Nhớ xuân xưa

Xuân đến mà lòng không rạo rực
Như thuở còn thơ sao nao nức
Chiều cuối năm mưa buồn giăng giăng
Người yêu năm xưa không gọi tên
Nét môi cười gợi mãi không lên
Cuộc tình xưa xa xôi tháng năm
Ta đi lên non theo trăng rằm
Hôm nao bỗng thấy đau trong tim
Có lẽ đêm không tròn giấc ngủ
Hơi giá rét luồn qua khe cửa
Chợt nhớ người già ngủ không nhà
Và bao em thơ run trong đêm
Ba trăm sáu mươi địa cầu quay
Trên trời một mảnh mây trắng bay
Xa mờ bóng non trong sương chiều
Nhàn nhạt ngàn xa buồn cô liêu …{jcomments on}

0 thoughts on “Nhớ xuân xưa

  1. Quốc Tuyên

    Xuân đến mà lòng không rạo rực
    Như thuở còn thơ sao nao nức
    Chiều cuối năm mưa buồn giăng giăng
    Người yêu năm xưa không gọi tên
    chàng thi sĩ XP yêu ai vậy cà ?

    Reply
  2. TRANKIMLOAN

    Hôm nay sinh nhật dzợ ! mà sao làm thơ buồn dzậy anh XP?
    Hôm nao bỗng thấy đau trong tim.Tưởng đau vì ngườ năm xưa?khong ngờ XP đau vì những mảnh đời đang khốn khó….thật đáng trân trong với tấm lòng của tác giả!

    Reply
  3. lamcamai

    Anh XPhong ơi ! ” Yêu người năm xưa không gọi tên” yêu kiểu này mệt lắm . ” chợt nhớ người già ngủ không nhà – Và bao em thơ run trong đêm ” Tình yêu này được nhân lên và chia sẻ , một tình yêu ấm áp lòng người , nếu ta yêu và thể hiện .

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.