*Tặng Nguyễn Thị Tâm và các bạn Cựu học sinh Bồ Đề
Nghe bạn gọi
Tim rung lên
Năm tháng xưa
Trường cũ trở về
Thuở học trò
Tuổi thơ đẹp nhất
Thuở lo toan
Bài vở sớm chiều
Một trái banh da
Một chùm mận chín
Một chút thôi
Chưa thể nói là nhiều
Âm thầm
Rung động!
Nhưng vụng về
Chưa biết nói…
Lời yêu
Chỉ nhìn thôi
Để mắt thay lời
Môi lúng liếng
Dấu niềm vui trong ấy
Bồ Đề hỡi
Trường xưa bao kỷ niệm
Có chùa thiên
Có Phật
Có em
Bao bóng dáng
Khiến hồn ta ngây ngất
Nếu ai hỏi
Thuở đi học
Nơi nào đẹp nhất
Nhớ lại ngày xưa
Ta nhớ Bồ Đề.
{jcomments on}