết
    đan xen những lời bài hát cuả N/s TCS, TKQ
    để dẫn chứng cuộc sống thật vô thường
    bởi vì
    “một chút nắng của buổi bình minh cũng làm tan biến đi những giọt sương mong manh.
    Chỉ một cơn gió thoảng là chiếc lá lìa cành”
    và hạnh phúc
    chính là những gì thật gần gũi với ta
    “Ta đi tìm hạnh phúc
    Như tìm áng mây xa
    Có ngờ đâu hạnh phúc
    Là ngọt bùi trong ta
    Ta đi tìm hạnh phúc
    Nơi bờ bến mơ hồ
    Có ngờ đâu hạnh phúc
    Đến với ta từng giờ”

    Chúc chị hạnh phúc với những gì mình đang có
    KM

    Reply
    1. nguyentiet

      Khảo Mai viết lời bình tràn ngập cảm xúc , thật xúc động và hay lắm.Đọc bài viết của Kim Đức xong chị chợt buồn và chợt nhớ đến một người bạn cùng lớp 12 của chị cũng bị bệnh trầm cảm.Anh ta cũng đã mấy lần định tìm đến cái chết nhưng cũng may đến nay bệnh đã đỡ hơn.Và một lần nữa bài hát Hạnh phúc của TKQ lại vang vọng trong ta để ta biết nhận diện hạnh phúc luôn ở cạnh bên mình .Chúc em mãi hạnh phúc trong cuộc sống tạm này.

      Reply
      1. Kim Đức

        Cám ơn Chị nguyentiet và Khảo Mai đã có cùng cảm xúc giống em. Chúc KM và chị của em luôn trẻ mãi.

        Reply
  2. Tú Nhân

    Nếu KĐ truyền thông điệp hạnh phúc của TKQ sớm hơn cho nhỏ bạn biết đâu kết cuộc sẽ khác . Biết đâu ?

    Reply
    1. Kim Đức

      Cám ơn Tú Nhân, vừa thương vừa buồn, không làm sao để níu kéo bạn mình thoát khỏi sự đau khổ, dằn vặt.

      Reply
  3. Trầm Tưởng-NCM

    Thật là xúc động khi đọc xong bài viết,anh TT xin chia buồn cùng Kim Đức đã mất đi người bạn tri kỉ của mình(nhưng anh hơi thắc mắc là sao bệnh trầm cảm hay tự kỉ lại làm chết người được nhỉ? Cùng lắm là làm người bệnh hóa…điên khùng thôi chớ).Bài viết thông qua nhạc TCS đã thể hiện được NSQuan và triết lý về đời người, ngắn ngủi như kiếp phù du,cõi đời là cõi tạm. Hay lắm, Kim Đức à!

    Reply
    1. Kim Đức

      Hạnh phúc đến với ta từng giờ… vậy mà con người còn vọng tưởng.
      Cám ơn anh đã khích lệ em

      Reply
  4. rêu

    chào chị Kim Đức,
    không biết rêu có ba phải không chứ đọc bài viết chị tự nhiên muốn chạy tìm ngay quán nào đó có nhạc trịnh ngồi 1 mình và thử uống ly cafe không đường như cô bạn kia quá chị ơi!!!
    bài viết nhạc Trịnh và Cô Bạn Tôi, hay lắm chị…..
    rêu cũng thích lê la quán nào có nhạc trịnh í, dù quán lá cũng được không cần phải sang trọng, chỉ để nhâm nhi những gì.. và hớp từng ngụm nhỏ hương vị đắng trong ly cafe đặc quánh…
    bữa nào chị em mình ngồi 1 bữa ở quán cafe nhạc Trịnh nhen chị, ngồi 1 buổi luôn không thèm dìa nhà 🙂 😐

    Reply
    1. Kim Đức

      Đúng rồi, hôm nào rảnh chị em mình uống cafe nghe nhạc đi Rêu “chỉ để nhâm nhi những gì.. và hớp từng ngụm nhỏ hương vị đắng trong ly cafe đặc quánh…”. Chúc em vui nhiều nha

      Reply
    1. Kim Đức

      Em thích anh Thiên Di viết vì anh viết văn hay, trưởng ban báo chí của Cường Để một thời mà.

      Reply
    1. Kim Đức

      Là tính triết lý trong nhạc Trịnh đã làm Khảo Anh rung động đó. Chúc vui nha.

      Reply
    1. Kim Đức

      Buòn nhưng để từ đó mình cố gắng sống vui vẻ hơn Hà Mai. cám ơn Hà Mai đã ghé qua.

      Reply
  5. Thỏ con

    Đâu dẽ gì có một tri kỷ, nhưng cuộc đời oái ăm thăm thiệt KĐ đã có một tri kỷ vậy mà “nẫu” lại lấy mất đi sớm quá. Than ôi!
    “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng”
    Ngâm nga hát khẽ “Hãy cứ vui chơi cuộc đời” mà sao buồn tênh!

    Reply
    1. Kim Đức

      Mấy cuộc gặp mặt gần đây vắng Thỏ Con nên thấy cũng ít vui. Hẹn đêm thơ Văn Công Mỹ để thấy nụ cười của Thỏ con. Chúc vui

      Reply
  6. Nhã Lan

    Tặng Kim Đức nè :
    Một ngày công việc cực nhọc, một iờ cho thể thao, cả một cuộc đời dành cho một người bạn cũng còn quá ngắn ngủi.
    Ralph Waldo Emerson
    Xin chia buồn .

    Reply
  7. Tôn Nữ Yên Khê

    Mất một người tri kỷ chắc không còn nỗi buồn nào hơn .Xin chia
    buồn với KĐ.

    Reply
    1. Kim Đức

      Cám ơn Tôn Nữ Yên Khê đã ghé qua và chia sẻ, nên mình cứ lên HX để thấy yêu đời hơn.

      Reply
  8. Quốc Tuyên

    Kim Đức ơi! nhịp sống công nghiệp hối hả càng làm cho con người dễ u uất và trầm cảm, bệnh nầy giết chết rất nhiều người phương pháp để tránh bệnh là nên thư giản để bớt stress.

    Reply
    1. Kim Đức

      Em đã theo sát cùng với nó nhưng rồi cũng không thoát được, chị nói đúng, nên thư giãn để giảm stress. Em cám ơn chị nhen.

      Reply
    1. Kim Đức

      Bạn rất thân đó anh, nhưng bị bệnh trầm cảm và đi tìm cái chết. Chúc anh Lữ sức khỏe và hạnh phúc. Rất mong được gặp Nhà thơ TDL.

      Reply
  9. nguyenthutrang

    Kim Đức ơi! Hôm nay mới xem được bài viết, thật cảm động. Làm cho TT nhớ đến cô bạn thân đã mất vào năm 75…Có những người bạn ta không thể quên được dù đã khuất. Hẹn gặp nha.

    Reply
  10. Thu Thủy

    Đôi khi ta nhớ về những người bạn và trong trang kỉ niệm đầy ắp những nhớ thương bạn bè một thuở…
    Thu Thủy đã từng đưa đám tang của bạn mình lòng trĩu nặng đau thương KĐ ơi!

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.