Trên Giòng Sông Trắng — diễn ngâm: Ngô Đình Long
.https://www.youtube.com/watch?v=18MfPuZE-XE
Đã có lần nơi đầu nguồn im vắng
Anh làm thơ trên lá thả theo giòng.
Em giặt lụa tay thơm bờ sông trắng,
Bóng xuân hồng cúi xuống vớt thơ trăng.
Ôi cái thuở lòng anh thơm gió núi
Và tình em hương lúa chín trên đồng.
Chim chóc hót những ngày như mở hội.
Thơ chúng mình tinh-khiết tựa sương trong…
Rồi quê-hương đêm ngút trời khói lửa.
Viên đạn đồng tàn-nhẫn đã bay qua.
Em nhắm mắt.. Đường mình chia hai ngả.
Anh lang thang, mưa gió, mãi không nhà.
Sau cuộc chiến tìm về nguồn lạnh vắng.
Thơ không làm, lấy lá thả đời trôi.
Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.
Mời xem:
Trên Giòng Sông Trắng
Thơ: Nguyễn Hoàng Lãng Du
Nhạc: Waves of the Danube
Tác giả: J. Ivanovici
Ban nhạc: André Rieu
Thực hiện Video: Thanh An
Sau cuộc chiến tìm về nguồn lạnh vắng.
Thơ không làm, lấy lá thả đời trôi.
Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.
Bài thơ quá hay ,nhiều cảm xúc đọc TKL xúc động quá …nhất là khổ cuối …
Nơi cuồi giòng vẫn nắng vàng,sông trắng
không còn người âu yếm vớt hồn tôi.
Cám ơn NHLD , xin chia xẻ cùng bạn…
Cám ơn chị Trần Kim Loan đã đọc thơ và chia sẻ
Cám ơn chị Trần Kim Loan đã đọc thơ và chia sẻ
Một chuyện tình buồn trong chiến tranh, còn lại đau thương mất mát.
Quê-Hương chúng ta có quá nhiều đau thương và nước mắt ! Hy-vọng tương-lai tốt đẹp sẽ tới cho những thế-hệ sau
“Sau cuộc chiến tìm về nguồn lạnh vắng.
Thơ không làm, lấy lá thả đời trôi.
Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.”NHLD
TRÊN GIÒNG SÔNG TRẮNG là một câu chuyện tình buồn,sâu lắng làm rung động lòng người đọc.Minh Nguyên thích tứ kết của bài thơ.
Cám ơn anh nhiều
Xin kính chào Tiên sinh NGUYỄN HOÀNG LÃNG DU!
Hôm nay được đọc TRÊN DÒNG SÔNG TRẮNG của anh,thật đã tâm can.Thế mới biết anh NGUYÊN LƯƠNG phong NHLD là ông hoàng của thơ thật không ngoa chút nào.Có phải anh được trời ban diễm phúc được lãng du nhiều,trải nghiệm nhiều,hạnh phúc nhiều và đau khổ cũng nhiều.Nên thơ anh tinh tế,sâu lắng,diễm lệ:
“Đã có lần nơi đầu nguồn im vắng
Anh làm thơ trên lá thả theo giòng.
Em giặt lụa tay thơm bờ sông trắng,
Bóng xuân hồng cúi xuống vớt thơ trăng.”
…………………………………
” Sau cuộc chiến tìm về nguồn lạnh vắng.
Thơ không làm, lấy lá thả đời trôi.
Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.”.Thật mê ly diễm lệ!
Chúc anh khỏe,viết khỏe.
Anh Nguyễn Hoàng Lâm Ni thân mến,
Thơ của Hoàng nơi chốn lang-thang làm sao có thể so sánh với
Hoàng của vườn Lâm (Tỳ) Ni được !
Chúng ta làm thơ để làm vui cho mình và có dip chia sẻ với anh chị em là điêu tốt đẹp rồi phải không anh ?
Hân-hạnh được biết anh . NHLD
Những dòng thơ hoài niệm thật mượt mà,tình tứ,buồn xa xăm, làm xúc động lòng người. Rất thích các câu thơ:
Đã có lần nơi đầu nguồn im vắng
Anh làm thơ trên lá thả theo giòng.
Em giặt lụa tay thơm bờ sông trắng,
Bóng xuân hồng cúi xuống vớt thơ trăng.
………………………………..
Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.
Chân-thành cám ơn anh Bùi Hoài Vân .
NHLD
Có dòng sông nào màu trắng không? Đó như là một giải khăn tang cho một cuộc tình trong chiến tranh…Một thương tiếc ngậm ngùi! 🙁
Mối tình của đôi trai gái chỉ là biếu-tượng ….Nhận xét của anh làm tôi xúc-động đến xót xa. Chân thành cám ơn anh . NHLD
“Em giặt lụa tay thơm xà bông trắng”
oh,
vừa giặt vừa vọc xà bông, vui quá!!! 😛 😳
Xin cám ơn đã góp ý
Đã có lần nơi đầu nguồn im vắng
Anh làm thơ trên lá thả theo giòng.
Em giặt lụa tay thơm bờ sông trắng,
Bóng xuân hồng cúi xuống vớt thơ trăng.
Một mối tình đẹp như mơ đã chết vì bàn tay tàn bạo chiến tranh
Xin cám ơn đã đọc thơ và chia sẻ nhận-định . NHLD
Đọc bài thơ thấy lòng buồn bâng khuâng, một cảm giác lắng chìm rất hay
Chân thành cám ơn đã đọc thơ của NHLD
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.
Người nầy đi thì có người mới biết đâu bàn tay sau còn mượt và êm ái hơn?
Thưa chị, kiếm một người đàn bà khác thì dễ nhưng kiếm một người tình tri-kỷ may mắn cả đời mới có được một người . NHLD
NT rất tâm đắc với câu nói “kiếm một người đàn bà khác thì dễ nhưng kiếm một người tình tri-kỷ may mắn cả đời mới có được một người “( NHLD).
NT đọc bài thơ nhiều lần và cứ thấy dâng lên trong lòng một cảm xúc bâng khuâng khó tả.Nỗi buồn của sự mất mát, nỗi nhớ về người mình yêu thương đã mất vì chiến tranh được tác giả viết bằng những câu thơ nhẹ nhàng man mác, lặng lẽ làm xúc động lòng người.
Đã có lần nơi đầu nguồn im vắng
Anh làm thơ trên lá thả theo giòng.
Em giặt lụa tay thơm bờ sông trắng,
Bóng xuân hồng cúi xuống vớt thơ trăng.
Ngày mình có nhau anh gọi giòng sông này là giòng sông trắng có lẻ vì nó loang loáng ánh trăng khi đôi tay thơm của em giũ lụa trên giòng và vì nơi đó có một mối tình trong sáng như bóng trăng rằm lung linh mặt nước.Nhưng khi chiến tranh đã cướp mất em người con gái anh yêu, một người tình tri kỷ thì giòng sông lại trắng màu tang tóc và lòng anh trở thành hoang vắng , cô đơn.Tác giả đã dùng cụm từ ” giòng sông trắng” để ẩn dụ cảm xúc của mình thật khéo.
Sau cuộc chiến tìm về nguồn lạnh vắng.
Thơ không làm, lấy lá thả đời trôi.
Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.
Bài thơ tha thiết quá và hay lắm anh NHLD ơi!
Cám ơn sự diễn đạt khéo léo của chị.
Chị dậy Toán hay dậy Việt Văn ? Hy-vọng những người học trò của chị đều suy-luận giỏi và có tâm hồn như người đi trước . Chúc chị luôn an mạnh
Lần này thì xin ké Cô Giáo tóan một cái. Mấy hôm nay bận “sửa nhà” nên không rảnh vào đây dạo chơi. Sáng sớm, mấy người thợ chưa đến làm nên mình còn thơ thẩn một chút. Chút nữa búa đục rêm cả đầu thì không còn gì để mà thơ với thẫn. Cô Giáo nói rất đúng: “Ngày mình có nhau anh gọi giòng sông này là giòng sông trắng có lẻ vì nó loang loáng ánh trăng khi đôi tay thơm của em giũ lụa trên giòng và vì nơi đó có một mối tình trong sáng như bóng trăng rằm lung linh mặt nước.Nhưng khi chiến tranh đã cướp mất em người con gái anh yêu, một người tình tri kỷ thì giòng sông lại trắng màu tang tóc và lòng anh trở thành hoang vắng , cô đơn.Tác giả đã dùng cụm từ ” giòng sông trắng”. Anh thì nghĩ thêm thế này. Câu chuyện tang thương, kẻ ở người đi, chỉ là cái cớ rất nhỏ, để tác gỉa nói lên nỗi lòng của mình với đất nước, quê hương. Cô gái trong chuyện chết đi, hay như triệu người đã chết. Con sông trắng, con sông tang hay con sông chia ly, tới giờ vẫn chưa đỏ lại phù sa. Và người đi vẫn còn đi mãi:
“Em nhắm mắt.. Đường mình chia hai ngả.
Anh lang thang, mưa gió, mãi không nhà.”
Người em trong hầu hết thơ của Lãng Tử rất mơ hồ. Có đó mà không có đó. Ông mượn hình ảnh em để dễ nói về tình mình. Em của ông rộng lớn hơn, gom cả đất, đời, cỏ hoa, vào đó. Đi xa quê khá lâu, Em của ông là em của vĩnh biệt, qúa khứ. Nghĩ đến Em là nhớ đến đau thương tang tác. Sẽ không bao giờ tìm lại được trong thơ ông một em lành lặn hình hài:
“Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi”
….
Thêm một bài thơ nữa của Lãng Du dành để đọc khi nào muốn khóc mà không khóc được. Cảm ơn Anh.
NL
Có lẻ anh Nguyên Lương thấu hiểu tâm hồn của tác giả nên anh cảm nhận thơ sâu hơn người khác. Cảm ơn anh Nguyên Lương đã cho em hiểu thêm về bài thơ Trên Giòng Sông Trắng và anh NHLD đã cho đọc một bài thơ hay.
Ôi cái thuở lòng anh thơm gió núi
Và tình em hương lúa chín trên đồng.
Chim chóc hót những ngày như mở hội.
Thơ chúng mình tinh-khiết tựa sương trong…
Ôi cái thuở… cái thuở… đâu dễ gì quên! Những câu thơ rất hay và dễ thương chi lạ!
Cám ơn chị . Hình như chị thường vẫn rông-rãi trong lời nhận xét .
Một chuyện tình buồn thật xúc động đó NHLD ơi!Chiến tranh là thế!
Sau cuộc chiến tìm về nguồn lạnh vắng.
Thơ không làm, lấy lá thả đời trôi.
Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.
đọc bài thơ TRÊN GIÒNG SÔNG TRẮNG của Nguyễn Hoàng Lãng-Du trong lòng HKC dâng lên niềm xúc cảm bùi ngùi không ngăn được dòng nước mắt khóc cho chuyện tình trong thời chiến bị họa lây…
cảm ơn NHLD bài thơ tình sâu lắng đầy xúc động, quá hay.
chúc anh sức khỏe-hạnh phúc nhé.
Cám ơn tác-giả Hãy Dắt Em Về Huế . Chân thành cám ơn . NHLD
Cám ơn chị Meocon nhiềud
Bài thơ với những câu thơ rất đẹp:
Anh làm thơ trên lá thả theo giòng.
Em giặt lụa tay thơm bờ sông trắng,
Bóng xuân hồng cúi xuống vớt thơ trăng.
….
Ôi cái thuở lòng anh thơm gió núi
Và tình em hương lúa chín trên đồng.
…..
Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng.
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi.
Những câu thơ đẹp cho một cuộc tình buồn bởi chiến tranh. Đọc bài thơ mà lòng xao xuyến, rưng rưng …
Cảm ơn anh Nguyễn Hoàng Lãng Du …
Anh Trần Văn Thọ thân mến,
Hân-hạnh đươc sự góp ý của anh . Chân-thành cám ơn anh . NHLD
“Người em trong hầu hết thơ của Lãng Tử rất mơ hồ. Có đó mà không có đó. Ông mượn hình ảnh em để dễ nói về tình mình. Em của ông rộng lớn hơn, gom cả đất, đời, cỏ hoa, vào đó. Đi xa quê khá lâu, Em của ông là em của vĩnh biệt, qúa khứ. Nghĩ đến Em là nhớ đến đau thương tan tác. Sẽ không bao giờ tìm lại được trong thơ ông một em lành lặn hình hài:
“Nơi cuối giòng vẫn nắng vàng, sông trắng
Không còn người âu-yếm vớt hồn tôi”
….”NL
Có lẽ anh NL nói đúng em ở đây ngoài người yêu dấu, là một em không bao giờ tìm ại được đó là em của ngày xưa, của ngày còn thơ, lúc đó:
“Ôi cái thuở lòng anh thơm gió núi
Và tình em hương lúa chín trên đồng.
Chim chóc hót những ngày như mở hội.
Thơ chúng mình tinh-khiết tựa sương trong…”
Em của thời hoàng kim đó không thể nào tìm được và cả anh cũng vậy, vì thế thơ của anh lúc nào cũng vọng về quá khứ, làm cho mình nhói nơi tim, vì mình cũng như thế, Cám ơ anh NHLD về bài thơ gợi nhớ biết bao điều.
Chị Thu Thủy thân mến,
Xin cám ơn chị, cám ơn mọi người .
Có lẽ lần tới xin góp mặt với Hương Xưa một bài về người “em” hải-ngoại . Cũng chỉ là hình ảnh trong mơ ước . Cũng chỉ là biếu-tượng . Người em đó ở phương Tây nhưng mang hồn phương Đông xưa cũ . NHLD
SAU CUOC CHIEN TIM VE NGUON LANH VANG. THO KHONG LAM, LAY LA THA DOI TROI. NOI CUOI GIONG VAN NANG VANG, SONG TRANG. KHONG CON NGUOI AU YEM VOT HON TOI!(NHLD). CUOC CHIEN TAN DOI THEO BAO MAT MAC. DOI THA TROI CHO NHAU UA NANG NGAN. NOI CUOI TROI VAN GIO LUA MAY TRANG. CO AI CON DA DIEC GOI TINH TOI?(SS). XIN CAN LONG CHIA XE CUNG NHLD> CHUC ANH AN BINH NOI AY!