Các bài đăng của tác giả Vương Hoài Uyên.



Chim Mùa Thiên Di

Tác giả: Vương Hoài Uyên

Cánh chim mỏi, mùa thiên di mải miết

Bay về đâu? Khi gió lạnh sang mùa!

                   VƯƠNG HOÀI UYÊN

Hai mươi tám tết, trong lúc dọn sạch nhà bếp, tình cờ chị lôi từ trên kệ một hộp trà Chùm ngây. Chợt nhớ hộp trà nầy Thụy mua cho chị một lần hai người vào siêu thị chay của một ngôi chùa lớn. Lần đó Thụy ở Mỹ về, sau khi uống cà phê ở Du Miên, Thụy rủ chị đến thăm ngôi chùa nầy. Chị hỏi tác dụng của loại trà nầy, Thụy nói đạị khái là thức uống bổ dưỡng ( như trên bao bì có ghi ). Thụy còn nói em về tra Google thêm sẽ rõ. Thụy mua linh tinh mấy thứ như gạo lức rang, trà chùm ngây, cà phê chồn… Lúc tính tiền anh hỏi xin thêm một bịch ny lông, cười nói với chị: “Để lát nữa chia của”.  Hai người vào chánh điện lễ Phật, đứng ngắm cây Sala trước sân chùa, Miên nói: “ Nhiều người vẫn tin rằng đứng đợi dưới gốc cây nầy, bao giờ hoa Sala rụng, giơ tay hứng lấy về nấu nước uống sẽ khỏi bệnh”. Thụy cười: “Chắc là không có em trong số đó chứ? Coi chừng bệnh không bớt mà lại đau bụng đó.”   Đúng là cách nói của bác sỹ – nghề nghiêp của Thụy. Người đàn ông chụp ảnh dạo trước sân chùa nhìn hai người rồi phán một câu: “Hai người nầy chắc bồ nhau từ hồi còn trẻ, nhưng chắc không lấy được nhau, bây giờ gặp lại phải không?”. Thụy cười pha trò: “Tình duyên trắc trở mà anh”. Miên thầm phục con mắt tinh đời của anh chàng phó nhòm: “Anh nên về làm nghề bói quẻ chắc tốt hơn chụp ảnh dạo đó”. Continue reading

Chết Trong Cõi Sống

Trong những ngày Lam thấy vô vị và chán nản nhất thì được tin nhắn của Vy báo tin sẽ về Việt Nam vào ngày kia. Tin Vy về như một cơn gió mát rượi thổi vào cái đầu rả rượi buồn nản của Lam. Không buồn sao được trong lúc Lam đã từ giã cuộc đời đứng lớp mấy mươi năm bằng một quyết định nghỉ hưu từ cơ quan đầu ngành gửi về. Mặc dù vẫn biết mình đã đến tuổi nghỉ hưu nhưng khi nhận được quyết định, chị không khỏi hụt hẫng. Đồng nghiệp bắt tay chúc mừng vì chị đã “ hạ cánh an toàn “. Có người chưa tới tuổi lại ước ao được như Lam, theo họ đây là lúc “được sống cho riêng mình “. Nhưng Lam lại không nghĩ như họ, ngày đầu tiên nghỉ hưu buổi sáng được nằm dài trên giường, không phải mắt nhắm mắt mở lao vội vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, Lam thấy một nỗi buồn mênh mang khi bơi trong quỹ thời gian thừa thãi mà khi còn đi dạy được nghỉ một tiết đầu để được ngủ nướng một chút cũng hạnh phúc biết bao! Continue reading