Về hưu trước tuổi chẳng sao!
Bỏ sau tất cả : lao xao chuyện đời…
Bỏ kiến thức, bỏ lỗ lời…
Bỏ qua tất cả những lời thị phi,
Bây giờ, ông chẳng cần chi
Chỉ ngày ba bữa đỡ khi đói lòng
Sống cho thoả mái, thanh bần,
Vô vi, lạc đạo, chuyên cần thể thao…
Gặp người, nói chuyện tào lao,
Xề xoà mấy chuyện tầm phào đó đây,
Ra đường, ai thích gọi “thầy”
Ai thích gọi “mầy”, cũng chẳng có sao!
Trăm năm chẳng có là bao
Vụt qua, biến mất… có sao đâu nào!
Quang Tiến 01/5/2011{jcomments on}
Mua độc đắc nhớ cho TC ké một vé để dzìa hưu sớm dzới! Dzui!
Cảm ơn Thỏ Con đã đọc thơ vui. Bài thơ nầy là câu trả lời cho người bạn hỏi chừng nào dìa hiu.
TC mà ké mua vé số với tụi nầy chắc là mất tiền toi quá. Thỉnh thoảng, vài ba năm, có mua vài vé nhưng không bao giờ trúng.
Dìa hiu em đã dìa rầu
Lương hiu ba cọc lòng sầu lắm thay
Muốn đi du lịch nhiều ngày
Nhưng sờ cái túi nó cay thế nào
Phải cày chớ biết làm sao
Vừa vui vừa có đồng vào đồng ra
Không dám nhìn lên thật mà
Chỉ dám nhìn xuống thấy ta …được rồi
Không dám mua số anh ơi
Sợ nó trớt quớt tơi bời lòng em
Thôi thì hết ngày lại đêm
Vui cùng bè bạn nỗi niềm sớt chia
Thong dong chờ ngày lại dìa
Dìa nơi xa đó mai kia đón chào…
Cảm ơn cô giáo họa thơ vui.
Chúc mừng cô giáo đã dìa hiu
Quê mình hưu bỗng dư tiền tiêu
Mỗi tháng bạc vô cả mấy triệu
Cơm rau đạm bạc tốn bao nhiêu!
Mừng cô giáo không mua vé số
Của phù vân ngoài ngõ dễ bay
Giàu sang rồi cũng xuôi tay
Quê mình giờ đã ngày ngày ấm no
Ngày xưa mấy hạt bo bo
Bây giờ lúa gạo đầy kho đầy nhà
Hà, hà!
Chừng nào có số có duyên
Trúng lô độc đắc, nghỉ liền, dìa hiu
Có lẽ em cùng chờ như thế để về hưu đó, anh Hiếu ơi!
Cảm ơn Thu Thỉ.
Số em có số giàu không
Anh hùn vài đồng mua số với em?
Được nghi hưu như anh TH thật là tuyệt vời
Mộng Cầm ui,
Anh muốn nhưng chưa nghỉ hưu
Bởi vì còn thiếu tiền tiêu tiền xài
Chắc là còn phải cày hoài
Cày sâu cuốc bẫm đến ngày chin mươi
Nói ra xin em chớ cười
Bạn anh chín chục còn tươi, còn cày
Ngưng cày ở nhà buồn thay
Rảnh công, rổi việc mặt mày buồn xo
Than nghèo sao chẳng ai thương
Phải chăng tiền bạc đầy rương chật nhà
Lương hiu nhiều lắm đó nha
Đủ sức đãi vợ ăn quà shopping
Quanh năm du lịch triền miên
Còn ai sung sướng hơn tiên trên trời
Không xài, tiền mốc ai ơi
Cần chi độc đắc, chỉ cần vơi tí tiền nhà
Dìa hiu chăm sóc tuổi già
Ở nhà với vợ, uống trà ngắm hoa
Thời gian vùn vụt bay qua
Hưởng đời tươi đẹp an hòa thú hơn
Đừng chờ khi hết còn “djơn”
Thân còm ốm yếu tay ôm túi tiền …..
HìHìHì!!!!!
TSN
Thơ chị TSN vui quá…..
PHẬN NGHÈO
Phận nghèo ai dại gì thương
Tuổi cao lại chẳng có rương, có tiền
Lương hưu xài hết liền liền
Sáng nhai cơm nguội, chiều chiên gói mì
Không cày ngồi nhà làm chi
Nhìn hoa hoa héo, nhìn mây mây buồn
Trà sen uống chẳng thấy hương
Soi gương tưởng nhớ tuổi xuân thuở nào
Xa quê cuộc sống lao đao
Nói ra bạn hỏi tạo sao than nghèo
Cóc Trắng Orlando
Tháng 6, 2013
Đọc hai bài thơ của NTH mình thích bài PHẬN NGHÈO nên cũng muốn sẻ chia với bạn : Về hưu thường quên ngày tháng / Ngày không còn tất tả ngược xuôi / Nhưng đêm về thường thao thức không nguôi / Ngẫm đời mình qua như gió thoảng / Làm biếng giữa nhộn nhịp đời / Mặc tương lai có là tro bụi / Mà nhớ về tuổi trẻ rong chơi / Những tháng ngày say đắm / Giờ chỉ còn cội ngâu cây cảnh / Hoa lấm tấm vàng dịu ngọt , hái ướp trà / có bạn ghé thăm / Mời tách trà thơm thắm giọng / Đọc bài thơ mới làm / Cũng gợi nhớ xuân hồng đã cũ / Dù thơ giờ cũng đã nhạt màu .
Cảm ơn bạn ĐVQ họa thơ vui.
Chuyện cũ: Năm 1978, tôi ngồi trên đầu núi, đảo tị nạn Pulau Bidong ngoài khơi Mã Lai Á, ước mơ đến được bến bờ tự do, được mặc lại chiếc áo choàng trắng và tiếp tục hành nghề Y. Ước mơ đến phải ứa lệ. Rồi ước mơ đã trở thành sự that. Bây giờ mỗi ngày choàng chiếc áo choàng trắng lên vai đi khám bệnh, tôi vẫn thường nhớ về một thời xa xăm mà người y sĩ bị tước đoạt nghề nghiệp, phải mơ ước còn hơn thời học sinh.
Giờ nầy quanh tôi còn có bao nhiêu người khỏe mạnh mà không tìm ra được việc làm thích ứng, còn mơ ước… Họ bệnh tật, đi khám bệnh mà chỉ có đủ tiền trả công bác sĩ chứ không đủ tiền mua thuốc. Quê mình, quê người đều có cảnh nầy.
Tôi may mắn, sức khỏe còn tốt, trí óc còn minh mẫn, còn yêu thương, cho nên tôi vẫn quyết định tiếp tục làm việc dù cho những nhu cầu về đời song không phải là lớn lao nữa. Có lúc tôi sợ nhàn cư, tâm tư của những y sĩ trang lứa tôi cũng vậy. Vài lời tâm sự, mong các bạn không cho là lời nói đầu môi.
VỀ HƯU nhẹ nhàng, dí dỏm và cũng rất đời lại thêm PHẬN NGHÈO với nỗi Xa Quê càng đời, càng thơ hơn nữa anh Hiếu ơi!
Cảm ơn anh có hai bài thơ thật thi vị.
Chúc anh luôn vui vẻ , hạnh phúc
Cảm ơn Giang Nhân. Tôi viết mấy bài thơ vui lúc đang vui vẻ và hạnh phúc, đùa giỡn với bạn bè.
Anh Hiếu đừng than vui bằng thơ nha… T không mượn tiền anh và không ai dám muợn đâu mà than?? mà anh Hiếu anh chị có quen ai người BĐ ở georgia không? mỗi năm họ điều họp rất vui anh, khi xưa 10 em không đi đâu? năm thứ 11 em mới bước ra đi,cũng ý nghiã lắm, em sắp ra mắt tập thơ dân BĐ ủng hộ em nhiều, năm ngoái khi ra chung với 17 phụ nữ em phát biểu run đôi lúc vấp, vì 30 nămem mới đứng lại sân khấu… nhưng dân BĐ và cả hội trường vỗ tay cho em 4 lần em thật sự mang ơn và cảm động… chia sẻ với người anh traicùng q/H một tý nhá ,chút anh chị Hạnh phúc
Bài thơ anh giai điệu và nội dung khá dễ thương xin chúc mừng
Cảm ơn TTHT. Có, anh có biết vài bạn VN ở Georgia nhưng lâu lắm không lien lạc.
Chúc mừng HT sắp ra mắt thơ. Đây cũng là ước mơ của anh nhưng chắc chẳng bao giờ anh làm được. Nếu em in thơ mà thiếu tiền cho anh hay, anh gởi cho em cái check không tiền bảo chứng. Chịu không?
Ý trời ơi hôm nay vô coi recomment anh bảo in thơ anh gởi cho chech mà không bảo chứng là chết em gái rồi?? Chuyện in thơ là chuykn nhỏ chỉ có chuyện đặc nhà hàng và ban nhạc ca sĩ hát mới là chuyện lớn,nói vậy chứ ca sĩ điạ phương quen em giúp thôi anh à.
Ảnh bỏ chút thời gian cùng chị Yến qua đi, em sẵn sàng đặc vé hotel
cho anh chị, mà Em hứa thiệt đó nha.Dù em nghèo hơn anh chị
Đúng Bác sĩ hôm nay bị bệnh THAN rồi
Hi. Hii
Thơ vui lắm Anh H
KM
Cảm ơn Khảo Mai. Sáng nay soi gương thấy còn trắng bóc. Người bị bệnh Than thường da đen thui. Anh than nghèo xem có còn bạn bè nào thương không. Thương khi nghèo mới đáng quý. Chúc vui.
Chọc BS Hiếu chút mà Anh
Bài thơ vui và hay lắm NTH ơi! Nhớ trúng số độc đắc đừng quyên mấy bạn HX nhen và về Pleiku khao CTC uống trà cung đình nữa nhé
Trúng độc đắc, tôi sẽ về Bình Khê, quán Jin Jin của thi sĩ TVD, mời hết bạn HX khắp nơi về uống cà phê, rượu Bầu Đá, trà Cung Đình… rôi mời chị CTC đi ăn quán Ngọc Lâm. Tụi nầy chịu món Đọt Bông Bí Xào Tỏi quán Ngọc Lâm lắm. Bà xã tôi về Mỹ đề nghị tôi làm dàn trồng bí lấy đọt nhưng tôi chưa làm, hứa sẽ trồng thêm Bầu Tròn, rau Ôm, rau Muống, rau Cần nữa.
Dìa hiu ta đã tính rồi
Lương hiu cũng đủ chia đôi cùng nàng
Du lịch chiện khỏi phải bàn
Đi đâu ta cõng theo nàng cho dui
Tranh thủ cày chút tiền tươi
Gửi dô ngân khố ấm đời dìa hiu
Em cười xinh quá em iu
Ta như trúng số hơn nhiều đại gia
hà hà…
KT.
Du lịch mà cõng nàng theo
Nàm thao đá được lông nheo với đời
Hoa tươi nở đẹp muôn nơi
Càng đi càng thấy cuộc đời đáng yêu
Pha Chường ơi!
Bài thơ “Về hưu”của anh NTH rất dễ thương, dí dỏm:
“Chừng nào có số có duyên
Trúng lô độc đắc, nghỉ liền, dìa hiu “
Mong anh NTH trúng số….Chúc vui.
Cảm ơn Kim Đức. Ngày mai tôi đi mua vé số.
Về Hưu
Bạn bè cùng lớp đều thành đại gia
Người có mấy chục căn nhà
Người hai phòng mạch, người ba cửa hàng
Thảnh thơi an hưởng giàu sang
Chúc mừng Dr. Nguyen! Còn RB thì
Vác cày ra ruộng kiếm xu để dành
Vừa cày vừa ngó chung quanh
Biết thân mình phải cày thêm kiếm tiền
Chừng nào có số có duyên
Trúng lô độc đắc, nghỉ liền, dìa hiu
Huhu… Chào Doctor!
VỀ HƯU
Thế là ta đã về hưu
Quẳng đi gánh nặng phiền ưu một đời
Công danh xin trả cho người
Hết rồi vất vả một thời lo toan
Giờ ta vui với mây ngàn
Trăng hoa bầu rượu chảy tràn túi thơ
An tâm thỏa sức mộng mơ
Ngao du sơn thủy nên thơ bốn bề
Bao năm gắn bó cùng nghề
Chữ tài chữ phận liền kề sá chi
Gian lao khổ nhọc làm gì?
Để rồi tay trắng đến khi về già
Bây giờ ta đã ở nhà
Chăm lo phụng dưỡng mẹ ta cho tròn
Ngày dài tháng rộng đâu còn
Trả mau chữ hiếu kẻo mòn thời gian
Một thời sự nghiệp đa mang
Hiển vinh phú quý có màng được đâu?
Thôi về hưu sớm cho mau
Chớ mà nấn ná thêm rầu thêm lo!
TRẦM TƯỞNG-NCM
Cảm ơn TT họa thơ.
Năm 2011, tôi du lịch Canada, chụp được hình một ông tiên, áo thụng, cỡi trâu, lưng mang bầu rượu, túi thơ. Tôi tự hỏi, chừng nào đến lượt mình.
Ngao du sơn thủy mà sau lưng có bạn nữ đồng hành mới vui phải không TT? Ngặc vì bạn nữ thường chẳng chịu ngồi lung trâu mà ngồi xe xịn, du thuyền mới khổ.
Chúc mừng thi sĩ Rờ Bờ
Cao niên phụng dưỡng vợ nhà tận tâm
Cuộc đời còn có bao năm
Vợ nhà phụng dưỡng hết lòng mới cam
Bài thơ VỀ HƯU rất hay, rất dí dỏm làm các anh chị, các bạn hướng ứng họa thơ sôi động, rộn rã nhà anh vui quá chừng hà anh Hiếu ơi!
Cảm ơn cô giáo Quốc Tuyên
Cô về hưu sớm dư tiền cất đâu
Sao không du lịch năm châu
Tiền không xài tới bạc màu thời gian
Anh Hiếu ơi! Dìa hiu như anh, cùng chị nhà đi du lịch khắp nơi là nhất rồi đó.
Đọc bài thơ VỀ HƯU của anh làm em nhớ đến hai câu thơ trong bài thơ CHỮ NHÀN của NGUYỄN CÔNG TRỨ:
“Tri túc tiện túc, đãi túc, hà thời túc,
Tri nhàn tiện nhàn, đãi nhàn, hà thời nhàn.”
Chúc anh chị luôn vui,khỏe,chân cứng,đá mềm,đi ngao du sơn thủy được nhiều nơi hơn.
Về Hưu thì buồn nhưng dìa hưu chắc tếu và vui hơn rất nhiều.