hồn nhiên chưởng pháp- Tập 4

Tác giả: Nguyễn Thị Tuyết Đào

CHƯƠNG BỐN

COUP DE FOUDRE Của Nguyên Bình

* * * * * * *

Vũ Tuấn một mình một rảo bước đi đến ngã ba đường Nam sơn thì chàng phân vân không biết nên rẽ về bên mặt để tiếp về Bạc Tình sơn hay rẽ vào bên trái đến Thâm Trầm sơn cho thỏa chí tò mò. Lúc ấy đã quá trưa bụng đói cồn cào chàng mới ghé quán bên đường lót dạ mười cái patechaud nóng hổi và năm hũ yaourt. No bụng xong vừa kêu tiểu nhị tính tiền thì chàng nhác thấy hai đại hán hung dữ bước vào vừa đi vừa om sòm cãi bậy nhau. Do tánh tò mò thúc đẩy, Vũ Tuấn bèn ngồi lại gọi thêm chai Coca Cola mà nhấm nháp luôn tiện theo dõi hành vi hai kẻ lạ.

Gã mặt đen có vẻ hung dữ, chắc tuổi đã quá tứ tuần, bên má có một cái sẹo dài càng tăng thêm vẻ dữ tợn cho khuôn mặt. Đi ăn cạnh gã mặt đen là một đại hán cũng không kém phần to lớn nhưng trắng trẻo hiền lành hơn. Gã mặt đen nhằn nhì bạn gã:

– Này lão Tam! Đã bảo lão cho một chưởng rồi vất xác nó vào bìa rừng là an chuyện, lão còn bày đặt điều tra điều trúng làm chi rủi nó gặp hên trốn thoát có phải anh em mình chịu trách nhiệm với đảng trưởng không?

Đại hán được kêu là lão Tam rùn vai:

– Lão Nhị mớ ngủ thì thôi!Ai đã vào sào huyệt ta thì chớ mong trốn thoát vả lại nhổ cỏ phải cho sạch rễ, tên oắt tì kia ắt phải bám vào hậu thuẫn nào đó mới cả gan dọ thám vào Kim Cương động.

– Thế nó có khai gì không?

– Lão Nhị à! Bọn con nít càng ngày càng ranh mương gan lì không chịu nổi, lão Ngũ đã dùng lối “Ba Ba hành khất” mà gã vẫn không chịu khai tên tuổi môn phái. Ta nghĩ là…

Nói đến đây gã chợt nhìn quanh, Vũ Tuấn vờ cầm ly Coca uống cạn. Tuy vậy cũng không tránh khỏi sự nghi ngờ của hai đại hán và chàng liền trả tiền rồi thong thả đi ra làm như kẻ vô tâm trước sự hiện diện của hai gã đại hán nọ. Thoang thoáng sau lưng Vũ Tuấn còn nghe hai gã nọ nói về mình:

– Tên tiểu tử này khả nghi quá, xem dáng điệu nó cũng đủ biết võ công bậc thượng thừa của hắn là chừng nào.

Lão Nhị cười hỉ hả:

– Lão Tam lúc nào cũng đa nghi như Tào Tháo, chả lẽ thấy ai rồi cũng vội kết luận thiên hạ đều là kẻ thù mình hết sao? Thôi trả tiền rồi lo công việc cho xong, cứ khề khà biết đời nào thành thiên hạ đệ nhất.

Vũ Tuấn vừa bật cười cho sự ngây thơ của hai lão nọ. Có đôi chút võ công đã vội mơ làm bá chủ thiên hạ. Vừa xót xa cho lòng dạ người đời vì chút hư danh hão huyền mà nỡ cấu xé nhau đời đời kiếp kiếp.

Đợi hai lão già ra khỏi quán, chàng âm thầm nhè nhẹ đi theo. Vì võ công hai lão già còn non yếu nên không làm sao khám phá sự theo dõi của Vũ Tuấn. Gần xế chiều thì cả hai tới một ngọn núi âm u, quay lui lại để dòm thử có ai dò xét mình không rồi lẹ làng tiến vào một sơn động nhỏ. Vũ Tuấn âm thầm nối gót theo sau qua những cái sân đầy những giàn thiên lý ướp xạ hương xông lên ngào ngạt. Chàng muốn hắt hơi nhưng kịp thời điều chỉnh nội lực của mình rồi rủa thầm:

– Rõ ràng là bọn ôn con mới lập tành ngành đao kiếm, ba thứ bùa mê ấu trĩ mà lừa gạt được ai. Hồi trước không mua hương đèn làm lễ bái tổ để mỗ gia này bày cho việc đánh lừa thiên hạ.

Hai đại hán cùng ngưng lại trước một gian phòng kín mít, nền và vách đều bằng đá hoa cẩm thạch. Vũ Tuấn nghĩ thầm chắc chỗ này là nơi giam giữ tội nhân của hai gã đây. Hai gã lúc đó vừa đẩy tấm vách đá bước vào thì VũTuấn lẹ chân bước theo. Trong gian phòng hình chữ nhật chiều rộng bằng nửa chiều dài có kê một bộ cờ tướng, hai cái ghế và một mâm rượu thịt thơm phức. Mặc dù đã chén no nê ở quán mà nước miếng Vũ Tuấn vẫn chảy tưng bừng. Hai gã đại hán cũng cùng chung một tình trạng như VũTuấn nên thấy bàn cờ thì đâm quên hẳn nhiệm vụ, vội ngồi xuống xáp lá cà ăn thua đủ. Vũ Tuấn đưa mắt nhìn quanh phòng một lượt, một nửa gian phòng là cái cũi rộng trong đó nhốt tội nhân. Gã tội nhân bị xiềng xích cả hai tay lẫn hai chân như con ba ba đang di chuyển. Tuy vậy gã không oán than một lời cho dù cơ thể chắc đau đớn lắm vì những sợi xích làm cho cơ thể gã di chuyển theo kiểu chu kỳ con lắc. Vũ Tuấn muốn cứu tội nhân nhưng không biết cách nào mở khóa sắt. Thật ra nội công của chàng đủ sức bẻ gãy những dây xích ấy dễ như trói gà. Hiềm vì không biết kẻ trong cũi là bạn hay thù, vả chăng phương thức phá dây xích ấy phải áp dụng Thiên lôi chưởng tất nhiên có thể san bằng cả đại sảnh này.

Trong lúc Vũ Tuấn đang ôm đầu tính kế thì tại bàn cờ hai đại hán đang sát phạt nhau đến hồi gay cấn. Lão Tam đã ăn được cả xe lẫn pháo và đã chiếu tướng lão Nhị. Lão Nhị mồ hôi đổ ròng ròng, rớt độp độp tưởng thua đến nơi, ai ngờ lão bỗng khám phá ra cách đưa con chốt qua sông vừa bắt ngựa một cách tài tình vừa phá vòng vây của đối phương thật là đắc sách. Mừng quá, lão Nhị chộp con ngựa thật mạnh làm văng con chốt vào trong cũi. Tất nhiên hai gã không làm sao thò tay hoặc đưa chân vào để kéo con chốt ra vì cái cũi quá rộng. Lão Tam bèn lấy chìa khóa mở cũi và bò vào lấy con chốt, ai dè tội nhân thủ được con chốt đồng thời dùng miệng cắn chặt lấy bàn tay lão Tam, lão nổi khùng bạt tai cho tội nhân ba phát mà vẫn không làm sao rụt tay lại, lão bèn cầu cứu lão Nhị. Lão Nhị đang nóng lòng ăn thua đủ nên quên hết cảnh giác, bò vào trợ lực lão Tam. Lúc ấy Vũ Tuấn nhận ra thời cơ liền từ từ đóng cánh cửa cũi xuống. Ba người trong cũi dở khóc dở cười mặt mày méo xẹo nhìn Vũ Tuấn.

Lão Tam tham sanh húy tử nên dở trò lạy lục:

– Bẩm tiểu gia! Lão phu không có mắt không nhìn thấy tiểu gia, xin tiểu gia giải thoát cho lão phu kẻo sư phụ về có nước đem lão phu mà nhúng giấm.

Vũ Tuấn mỉm cười:

– Thịt da nhà ngươi hầm trăm năm chưa rục mà biểu nhúng giấm ai nhai cho nổi. Nhưng thôi, ta chỉ giải thoát kẻ nào đang ở trong tình trạng khốn khổ nhất mà thôi.

Vừa nghe xong hai gã lật đật mở trói cho tội nhân và buộc dây xích vào tay chân mình. Vũ Tuấn nhân dịp này điểm huyệt cho hai gã á khẩu, bại xuôi tứ chi rồi gọi người trong cũi ra:

– Tứ đệ! Mau ra đây với ngu huynh.

Quả vậy, người trong cũi chính là Nguyên Bình. Không hiểu chàng ta làm sao mà bị nhốt vào trong cũi trông tang thương quá chừng.

Vũ Tuấn dí dỏm hỏi:

– Này Tứ đệ! Nghe đồn Tứ đệ, Kissinger và Lê Đức Thọ đang hội đàm ở Saint Cloud bàn hòa bình cho Việt Nam, cớ sao lại thất thế như con ba ba ở nơi này?

Quả thật là một chính khách siêu đẳng dù sa cơ khí thế vẫn thừa, Nguyên Bình cười tươi như hoa rồi bắt chước giọng ám khói Nat King Cole, chàng ta làm một đường quanh co lả lướt:

– Con đường chính trị có trăm lần run, vạn lần bò.

Hai người sánh vai nhau ra khỏi đại sảnh. Vừa đi Nguyên Bình vừa tâm sự:

– Chao ôi! Cái nghề chính khách quả lắm gian nan. Nhưng trót đã đam mê như mê gái nên không làm sao dứt bỏ dược. Ngày xưa Trương Nghi vì du thuyết mà bị cắt lưỡi xẻo tai, ngày nay Nguyên Bình ta đây thân nam nhi bảy thước cũng vì nghiệp dĩ mà bò như rùa gần nửa tháng trời. Ai nào kém ai đâu, quả là hậu sinh khả úy.

Vũ Tuấn gật đầu tán thưởng:

– Này Tứ đệ! Thế nào, hai lão già ban nãy thuộc môn phái nào vậy, sư phụ của chúng là ai mà không ngó ngàng gì cơ sở cả, coi bộ còn lỏng lẻo hơn sư phụ ta nhiều.

Nguyên Bình giảng giải:

– Nơi tiểu đệ bị giam là Kim Cương động đó, giáo chủ là một nữ nhân chuyên nghề buôn ngọc và hột xoàn cho nên môn phái bà ta lấy tên là Nữ Trang giáo phái. Giáo phái này có giấc mộng là mở một gian hàng triển lãm ở sa mạc Gô Bi để bán cắt cổ một vài món nữ trang quí giá cho các nữ lưu tham dự đại hội.

Vũ Tuấn ngạc nhiên:

-Thì có dính dáng gì về chuyện chính chị chính em của tiểu đệ đâu?

– Ấy! Không dính dáng mà còn quá hơn dính dáng. Sự đời ai học được chữ ngờ, bà ta thấy tiểu đệ điềm tĩnh ăn nói hấp dẫn bèn đem lòng luyến ái. Lợi dụng tình cảm của bà ta với kép nhí, ta mới khuyên bà ta đừng nên chọn nghề bán buôn cắt cổ mà thất đức, hãy lấy vốn đó mà thế chân để ứng cử nghị viên ở Hội đồng Tỉnh có hay hơn không. Ai dè đến lúc tìm vàng bạc, vòng vàng thì thấy bay mất hết, chạy ra Hội đồng Tỉnh thì thấy tên con gái bà ta chễm chệ nơi đó từ lúc nào. Tức quá bà liền hạch sách con gái, nàng thiếu nữ nọ bèn phát ngôn bừa bãi là vì yêu ta nên ứng cử cho vừa lòng ta. Vậy là ta đành lòng ngồi tù cho tình mẹ con người ta không sứt mẻ!!!

Vũ Tuấn buồn cười quá bèn làm thơ trêu Nguyên Bình:

Tứ đệ coi dạn dĩ

Sao ưa làm trò khỉ

Thất bại ngồi khóc i ỉ

Khóc dai như đồ bị trĩ

Tốn tiền cho Bác sĩ

Còn hao hơi năn nỉ

Lạy ông chữa thật kỹ

Chữa cho qua hồi cực bĩ

Cái mặt cho hoan hỉ

Kẻo bị mắng: con khỉ…

Nguyên Bình nổi giận đùng đùng:

-Tam sư huynh! Xét về tuổi tác lẽ ra ngươi phải gọi ta là anh Ba mới đúng, chỉ vì gia nhập sau mà vai vế ta thấp hơn ngươi một bậc. Nếu không nghĩ tình thủ túc ở mái trường xưa ta đã cho ngươi một cú Atémi thì đi đời con ạ.

Vũ Tuấn co giò chạy mất, quề tiền!!!

Nguyên Bình tủm tỉm cười.

– Anh chàng coi vậy mà gan thỏ đế, mới dọa một câu đã chạy như đồ bị ma đuổi.

Đang cười bỗng Nguyên Bình buồn rười rượi nghĩ thầm đồ đệ vậy, sư phụ vậy thì ra quân chưa đánh đã thua là cái chắc. Giận thì mất khôn mà sư phụ, đồ đệ người nào cục tự ái cũng to bằng núi Tần Lĩnh, kiểu này chắc ngày rằm tháng tám nên đắp mền mà ngủ cho đỡ xấu hổ. Phàm dụng binh phải có ba yếu tố mới mong giữ màn huề mà sư phụ ta thì nắm toàn yếu tố bảy sách:

Quân chưa khoẻ đã thấy mệt,

Vừa ăn no đã thấy đói.

Mới nói chơi đã tưởng thật,

Mới dọa một câu đã ca bài tẩu mã.

Vậy thì mong gì thắng ai. Thôi ta hãy dừng gót phiêu lưu quay dìa cố quận để khuyên sư phụ ta nên an phận thủ thường chớ bày trò dao búa với võ lâm mà mang nhục. Nguyên Bình bèn ngược đường đi về chân núi Thất sơn, dọc đường chàng gặp hàng hàng lớp lớp người, mặt chau mày ủ cùng đi về như chàng coi bộ rầu rĩ, dáng dấp bơ phờ như vừa trải qua một hành trình xa xôi lắm. Chàng đánh bạo níu tay một người đi đường hỏi nhỏ:

– Chuyện gì vậy?

Gã nọ vùng vằng đáp cụt lủn:

– Cứ tới Thâm Trầm sơn rồi về đây thì biết

.(CÒN TIẾP)

0 thoughts on “hồn nhiên chưởng pháp- Tập 4

  1. Thục Nguyên

    Thục Nguyên chúc mừng sinh nhật Thùy Anh Lam…
    Tràn đầy niềm vui và yêu thương.

    Reply
    1. Thuy Anh Lam

      😆 😆 😆 vui , vui , thật vui, Nhỏ TA xin chân thành cảm ơn bạn đã chúc sn cho nhỏ 😛 😛 😛

      Reply
    1. Thuy Anh Lam

      😆 Hoa Tím và các bạn Hương Xưa thật là dễ thương , nhỏ chân thành cảm ơn các bạn thật nhiều nha 😛 😛

      Reply
  2. Tào Lao

    Chúc mừng SN Thùy Anh Lam, có chia phần bánh với Tào Lao hông hay là ăn hớt một mình hè 🙂

    Reply
    1. Thuy Anh Lam

      😆 😆 😆 nhỏ sẽ “nhớ phần ” cho bạn nhé , cảm ơn thật nhiều cho lời chúc SN 😛 😛

      Reply
  3. Thuy Anh Lam

    😆 😆 NHỎ TA xin chân thành cảm ơn cô Kim Dao và các bạn đã chung vui ngày Sinh Nhật của nhỏ, xin chúc Hương Xưa luôn mãi ngày càng thăng tiến và tình cảm gắn bó thêm yêu thương tràn đầy… 😛 😛

    Reply
  4. Huỳnh ngọc Tín

    Chúc mừng sinh nhật Lâm Thúy Anh, chúc Thúy Anh vui vẻ, trẻ trung, hạnh phúc và đạt được nhiều ước mơ trong cuộc sống!

    Không biết Thúy Anh có bà con với Lâm Thanh Đoàn, Lâm Thị Mỹ Hoa không?

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.