Các bài đăng của tác giả Trần Dzạ Lữ .



Tím Nhớ

 

Có những câu thơ nhẹ hẵng như bông cỏ may mà cũng sâu hút

như cánh rừng bên trời kỷ niệm:

Em không phải là roi

Mà vách núi phải mòn

Em không phải là chiều

Mà nhuộm anh đến tím

( Thơ Hữu Thỉnh)

Continue reading

Trần Gian Đã Không Hờ Hững Với Anh

 

Chân xưa xin lạy đường dài( TCS )

1.Dẫu rằng Trịnh Công Sơn đã về cõi thiên thu và trả lại trần gian cái

kiếp người hữu hạn để Níu tay nghìn trùng trong vô hạn.Nhưng với

tôi, anh vẫn hiện diện mãi mãi nơi trần thế này với cây đàn Guitar ,

với nhiều tình khúc bất hủ.

Tôi vẫn thấy anh, bằng hồi niệm thời nào ở Huế tuyệt ngày tận

đêm lang thang với bằng hữu.Cũng có khi một mình với: Chiều một

mình qua phố, âm thầm nhớ nhớ tên em.Có khi nắng khuya chưa lên

mà một lòai hoa chợt tím…Cái chợt tím của Huế dễ thương đến lạ

lùng mà mỗi khi vắng xa , không ai tránh khỏi niềm đau đáu nhớ về.

Continue reading