Các bài đăng của tác giả Trầm Tưởng-NCM.



Hẹn Mùa Xưa Cũ

(Gửi T.C.M. để nhớ những ngày vui trong đời)

Em yêu!
Buổi tối, anh có về ngang qua sân nhỏ và đếm bước nhè nhẹ
trên vuông đất đã nhuộm tím thẫm màu bên nhà em. Anh lặng lẽ nhìn màu
buồn trải dài tới bờ biển loáng thoáng vàng vọt ánh đèn. Gió tháng bảy
hất những sợi tóc anh về một phía, che phủ bầu trời nhiều mây trước
mắt anh, đem anh về lại ngắm màu dĩ vãng xa vời vốn khoảnh khắc mù
sương lối cỏ.
Những chiều qua anh vẫn đi ngang nhà em, vẫn gõ từng bước
chân muộn màng cả đời. Con đường xưa mở rộng trước mắt anh hun hút, lá
khô xào xạc trên đường và gót giày anh đã vô tình nghiền nát những
linh hồn nhẹ bổng đó. Anh còn gì để tiếc thương, còn gì dao động để
xót xa nữa em? Cơn mơ hầu như quạnh quẽ từ thuở nào vụt sống dậy trong
anh. Chúng gọi tên em và những tình thơ êm đềm xưa cũ mà đôi ta vốn
một đời ấp ủ để rồi anh thoáng chốc tưởng nhớ và em thoáng nào đã quên
đi trong đời. Continue reading