Hương Xưa vừa nhận được bài thơ “Mừng Sinh Nhật 50” do anh Nguyên Lương gởi tặng. Anh Nguyên Lương người gốc Bình Định, định cư ở Mỹ từ tháng 4 năm 1975. Là một nhà khoa học, hiện làm việc cho một công ty Hóa Chất của Mỹ ở vùng Đông Bắc, anh còn là một nhà thơ và nhà văn, đã có sách xuất bản và đã sáng tác rất nhiều thơ. Thơ anh nhẹ nhàng, sâu lắng, thấp thoáng đó đây những nhớ nhung tha thiết và những tình tự quê hương. Hương Xưa xin chân thành cám ơn anh và hân hạnh được giới thiệu bài thơ anh gởi đầu tiên đến các bạn đọc. Mong rằng anh sẽ tiếp tục tặng cho chúng ta nhiều bài thơ khác nữa trong tương lai.HX
Mừng Sinh Nhật 50
Cũng biễn sông, cũng núi rừng
Sao không có chỗ để mừng tuổi tôi
Cũng nắng xanh cũng mây trời
Sao con chim nhỏ quên lời hót quen
Cũng người, cũng phố, cũng đường
Đi qua, cứ tưởng chưa từng đi qua
Cũng là đất, đất nở hoa
Cũng là trăng, trăng quê nhà sáng hơn
Sáng đêm tuổi nhỏ không đèn
Ngã nghiêng chiếc bóng trên miền tuổi hoa
Mới sinh ra đã khóc òa
Tuổi trào nước mắt, tuổi khô muối dầm
Tuổi thơ át tiếng đạn bom
Ước mơ lay động, dập dồn ước mơ
Tuổi thanh xuân qua bất ngờ
Yêu thương quá những dại khờ yêu thương
Mừng tuổi tôi, thắp nến lên
Soi cho rõ những nếp nhăn tháng ngày
Gió qua bỏ lại trời mây
Đời tôi bỏ lại từ ngày xa quê
{jcomments on}
Bài thơ hay quá!Dễ thương dến lạ kỳ!
Tuổi thanh xuân qua bất ngờ
Yêu thương quá những dại khờ yêu thương
Mừng tuổi tôi thắp nến lên
Soi cho rõ những nếp nhăn tháng ngày
Thơ rất nhẹ nhàng dễ thương! chứa chan bao nỗi niềm…..Rất hay!
Cũng là đất, đất nở hoa
Cũng là trăng, trăng quê nhà sáng hơn
Sáng đêm tuổi nhỏ không đèn
Ngã nghiêng chiếc bóng trên miền tuổi hoa
Bài thơ tình cảm sâu lắng, nhẹ nhàng, nhung nhớ những tháng ngày xa xưa ở quê nhà thơ mộng. Hay lắm.
Bài thơ thật nhẹ nhàng , nhiều cảm xúc . Một sự giằng co trong tâm hồn của người con xa , giữa tuổi thơ và hiện tại . Một bài thơ thật hay .
Cám ơn anh Nguyễn Kỳ Sơn !
Bài thơ chở cả nỗi niềm của người xa xứ, những kẻ xa quê thấy mình trong thơ NKS. cám ơn tác giả cho đọc bài thơ hay: cho xin thim mấy bài nữa nghen.
“Đời tôi bỏ lại từ ngày xa quê “… Nghe sao ngậm ngùi quá . Các bạn quê nhà có thấy thấm thía nỗi niềm của những đứa con “xa quê ” không ???
Từ ngày anh Tạ xa quê
Chị em ở lại ê chề nước non
… (xin mời thi hữu tiếp nối vần thơ)
Tạ đi em ở lại buồn
Tạ về đầu bạc trắng còn chi đâu
Trải qua bao cuộc bể dâu
Tạ ơi!thương quá bạc đầu vì ai?
Mừng tuổi tôi, thắp nến lên
Soi cho rõ những nếp nhăn tháng ngày
Gió qua bỏ lại trời mây
Đời tôi bỏ lại từ ngày xa quê
Thật là ngậm ngùi , xót xa vô cùng .
Quên hôm nay có phải sinh nhật 50 tuổi của bạn không ? chúc mừng .
“Cũng là đất, đất nở hoa
Cũng là trăng, trăng quê nhà sáng hơn.”
Đúng rồi , vì trăng quê đâu bị ánh đèn điện làm mờ .
Bài thơ thật hay. Cám ơn tác giả .
Đời tôi bỏ lại từ ngày xa quê .
Nghe sao mà bi thảm quá nhà thơ ơi !
“Cũng nắng xanh cũng mây trời
Sao con chim nhỏ quên lời hót quen “
Qúa hay !
Gởi các bạn Hương Xưa,
Anh Lê Công Dzũng cho biết đã gởi bài thơ của mình cho Hương Xưa và hôm nay thấy qúi bạn yêu thơ ở quê nhà và khắp nơi đọc và có lời khen. Tác gỉa rất mừng.
Có đi xa nhà, xa quê hương lâu như mình và một số bạn, người con đất võ lúc nào cũng nhớ quê nhà đến “nẫu ruột”. Rất mong một ngày về để sống những năm tháng còn lại đời mình trên quê hương. Mong như thế nhưng không biết có làm được không đây.
Nhớ Qui Nhơn, nhớ lại cảnh những buổi chiều đứng trước trường Nữ Trung Học nhìn đám nữ sinh tan trường. Hình ảnh từng “đàn cò trắng” với áo dài phất phơ theo gió biển, ôi! nó đẹp làm sao. Một hình ảnh rất đẹp, rất thơ, không nơi nào có được. Nhớ lại câu thơ của Thi Vũ : “Chiều nay biển gọi sóng ai về” làm mình nhớ tiếng sóng vỗ, tà áo bay, và ai đó đỏ mặt e ấp sau chiếc nón bài thơ khi biết có người nhìn trộm mình.
Ôi quê hương, ôi tuổi thơ và qúa khứ tuyệt vời!
Tuổi thanh xuân qua bất ngờ
Yêu thương quá những dại khờ yêu thương
……
Vẫn mây trời vẫn nắng xanh và vẫn dại khờ yêu thương …. Quá sâu lắng anh Nguyên Lương !
TV