Có người ra đứng vườn cau
Mỏi mòn trông ngóng chờ nhau cả đời
Nẻo quan san mù chân trời
Vó câu lữ khách : nhớ lời thề không? Continue reading
Các bài đăng của tác giả Thiên Di Phạm Văn Tòng.
Mùa Thu Tân Hữu
Biết đến bao giờ mây trắng bay
Khi qua Tân Hữu những chiều say
Em còn đứng đó hay phiêu lãng
Để lại hồn ta lắm đọa đày Continue reading
Tình Chia Cách
Hai mươi năm rồi biệt tin nhau
Người bắc kẻ nam tóc bạc màu
Nhớ trời Tân Hữu mây đau đáu
Gió lộng nương dâu gợn nổi sầu Continue reading
Dể Đâu
Bay về đâu chim mỏi
Tà dương nắng săm soi
Từng nổi buồn chói lọi
Đưa tình về mấy cõi Continue reading
Vĩnh Biệt Phù Sa
Tôi mới đi Kiên Giang đưa tang chi, buồn như chưa bao giờ buồn hơn.
Xin Đăng ngay cho anh rể và các chau đọc. nhân ngày cúng tuần đầu.
Cám ơn nhiều.
TdpvT
Phù sa chín cửa chị nằm
Có em lặng lẻ xa xăm khóc thầm
Con sông vẫn chảy trầm ngâm
Chở bao giọt lệ tình thâm về trời Continue reading
Thăm Nhà Bạn Xưa
Tôi đến thăm nhà bạn xưa
Khi không trời đổ cơn mưa bất ngờ
Đường vào ngỏ vắng bơ vơ
Nhà đơn hiu quạnh, bạn chờ đợi ai? Continue reading
Ngày Xửa Ngày Xưa
Bên cửa sổ nàng ngồi
Hoa Tường Vy thơm ngát
Đà lạt sương gọi mời
Bình minh cao tiếng hát Continue reading
Em – Tôi – Và Qui Nhơn
EM
Má ửng hồng rám nắng chiều
Đôi con mắt liếc nghiêng xiêu tình sầu
Biết bao nhiêu nổi cơ cầu
Đồng tiền má lúm gieo sầu cho ai
Gót son nhẹ bước phố dài
Áo đôi tà lộng mảnh mai chiều tàn
Bài thơ trào xuống mênh mang
Ai làm thi sỉ? Ai mang tình cuồng?
Trăng tròn đôi tám trăng buông
Nụ cười răng khểnh gieo muôn muộn phiền
Có chàng thi sỉ giả điên
Yêu em yêu khắp muôn miền cỏ hoa
Continue reading
Thời Đơn Phương
{jcomments on}
Bồng bềnh
Viết gởi linh hồn Lê Mười
Bồng bềnh là bềnh bồng trôi
Có tôi phiêu dạt, có tôi xuôi chèo
Mây trôi là trôi mây theo
Dòng xanh nước biếc, dạt bèo, dạt mây Continue reading