Tác giả: Nhà giáo Anh Phương
Thời gian ….. . .
sẽ làm mùn những chiếc lá
khô đi những cộng tóc chuyển mùa
và rồi đông sẽ tàn .
như thể để ” Sầu đông . . ! “
Người đàn bà như thân cây mãi đếm vòng niên kỷ
ngồi vá mặt trời sẫm lại những quầng trăng
chiếc cúc rơi chỉ vô tình cơn gió
mong manh nào chứng nghiệm bến đêm
Có những nỗi buồn cặn lại, dấy lên
bờ ký ức xây thành tường lũy
còn rất xa mới chạm lại môi mềm
mặt trời từng ngày quyét tàn dư đêm mỏi
người đàn bà nâng cách tay muộn phiền vẫy gọi
trên ngọn ” Đông sầu ” từng phiến lá cũng quạnh hiu
Biết phân trần gì với mùa đông
cơn bấc nào cũng làm người ta sốt lạnh
những con Dơi treo ngược đầu xuống đất
giấc ngủ đông còn đau môi
………………………………….. . . . . . . . . . . . . . . . . . .
người đàn bà nhìn lại những khoảng thời gian
biết hoài nghi với chính mình mỗi khi trời trở
mỗi ngày đông vội vàng trên đỉnh gió
nhắn gì với mùa xuân . . .???!
Anh Phương
Trên Đỉnh ” Sầu Đông “
Thơ Anh Phương
The Way We Were
Nhạc:Alan Bergman, Marilyn Bergman và Marvin Hamlisch
V.A trình tấu