Lời của người chồng:
Xa lộ tôi đi làm hàng ngày
Tội nghiệp con bé nó còn quá nhỏ .Và tôi người đàn ông trung niên những tưởng suốt đời mình chỉ biết yêu vợ, yêu con vun xới hạnh phúc gia đình bỗng có những buổi sáng mai đáng nhớ .
Bắt đầu một ngày thứ hai khi tôi lái xe đến sở làm , đi trên xa lộ quen thuộc như mọi ngày,
đến cây số thứ 20 có một cánh tay đưa lên vẫy, người quá giang là một con bé, nó vận cái robe ca rô, áo khóac blue marin , trời lạnh nhưng từ khi nó bước lên xe , tuổi trẻ của nó làm bảo hòa không khí mùa xuân se lạnh : – Cho em đến cây số thứ 35
Gịọng con bé trong veo như cổ tích , và nó ngồi yên lặng , như tôi .
Sáng hôm sau , cũng vẫn cánh tay nhỏ xíu đó giơ lên làm dấu hiệu và nó bước vào xe quen
thuộc như tài sản này của nó – từ lâu , và đến cây số thứ 35 tôi tự động ngừng xe , nó mở cửa
bước xuống đi lẫn những hàng cây xanh hai bên đường , bóng nó thật nhỏ nhoi .
Đến ngày thư ba thì cánh tay nhỏ xíu không cần ra hiệu , nó đã trở thành người đồng hành
quen thuộc của tôi . Tôi muốn gợi chuyện nhưng nhìn kiểu ngồi im , tay cầm chiếc ví nhỏ
kiểu ngồi rất buồn cười lại thấy vui vui . Từ đó , người bạn nhỏ của tôi , cứ đúng giờ lại đứng dưới tàng cây chờ tôi , hết xuân , qua hè sang thu , chúng tôi đã thân nhau , đã biết nói chuyện về gia đình , về công việc nhưng nó khi nào cũng là người gợi chuyện để tôi trãi lòng khi tôi hỏi về nó thì nó chu môi rất dễ thương : -bí mật
Và tôi gọi nó là người bí mật ., nó có vẻ thích cái danh từ điệp viên đó , nó mở lòng thêm chút chút.: – Hồi nhỏ nó cũng quen với người bạn , hình như nó thích anh chàng nhưng làm bộ giới thiệu cho người đó một cô bạn ,một mình nó đóng hai vai vừa người tình dấu mặt vừa cô bạn hiện diện – mệt quá , nghĩ chơi – Đến cây số thứ 35 là chia tay , tôi mang theo câu chuyện và nụ cười đó vào sở miên man cả buổi trưa , đến chiều , trong giấc ngủ và ngày mai lại đến cây số thứ hai mươi có con bé chờ đợi tự bao giờ với những niềm vui nhen nhúm .
Mùa Đông tới tự bao giờ , môi nó hơi bóng hơn chắc xức một loại lipstick nào đó , nó vẫn bé
bỏng như ngày mới quen và tôi có đợi chờ , có nôn nao một tình cảm đã ngủ quên nay vừa trở
dậy hôm đó là một ngày gần cuối tuần , nó ngồi im không nói và tôi cũng lây sự im lặng của nó, đến cây số 35 nó loay hoay mở cửa xe , cánh cửa cứng đơ , tôi trườn người qua giúp nó , cánh cửa bật ra , nhưng một nửa người của nó đã va chạm vào cánh tay tôi , – Ồ , xin lỗi .- tôi vụng về nhìn con bé trân trối ngỡ ngàng , trong tròng mắt sâu thẳm của nó tôi nhìn thấy những mùa xuân đời mình trôi qua rất nhanh . Nó không chào tôi vội bước lẫn trong những hàng cây xanh- đó là lần cuối- Suốt những ngày sau , những tuần sau, những tháng sau , tôi một mình trên con đường cũ với những sáng , những chiều với những hàng cây xanh, với những hối tiếc muộn màng :- Sao đến bây giờ , đến bây giờ em mới đến trong đời tôi ?
Tâm sự người vợ:
Khi cô con gái bước vào tuổi dậy thì, đã biết soi gương , chải tóc và tìm những cái kẹp đính nơ đủ màu , cũng là lúc người mẹ trong tôi chợt thấy mình đã già. Cùng soi gương với con, cùng mỉn cười với gương , nghe con gái khen mình: mẹ như là chị của con hay my friend , lòng ấm lại, nhưng một mình lại thấy se sắt :khóe mắt đã có vết nhăn, môi không còn thắm nữa
Thời gian là vũ khí làm tàn phai nhan sắc phụ nữ , người phụ nữ nào cũng sợ thời gian, vậy mà tôi chạy đua với thời gian, để con mình mau lớn , để có một gia đình viên mãn, hạnh phúc . Tôi không nhìn xa , không thả mồi , bắt bóng , cây hạnh phúc đã có sẵn trong nhà từ lúc còn là hạt mầm xanh non mấy chục năm về trước , giờ cây đã đơm hoa , đã kết trái và tôi vẫn không ngừng chăm sóc như buổi đầu tiên Chồng tôi đẹp trai , vui tính ,nhưng cố chấp – đã yêu là yêu đến tận cùng, đã ghét là ghét tới trăm năm , cho nên từ dạo xa quê đến giờ , quê hương mãi mãi là hình ảnh trong trí nhớ. Đi để nhớ , chứ không phải ở để thương, và tôi là vợ, vợ bao giờ cũng nghe lời chồng , chiều từ món ăn , món ăn nào chàng kiêng cữ không bao giờ xuất hiện trên mâm cơm, chiều từ sở thích , sắc màu nào chàng chuộng, trong tủ áo quần tôi ngập tràn màu đó , chiều từ suy nghĩ , chàng không yêu ai , người ấy sẽ không bao giờ xuất hiện trước sân nhà , hạnh phúc còn là sự bằng lòng , tôi bằng lòng với những gì tôi đang có , hạnh phúc còn là thông cảm , là chia ngọt xẻ bùi , mấy chục năm nay tôi chả là tri âm , tri kỉ của chàng đó sao ,đã cùng khen một đôi môi mọng , đã cùng khen một đôi mắt trữ tình , một đôi mắt biết nói mà mình thì vụng về không có được .
Khi nào chàng lặng yên , nhớ tiếc về dĩ vãng là thời điểm ấy tôi biến mất trong hiện tại , tôi ẩn mình trong bóng tối , để chàng được tự do ngao du trong quá khứ không có tôi dự phần
Tôi yêu chồng tôi , yêu từ buổi đầu tiên gặp gỡ , từ lúc bắt gặp ánh mắt tình khuya muôn thuở đó là tôi biết cuộc đời thiếu nữ tôi đã sang trang , tôi hiền dịu từ cách nói đến suy nghĩ , lo toan cho giang san nhà chồng không hề đắn đo , nhờ yêu chồng tôi được tiếng vợ hiền , dâu thảo . Văn chương , âm nhạc , hội họa , thể thao , môn nào tôi cũng dày công nghiên cứu để được là một người bạn tình hoàn hảo Trong yêu thương người phụ nữ nào cũng ích kĩ cũng muốn sỡ hữu riêng một người nhưng tôi luôn đóng vai người rộng lượng để được chia sẻ cùng chàng dăm ba mối tình vụn vặt trong đời . Xã hội càng văn minh , tình cảm con người càng nở hoa, bung ra tứ phía và người vợ lúc nào cũng đối phó mọi bề .
Những cô gái lỡ thì , những thiếu phụ đã một lần dỡ dang , những bà góa phụ đang còn xuân sắc và những ước muốn ngông cuồng thích yêu người có vợ của những cô bé thiếu nghĩ suy… Trong đôi mắt của người vợ yêu chồng thì tất cả đối tượng đó đều đáng sợ như nhau , đã mấy chục năm nay , chưa bao giờ chàng dấu tôi điều gì ? nhưng nay thì đã khác , chàng mệt mỏi , ngồi im như tôi đã biến mất trong hai con ngươi âu sầu đó , trong cái mím môi và tiếng thở nhẹ đó như muốn giữ trọn riêng tư không muốn cùng tôi tâm sự ? – Ai đây ?
Nhật ký người thứ ba:
Tôi đứng lặng trước cửa nhà người đàn ông tôi yêu quý thật lâu , không cất bước nỗi . Trời ơi ! chị ấy quá đẹp, quá dịu hiền , nhìn dáng chị khoan thai đi giữa những bồn hoa như thiên thần , chị ấy trong sang như Đức Mẹ , như một cô Tiên trong khu vườn cổ tích . Ngôi nhà yên tĩnh , êm đềm như một bức tranh và trong tôi tan tác những ước ao , những mộng ảo xa vời . Tôi đã yêu và tôi vỡ mộng trước ngôi nhà tôi ngỡ là nơi khánh thành cuộc đời tôi, màn cửa màu tím thủy chung , cái màu tôi ước ao nhưng không bao giờ sở hữu được . Thiên đường tuổi nhỏ tôi đã vẫy tay từ giã và thế giới người lớn đã đóng cửa không cho tôi vào nhập cuộc , Tôi trách tôi vụng về khờ khạo , tôi trách tôi dại dột thì những tháng ngày hoa gấm cũng đã đi qua , nhà đã có chủ , nhà có chủ mất rồi ., và người chủ ấy xứng đáng hưởng hồng ân thượng đế trao tặng , còn tôi ư , tôi sẽ cố quên như tôi đã từng nhớ những sáng mai hồng tôi đóng vai người lữ hành trên chặng đường vô định , tôi sẽ quên những hàng cây xanh mà tôi và chàng đã lướt qua , và cái đụng chạm nhẹ thần thánh đầu đời thiếu nữ ? tôi gọi chàng là tình yêu và tình yêu ơi ! Vĩnh biệt .{jcomments on}
Viết bỡi MayLangThang
Email Mâylangthang nếu thích!
Hay quá Mỹ Thắng ơi! Cậu viết văn cừ thật đấy! Xin chúc mừng!Không ngờ Cậu lại có ý tưởng mừng sinh nhật Vợ
bằng câu chuyện này.Ý nghĩa lắm đó!
Sao dzẫy bạn Tín? sao không khen tui mà đi khen Mỹ Thắng? hè hè hè
Bài viết hay, hình đẹp làm mọi người phải ganh tị đó MT à 😛
Bạn Xưa là ai mà phải ganh tỵ 😉 sao không mừng cho Mâylangthang hè!
Mỹ Thắng chưa thấy Bạn xưa.Cậu mà thấy chắc là có thêm người thứ tư trong chuyện đó!
Huỳnh ngọc Tín lại tào lao nữa rầu, ngừ thứ ba đã là mệt rầu 😀
Chời ! Maylangthang dziết hay quá .
Chị cũng đang ganh tỵ đây nè
Cảm ơn chị Quốc Tuyên. MayLangThang thít những chiện rời rạc của chị lém đó 😀
Maylangthang viết hay quá .
Không ngờ đệ tử qua mặt sư phụ một cái vèo .
Chời, mừng wá!
Lần đầu tiên mới được sư phụ Thu Thủy khen đó, nhưng hổng dám qua mặt sư phụ đâu nghen?
Trời ơi, chị Nguyên hạ_lê nguyễn đừng la lớn chớ thiên hạ biết hớt, tại ăn cơm nhà wài nên ,,,mới tính thâu mờ.
Cảm ơn chị đã ép Thắng suốt đời ăn cơm 😀
Chị không sợ “phở” họ kiện sao???
Ổi Sẻ có nói chị vào mục Tin Tức mà coi hình, chỉ thiếu có hình chị trong đó thui !
Hì hì tại NH- LN không qua mục Tin Tức mà coi , thiên
hạ xức hiện tơi bời bên đó . Maylangthang dziết chiện
tặng dzợ mờ sao có ngừ thứ ba , cha này lộn xộn thiệt đó .
Tậu Mâylangthang wá mà Ổi Sẻ wơi,
Đưa ngừ thứ ba dzào cho bà con đọc nhảy nhỏm cho dzui chơi
chứ nào dám lộn xộn hè !
Có ngừ thứ ba mới thấy giá tri chứ,ổng mà hổng mơ mơ màng màng bà nhà quên ổng sao.
Đúng là rối hết tóc rùi 😀
Mây Lang Thang muốn bà con nhảy nhỏm hay muốn dzợ mình nhảy
nhỏm đây ,tay nầy bậy quá .
Đùng nói cho ngừ ta biết hết nghen Bạch Liên 😉
Hắn muốn khoe mình đào hoa đó Bạch Liên à , tậu .
Sao Phạm Quy Nhơn và Bạch Liên nói chiện gì mà dúng như 2 người quen biết nhau tự lâu rùi dzẫy 😉
Bài viết hay quá! rất là ý nghĩa! hình ảnh đẹp …nhìn vào thấy đúng là gia đình hạnh phúc tuyệt vời! có người ganh tị là phải rùi! chúc Mây lang Thang …cứ ở trên chín tầng mây mãi nhé đừng lang thang nữa!
Hic hic hic, cảm ơn lời chúc chị TRANKIMLOAN, không cho Maylangthang xuống hỡ 😉
Bài viết hay quá ! Tư nghi Mây lang thang là người thứ ba quá , hi hi hi …
He he he, Tư nhìu chiện biết nhiều chiện hơn thiên hạ đó! nghi wá hè 😀
Chị đọc bài viết, nhìn hình ảnh của hai cô cậu, chị biết ngay đó là một gia đình có hạnh phúc tốt đẹp.
Xin chúc mừng, chúc mừng Mây lang thang và vợ Yêu của em nhé.
Cám ơn Mỹ Thắng bài viết hay lắm .
Tào Lao cảm ơn lời chúc chị HOANGKIMCHI nhé!
Đúng là học trò , mới quá giang đã yêu liền .
Nhị Hà wơi,
Dzẫy chớ đâu như Nhị Hà để cho anh chàng “Nam mặt mụn” lẻo đẻo theo bao lâu rùi thất vọng 😀
Chuyện viết rất xúc cảm, lôi cuốn và hấp dẫn! Hình ảnh hai nhân vật vật chính thật đáng cho bà con tàn sân Hương xưa phải háy nguýt đến mỏi mắt vì ganh tức. Nhưng còn hình nhân vật thứ ba? Tui muốn thấy cô bé xuống cột số 35 đó xinh như thế nào? Cầu trời cho gió thẩu Mây lang thang dzìa dzị trí cũ chớ hông ấy…Ai mà biết chiện gì xãy ra hic hic hic…
Hic hic hic, Sút Cùi Bắp có muốn xem hình nhân vật thứ ba hữ?
Coi xong rùi mất công phải háy nguýt nữa thui ,,,họăc là có khi nói sao hình dúng tui wá dzẫy ! 😀
Hắn chỉ mở cửa cho bé chạm nhẹ vào tay mà bé quanh quẩn trước nhà ,lạ thật đấy!
-Qua bài viết ,một gia đình hạnh phúc,một người đàn ông tự tin,xin chúc mừng gia đình Mây lang thang.(nhưng đừng lang thang nhiều nghen)
-Nhớ đã gặp chị Nguyên hạ -Le Nguyên chị quên sao ,chắc tại em khoác áo khác chị hổng nhìn ra.
Cảm ơn Thỏ Con nghen!
Đúng rùi!Thỏ con là TVD, Mi Cay, hay Phanlehue ?Cho tui biết Thỏ con là con gái hay con trai tui nói đúng liền!
Ê! coi chừng bị phạt à nghen,chưa trả xong ai chịu mà HNT đòi đoán nữa à!
Chúc mừng sinh nhật chị Kim Lan( có muộn cũng nhận nghen)
AK đã gặp chị Kim Lan và đã hiểu tại sao một anh chàng đẹp trai và lãng mạn như Mỹ Thắng. Lại quên con đường xưa…hơn ba mươi năm!
Nhà văn ơi, viết hay quá! An Khê đã tới căn nhà hạnh phúc đầy màu tím thủy chung rồi! Cho gởi lời thăm Mây Lang Thang nghen anh Mỹ Thắng
Cảm ơn An Khê, Tào lao sẽ chuyển lời cho Mâylangthang, nhớ nhắc Khà Khà uống thuốc nghen An Khê 😀
Chị Nguyên hạ_lê nguyễn mà nói hết cho dzợ biết là không còn bộ ria cá chốt nữa đó !
TC cũng thít chị như thít Bagiacodon dzẫy mà.TC sẽ bật mí riêng dzới chị thâu ,chớ sợ cái ông Tây bắt hơi ổng đón già đón non tậu.
Không ngờ Mỹ Thắng mới định làm mây lang thang một chút mà Hương Xưa đã nhảy nhổm rồi!Nếu lang thang thật thì chắc HX nhờ gió bão thổi MLT bay đi tuốt luốt tới chân trời vô định rồi ! 😆
Hic hic hic,
Chị TSN.Ngọc Diệp biết hết trơn hà, mấy mươi năm nay MLT cũng còn bay lơ lửng nè chị!
Chúc chị bán bưởi khấm khá 😀
Bài viết hay quá.Hay về nội dung, về cách viết,về ba nhân
vật:NGƯỜI CHỒNG,NGƯỜI VỢ,NGƯỜI THỨ BA.Đọc bài viết của Mây Lang
Thang chợt thấy cuộc đời đẹp hơn.Cám ơn bạn,chúc bạn luôn hạnh
phúc như câu chuyện.
He he he, cảm ơn Nguyễn Thị Tiết.
Mây Lang Thang , cái tên thật nhẹ nhàng ,nhẹ nhàng và dễ thương như bài viết , nếu tác giả là người nữ thì quá tuyệt …còn người nam với bộ ria trông nặng nề quá …he..he..dzọt…
Còn cái tên Bagiakhoua có phải khó ưa không hè? nghe nhiều ngừ HX bảo đẹp gái lém mà. Khi nào phải đến xem mắt mới tin, hic hic hic
bagiakhoua:nghe khó chịu nhưng xin lém còn Mây lang thang nghe dễ szương nhẹ nhàng nhưng thiệt ra …
Hai ngừ này có giúng giúng
Bagiakhoua mà cũng biết quẹo hay thiệt.
Bà tập lái hầu nào dzẫy.Cua phải cua trái rất tuyệt.
Nếu các ngừ đang hạnh phúc thì để cô bé cho ta ,
ta dzới nàng sẽ cùng nhau hành hiệp giang hồ .
Đại ca hay thiệt, bị BGKU bắt nhốt trong tủ, giờ thấy có người bị Maylangthang bỏ rơi là vội vàng phá tủ trốn ra ngoài.Đúng là Đa tình Kiếm khách!
Ta chỉ đa tình khi chưa có ai hỏi thăm ta , bây giờ có
KIMLOAN hỏi thăm ta ,ta sẽ đổi danh hiệu thành kiếm khách
chung tình
Hay lắm bạn ơi ! Nhẹ nhàng và quyến rủ như Maylangthang.
Rứa cattuong có thít Maylangthang hông :zzz
Lại thêm người thứ tư!chuẩn bị quá giang xe!
Tôi “thích” cách viết như kể chuyện của M.L.T chứ không thít M.L.T vì như vậy cỏ dể úa lắm….vì nhão quá sẽ chảy nước…thân .
cattuong không thít M.L.T thì thâu chứ sao cỏ dể úa nữa 😉
Anh Huỳnh ngọc Tín hay ghơ ta ơi, đúng như Thỏ Con nói đó, hễ mà ông Tây bắt hơi là ổng đón già đón non tậu. 😀