Các bài đăng của tác giả Nguyễn Đức Diêu.



Lênh Đênh Phận Đời

1. Một đêm vui.

Hà nội, 1991.

Nga cầm ly bia lên ực một cái, vị đắng đắng mát lạnh làm cô thấy thinh thích.  À, ra uống bia là thế này, cũng ngon mà, có gì ghê gớm đâu nhỉ .
Cái Hồng vẫn đang gân cổ lên rống bài “Tình vẫn xót xa “, cái giọng nó chát chúa thế mà cứ giành hát liên tục, gớm !
Đến bài hát của Nga rồi, Nga cầm chiếc micro lên mà tay cũng hơi run run, dù gì thì đây cũng là lần đầu Nga đi hát karaoke mà.  Mọi khi, Nga chỉ lẩm nhẩm hát theo những bài ca ở tivi và khi đã thuộc giọng , Nga thường hát lớn tiếng những khi có một mình hoặc khi làm việc nhà như giặt đồ, nhặt rau.  Giọng ca của Nga lảnh lót, truyền cảm, thật là trời đã cho Nga giọng hát mà ai nghe cũng thấy có cảm tình ngay.
Bên cạnh, chị Hương và Cửu, thằng bạn trai của Nga cùng vỗ tay cổ võ.  Cửu còn giả giọng MC giới thiệu :

– Sau đây , kính mời quí vị thưởng thức một giọng ca trời phú với nhạc phẩm “Vì sao đêm “, đây Thúy Ngaaaaaaaaaaa.  Nó ngân dài tiếng Nga ra để làm ra vẻ như là MC thật của những buổi ca nhạc mà nó từng đi xem. Continue reading

Thằng nhỏ và những con chim sẻ.

Thằng nhỏ đưa tay gạt mồ hôi trên trán.  Trời Sài gòn nắng gắt thêm xe cộ đông đúc nên sức nóng hầm hập như thiêu đốt vạn vật.
–  Chú, vé số chú .
–  Mầy nhỏ dzậy sao không đi học mà đi bán vé số mầy ?  –  Người đàn ông đen nhẻm, tướng bặm trợn hỏi thằng nhỏ.
–  Dạ, phải kiếm tiền nuôi em với bà ngoại chú ơi.
–  Chứ cha mẹ mầy đâu ?
–  Cha bỏ đi từ lâu, còn mẹ  bệnh chết rồi.  –  Thằng nhỏ nét mặt buồn buồn. Continue reading

Em và nỗi nhớ



Video bài thơ do Nguyễn Đức Diêu thực hiện
trên nền nhạc  Dạ Khúc (Serenade)  của Franz Schubert

Đêm – khung mây , con sóng yên lặng
Nỗi nhớ từ đâu tràn ngập về tim
Vỡ oà theo biển mênh mông
Đêm yên quá và sao , không rơi nữa … Continue reading

Phố Đêm

 

Hơn 10 giờ đêm nhưng khu phố Tây ba-lô vẫn tấp nập. Những quán ăn, khách sạn nơm nớp người ra vào, ngoài đường, những xe đẩy bán chả cá, khô mực đứng chầu chực như tạo thêm nét chấm phá cho khu phố về đêm.

Một chiếc taxi rề rề chầm chậm trên đường, những chiếc xe Honda chở các cô gái trẻ, ăn mặc mát mẻ đang bám sát theo. Khi chiếc taxi vừa dừng lại và một người đàn ông nước ngoài, da hơi ngăm đen bước ra thì cả đám Honda bu quanh như một bầy ong hút mật. Rồi thì người đàn ông cùng một cô gái bước vô xe, chiếc taxi lao đi, bỏ lại phía sau các cô gái trẻ với những từ ngữ khó lòng tìm thấy trong sách vở . Continue reading

Lão Què

Lão Què vo tròn miếng thuốc lào thành viên bi nhỏ rồi nhét vào nỏ điếu cày.  Lão châm đóm, rít một hơi dài sảng khoái rồi nhả khói mù mịt, những cụm khói theo gió nhẹ bay lên trời trong ánh đèn đêm vàng nhạt.  Lão nâng chén trà Thái Nguyên lên và làm một ngụm nhỏ.  Trà ngon thật ! Lão thấy tỉnh táo ra và bắt đầu câu chuyện …
Không ai biết rõ gốc tích Lão Què ra sao cả, chỉ thấy lão đóng đô ở cái sân ga Hoà Hưng này không biết từ bao giờ.  Cứ mỗi buổi sáng, lão Què lại lấy vé số đi bán.  Không biết có phải nhờ mồm miệng lão dẻo hay là lão có duyên với nghề mà lão bán khá lắm, ngày nào cũng hết vèo trăm tờ vé số. Continue reading

Cầu Mirabeau

 

Thơ: Apollinaire

Chuyển ngữ: Nguyễn Đức Diêu

Guillaume Apollinaire ,sinh năm 1880 tại Ý , một nhà thơ nổi tiếng của
Pháp vào đầu thế kỷ 20 , mình rất thích những bài thơ của Apollinaire
với những ý tưởng dung hoà giữa cũ và mới , giữa truyền thống và hiện
đại , tạo nên một phong cách riêng biệt .
Thơ của ông phản ảnh thời tuổi trẻ cơ hàn và chiến tranh , lồng trong
những ý tưởng lãng mạn và thơ mộng là sự bi quan và chấp nhận những
định luật cuộc đời như một lẽ vô thường của tạo hoá !
Ông là một người thuộc gốc quí tộc Ba Lan , nhưng sa sút và mẹ ông
chạy qua Ý và ông được sinh ra ở đó .
Ông về sống ở Pháp năm lên bảy tuổi và theo học Trung học ở Cannes .
Thời niên thiếu của Apollinaire rất khó khăn . Ông và mẹ sống trong
một phòng trọ nhỏ và không có tiền trả , hai người đã phải bỏ trốn vào
một buổi sáng sớm !
Cuộc đời của ông rất thăng trầm , ông được bắt đầu biết đến vào năm
1907 khi bắt đầu viết những bài thơ đầu tiên , sau đó ông kết bạn với
danh hoạ Marie Laurencin và Picasso . Ngoài thơ , Apollinaire còn được
biết đến như nhà báo , nhà phê bình văn học nghệ thuật .
Cuộc đời của ông vẫn chưa hết thăng trầm , năm 1911 ông bị nghi ngờ
vào một vụ mất trộm tranh ở viện bảo tàng Louvre và bị bắt giam nhưng
sau cùng được thả vì không đủ chứng cứ .
Năm 1915 , ông nhập ngũ vào quân đội Pháp và tham gia Đệ nhất thế
chiến , nhưng sau đó bị thương khá nặng và giải ngũ .
Trở về Paris , ông gặp lại ” Lou ” , người yêu ước mơ mà ông đã gặp
trước khi vào lính , nhưng tình yêu không còn nữa , đã như giòng nước
sông Seine tuôn chảy dưới cầu Mirabeau không bao giờ trở lại …
Apollinaire mất vào năm 1918 vì tác động của vết thương cũ và có lẽ ,
cũng vì tình yêu đã ra đi …
Apollinaire ra đi khi chỉ 38 tuổi .

NĐD xin dịch bài  Le Pont Mirabeau, một bài thơ nổi tiếng của
Apollinaire .

CẦU MIRABEAU

Sông Seine lờ lững dưới cầu
Tình ta trôi chảy một màu với sông
Anh còn mơ mộng viễn vông ?
Niềm vui sẽ đến , phiền ngông sẽ tàn … Continue reading

Con dốc bên đời.

Tặng cô giáo V.H. và những cô giáo vùng xa.

Rồi tôi cũng thật sự chấm dứt đời sinh viên với những buồn
vui và nhiều kỷ niệm khó phai bằng buổi lễ Tốt nghiệp.

Hôm đó, tôi không hiểu lòng tôi vui hay buồn. Vui vì dù sao
mình cũng đã hoàn thành ước nguyện, học xong Đại Học Sư
Phạm để có thể trở thành một cô giáo, nối nghiệp Mẹ như hai
mẹ con đã từng nhắn nhủ cho nhau từ ngày Mẹ còn sống. Tôi
không biết tôi vui hay buồn vì từ đây sẽ không còn những chuỗi
ngày vui tươi, nhí nhảnh dù đời sinh viên xa nhà cũng không dễ
dàng gì. Nhưng có lẽ, tôi buồn nhất là vì tôi sắp sửa phải
rời xa mãi mãi mối tình đầu của tôi, một mối tình đẹp thời
sinh viên nhưng lại kết thúc bằng một lý do chẳng phải lỗi
của người trong cuộc. Cuộc đời sao lắm tình cờ thế ! Tại sao
tôi lại gặp và yêu một người sắp phải đi xa, gia đình người
ấy cũng chẳng muốn nhìn một cô bé mồ côi, nghèo hèn như tôi
bằng chút ánh mắt thiện cảm .

Continue reading

Trăng buồn

Thơ: Charles Beaudelaire .


Chuyển ngữ: Nguyễn Đức Diêu

Charles Beaudelaire , nhà thơ Pháp nổi tiếng vào thế kỷ 19 .
Dù số lượng thơ không nhiều , nhưng những bài thơ của ông đã ảnh hưởng
rất nhiều tới những thi sĩ Pháp về sau và cả những thi sĩ phương Đông
như Trung hoa và Việt nam . Thế hệ Xuân Diệu , Hàn Mặc Tử , Vũ Hoàng
Chương … đã chịu ảnh hưởng Charles Beaudelaire rất nhiều . Có thể
nói ông là một nhà thơ đi trước thời đại , tập thơ ” Fleurs du Mal ”
của ông đương thời đã không được chấp nhận và chỉ được ca tụng vào
những năm sau khi ông qua đời .

Dưới đây , NĐD xin lược dịch một bài thơ trong tập ” Fleurs du Mal ” ,
( Hoa Khổ Đau ).

Bài Tristesse de la Lune – Trăng buồn .

Tristesse de la Lune

Ce soir , la lune rêve avec plus de paresse ,
Ainsi qu’une beauté , sur de nombreux coussins ,
Qui d’une main distraite et légère caresse
Avant de s’endormir le contour de ses seins Continue reading