Tiếng dương cầm thánh thót
Tiếng đàn tranh từng giọt…chơi vơi…
Tiếng tiêu như sợi khói …vươn dài
Ai ngân nỗi u hoài
Lòng ta xao xuyến…
Giọng ngâm buồn như tiếng hát Tương Giang
Nghe thở than như tiếng mưa đêm về sông vắng
Nghe trở mình niềm đau quên lãng…
Phải thu xưa mà xao xác lá vàng…
Ôi trăm năm ai vỡ một cung đàn mà lệ nhỏ
Tràn ly hồn ta rượu đắng
Ai lưu lạc giữa quê mình
Đời sao quạnh vắng !
Biết đâu về…? Lối cũ đã mờ rêu…
Ai trút cô liêu vào lời thơ tương biệt…
Nổi niềm ai thao thiết …hóa bài ca…
Thôi hãy cùng ta nâng chén tiêu sầu…
Nỗi sầu nào biết ai hay
Rượu nồng xin uống cho say nỗi sầu{jcomments on}
Nỗi sầu nào biết ai hay
Rượu nồng xin uống cho say nỗi sầu
Rượu uống hết rồi nhưng nỗi sầu chưa vơi .
“Cầm dao chém xuống nước,nước càng chảy mạnh
Nâng chén tiêu sầu lòng càng sầu thêm…”
Câu thơ cổ này trùng hợp với ý nghĩ của Giang Hương,tuy nhiên người đời khi buồn lại tìm đến rượu thế nên mới có thành ngữ
” chén tiêu sầu” cám ơn em nhé
Hay lắm NXĐ. như một bài hát nói,cảm ơn anh.
“Nỗi niềm ai thao thiết …hóa bài ca…
Thôi hãy cùng ta nâng chén tiêu sầu…”NXĐ
Cám ơn bạn đồng điệu rất có thể mình bị ảnh hưởng của thơ cổ.
Bài thơ trên mình viết cho một nữ nghệ sĩ ngâm thơ với cuộc đời nhiều gẫy đổ,,nhạc sỹ Hoàng Tú Mỹ ở Hội An đã vỗ thành ca khúc
Cho tui cụng ly để giải sầu với BXL và NXĐ.
Rót cho đầy… xin uống bạn tri âm
Một hai ba zdô !!!
Bài thơ buồn não nuột như những lời tâm sự thiết tha của người con xa quê. Hãy cho TT cùng nâng chén để tiêu sầu cùng anh NX Đóa nhé!
Cám ơn Trầm Tuởng nghen bạn đã đồng cảm với nguời trong cuôc bằng tâm hồn mẫn cảm của nhà thơ NXĐ được cụng ly với bạn thì còn gì bằng nhưng bạn mới cấp cứu về nhớ uống ít thôi nhé !!!
😛 Tiếc quá đi!
Giọng ngâm buồn như tiếng hát Tương Giang
Nghe thở than như tiếng mưa đêm về sông vắng
Nghe trở mình niềm đau quên lãng…
Phải thu xưa mà xao xác lá vàng…
Khúc lòng đang thổn thức…
Đúng rồi đó Khảo Mai, trong tiếng ngâm thơ nghe như tiếng lòng của nàng ấy đang thổn thưc gọi trong người nghe những nỗi niềm tưởng chừng đã lãng quên
“Tiếng dương cầm thánh thót
Tiếng đàn tranh từng giọt…chơi vơi…
Tiếng tiêu như sợi khói …vươn dài
Ai ngân nỗi u hoài
Lòng ta xao xuyến…”
Một nét đẹp cổ điển nhưng chứa đầy tâm trạng:giọt…chơi vơi…, sợi khói …vươn dài, rất hay. Lối cũ đã mờ rêu nhưng người vẫn muốn tìm về…
Cám ơn tác giả Nguyễn Xuân Đóa .
Cám ơn em,nhà thơ KIM Đức
Mặc dù cô áy có khi thấy đời quạnh vắng cũng muốn trở lại lối xưa …nhưng bây giờ đã khác đành phải lưu lạc giữa quê mình…
“Chữ tài liền với chũ tai một vần”khi chồng không yêu nghệ thuật mà vợ lại say mê thì đổ vỡ là không tránh khỏi
Giọng ngâm buồn như tiếng hát Tương Giang
Nghe thở than như tiếng mưa đêm về sông vắng
Nghe trở mình niềm đau quên lãng…
Phải thu xưa mà xao xác lá vàng…
Đọc đoạn thơ nầy ai mà không xót xa day dứt.
Kiều Thanh mến cám ơn em đã chạnh lòng , khi bài thơ được gởi đến, cô ấy đã khóc nức nỡ. thôi cứ để cô ấy khóc nước mắt sẽ trôi đi những chất chứa trong lòng .
“Tiếng dương cầm thánh thót
Tiếng đàn tranh từng giọt…chơi vơi…
Tiếng tiêu như sợi khói …vươn dài
Ai ngân nỗi u hoài
Lòng ta xao xuyến…”
Tú Nhân cũng xao xuyến quá nhà thơ ơi !
Chào TÚ Nhân .
Bạn cũng xao xuyến bởi vì bạn cũng mang một tâm hồn nhay cảm của người nghệ sĩ .Hãy sáng tác đi NXĐ chờ đọc tác phẩm của bạn
Ai trút cô liêu vào lời thơ tương biệt…
Nổi niềm ai thao thiết …hóa bài ca…
Thôi hãy cùng ta nâng chén tiêu sầu…
Nỗi sầu nào biết ai hay
Rượu nồng xin uống cho say nỗi sầu
Cũng muốn cùng anh nâng chén tiêu sầu nhưng mà không biết uống rượu làm răng chừ anh Đóa ơi!
Quốc Tuyên lúc nào cũng vui như tết làm sao lại nâng chén tiêu sầu em nhỉ? Neu1 mời em nâng ly thì anh sẽ mời em rượu Vang không say mà chỉ làm má em hồng thêm duyên…
Anh Nguyễn Xuân Đóa làm bài thơ Lời Sẻ Chia hay quá nên ai cũng muốn nâng chén tiêu sầu cùng anh . Hic…chiến này HX say hết , mà say gì còn xét lại phải không anh ?
Say gì cũng được em ơi
Xét không là chuyện của trời…mà em
Tui muốn say với bà thâu .
nè , là ông nói đó nhe mai mốt cháy nhà đừng đổ thừa tui , tui dô tậu à nha . 😛 😛
ONGGIADEUA VÀ ONGIAKHOUA có phải là một không
Đằng nào cũng chúc ông cứ xỉn hết biết !
Anh NXĐ đi tìm hồng nhan tri kỹ đó mấy chị ui .
Hổng dám đâu PHƯỢNG ơi anh bị ế mấy chục năm rồi bây giờ trông cũ mèm …còn gì nữa đâu sương mù đã lâu…
Tiếng dương cầm thanh thót
Tiếng đàn tranh từng giọt chơi vơi
Tiếng tiêu như sợi khói….vươn dài
Ai ngân nỗi u hoài
Lòng ta xao xuyến….
Tác giả diễn tả âm thanh của dàn nhạc thật sống động khiến người đọc cũng bồi hồi xao xuyến theo… thơ hay lắm anh NXD à ! TKL rất thích 2 câu này:
Ai trút cô liêu vào lời thơ tương biệt
Nỗi niềm ai thao thiết….hóa bài ca…
như chứa đựng cảm xúc & sự rung động tột cùng….của tác giả khi nghe “Ai” đã trút nỗi lòng cô liêu vào lời thơ tương biệt ấy!
Bài thơ rất hay anh NXĐ à! chúc mừng anh!
Chị Loan viết lời bình với những cảm xúc thật dạt dào.
Bài thơ anh NXĐ hay quá. Em thích đoạn thơ này nhất, có nhiều hình ảnh trong một không gian lặng lẽ với tiếng mưa rơi êm êm trên sông vắng.Lại có tiếng trở mình trong đêm vì nỗi nhớ tiếng lá thu rơi xao xác tự thuở nào…Rất lãng mạn và rất thơ.
Giọng ngâm buồn như tiếng hát Tương Giang
Nghe thở than như tiếng mưa đêm về sông vắng
Nghe trở mình niềm đau quên lãng…
Phải thu xưa mà xao xác lá vàng…
Cám ơn em nhé nGUYENTIET .Lời bình của em nào khác một bài thơ
Em có một cảm nhận hết sức tinh tế của một tâm hồn thơ
Ngộ đã nói rầu Trân Kim LOAN mà com thì nghe mà lặng người thâu hihi
Cám ơn TKL nhé, bạn đã tặng cho tác giả một đôi cánh để bay vào giảc mơ
Xin anh đừng nói cho cố… & TKL cũng cám ơn lời động viên của anh…nhưng có người phê bình TKL viết com không nghiêm túc đó! thật ra khi viết comment…là do cảm xúc… nên cũng có lúc vui,lúc buồn,lúc viết hay lúc viết dở & do bài viết của tác giả tác động một phần cho cảm nhận của mình nữa….chứ không phải do ý tưởng của mình muốn viết sao thì viết! & không có một “tà ý “nào khác…Đôi khi cao hứng mình cũng có đùa cho vui thôi , ngoài ra TKL không có ý gì khác cả !chủ yếu là chúng ta cùng vui ,cùng thoải mái tâm hồn trong cuộc sống với cái tuối xế chiều này thôi! TKL chỉ buồn cho người bạn ấy “cái đầu họ hẹp như trái nho & bị bệnh hoang tưởng ” mà thôi…….thật đáng tiếc!
TKL đừng để ý cọng tăm nhỏ nhoi đó .
Ta vui là chính , vào HX mà không thấy TKL comment ai cũng buồn riêng tui mất ngủ .
Ha…ha….nghe Khách lạ nói “riêng tui mất ngủ ” làm tiêu tan mất nỗi bực bội trong lòng TKL,cám ơn KL đã giúp cho TKL dzui trở lại…
nghĩ cũng lạ…một lời nói mang đến nụ cười, cũng một lời nói lại mang đến bực bội….thế tại sao ta không lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau phải không Klạ !Cám ơn Khách Lạ nhiều nhé!
TKL thân mến sao lại có người trách bạn nhỉ?
Có gì đâu mà bảo em không nghiêm túc .trong trang HX mọi nguoi2 chỉ nói vui trong tình anh em bạn bè tạo niềm vui chung sao anh chàng Don Quichotte nào đó lại lên gân zdậy cà ?
Riêng anh thì thấy càng ngày càng dễ thở vì mũi ngày càng to
“…Ôi trăm năm ai vỡ một cung đàn mà lệ nhỏ
Tràn ly hồn ta rượu đắng
Ai lưu lạc giữa quê mình
Đời sao quạnh vắng !
Biết đâu về…? Lối cũ đã mờ rêu”…
Một bài thơ rất tâm trạng, ẩn chứa nỗi niềm u uản, mênh mang và dạt dào cảm xúc!
Vâng Trân Kim QUY đã thấu được cảm xúc của tác giả nỗi thương cảm với người nữ nghệ sĩ kia đã hóa thành nỗi đau của chính mình
Thương vay khóc mướn phải chăng là cái bịnh của người làm thơ
Cám ơn lời bình của bạn nhé
Giọng ngâm buồn như tiếng hát Tương Giang
Nghe thở than như tiếng mưa đêm về sông vắng
Nghe trở mình niềm đau quên lãng…
Phải thu xưa mà xao xác lá vàng…
Cõi lòng tan nát mà niềm đau chưa dứt, bài thơ hay quá anh Nguyễn Xuân Đóa ạ, giàu nỗi niềm gợi cho người đọc rất xúc động.
Cảm ơn anh.
Ôi còn gì bằng những lời chia sẻ của em
Có gì đâu em nhiều khi nhờ may mà viết được một bài “dễ coi” cũng có bài dở ẹt .Cám ơn em nhiều với lời bình đầy thiện cảm của em
Anh uống rượu mà không thể nào tiêu sầu vì người ấy vẫn chập chờn trong ly rượu đó anh .
Đúng là uống rượu không tiêu nổi cơn sầu bi giờ em bảo anh phải làm sao đây em