Do bị nhức đầu với môn Calculus để giúp bà xã dạy học mà tôi “ngộ” ra nhiều chuyện vui vui.
Gọi x là sự hài lòng, y là cái bạn có , z là cái bạn mong muốn.
y có thể là ly cà phê buổi sáng nay, là cái xe bạn đi, cái nhà bạn ở, sức khỏe, bằng cấp, địa vị, vợ/người yêu, con cái … hay bất cứ cái gì của bạn, thuộc về bạn.
z là cái, là điều bạn đang mong muốn trong cuộc đời: ly cà phê ngon, cái xe xịn, cái nhà đẹp, sức khỏe như văm, bằng tiến sĩ quốc tế, chức vụ bộ trưởng, một cô vợ/người yêu lý tưởng, con cái ngoan ngoãn giỏi giang …
Nào! chúng tôi sẽ lập phương trình về mức độ hài lòng cho mỗi vấn đề của bạn:
x=y/z (x bằng y chia cho z)
Nếu ly cà phê buổi sáng nay là điều bạn mong muốn, bạn hoàn toàn hài lòng về nó thì y=z dẫn đến x=1 thì bạn ghi được 1 điểm, ngược lại nếu bạn không bằng lòng chút nào về nó thì y=0 dẫn đến x=0, bạn không ghi được điểm nào. (và trạng thái trung gian nếu bạn thấy nó tạm được thì y=1/2 z dẫn đến x=1/2, bạn ghi được nữa điểm.)
Trong cả cuộc đời bạn có rất rất nhiều x, y và z như trên. Tôi gọi X là mức hài lòng chung (ﭸ hạnh phúc) trong cuộc đời của mỗi người: X=Y/Z ( với X, Y và Z lớn là đại diện cho tất cả x nhỏ, y nhỏ và z nhỏ bởi một phương trình Σ nào đó).
Rút ra được điều gì với X?
Với Y đã được xác định, X càng lớn khi Z càng nhỏ. Nghĩa là, với tất cả những gì bạn hiện có, bạn sẽ sống một cách ung dung, thoải mái khi và chỉ khi bạn bằng lòng về mọi thứ nhỏ lớn bạn có được trong hiện tại và các mong muốn của bạn ít đi. Một người tự hài lòng là mình biết đọc biết viết sẽ có 1 điểm, trong khi một vị cử nhân chưa thỏa mãn vì mình chưa đạt học vị tiến sĩ chỉ được 1/2 hay 1/3 điểm vì y (cử nhân) < z (tiến sĩ). Cùng bị mất nữa chai rượu trong khi người bi quan buồn rầu bởi nữa chai bị mất thì người lạc quan thấy mình may mắn vì vẫn còn nữa chai để lại. Sự hài lòng không tùy thuộc vào “vật thể” (y), mà tùy thuộc vào “tâm thể”(z).
Rút ra được điều gì với Y?
Y=X*Z, với Z đã được xác định, X càng tăng thì Y càng lớn. Nghĩa là, với những mục tiêu mong muốn như nhau, những người biết bằng lòng sẽ đạt được kết quả nhiều hơn. Có mâu thuẫn về logic ở chỗ này chăng?
Để minh họa, ta hãy quan sát hai người cùng bị mắc bệnh và cùng mong muốn được khỏe mạnh (z bằng nhau), người lạc quan và bằng lòng sẽ dễ cải thiện tình trạng sức khỏe hơn người bi quan và chán nản (vì x tăng sẽ đẩy y tăng lên).
Rút ra được điều gì với Z?
Z=Y/X , với Y đã được xác định, X càng nhỏ thì Z càng lớn. Nghĩa là, với người ít hài lòng với hoàn cảnh cuộc sống hiện tại của mình thì họ luôn mong muốn cao xa. Trong số họ có những người sống viễn vông xa rời thực tại nhưng cũng có những người chí khí kiên cường nhưng họ thực hiện được những điều mong muốn không là chuyện khác. Các vụ ly hôn và các cuộc cách mạng… là kết quả của phương trình này.
Cuối cùng,
trong phương trình X=Y/Z, với bất kỳ Y nào khác 0, nếu Z rất bé thì X sẽ rất lớn, (khi Z = 0 thì X = vô cực). Nghĩa là, với những người mong muốn rất ít, thì dù họ rất ít sở hữu nhưng họ luôn luôn rất hài lòng. Khi họ không còn một chút tham muốn nào nữa là họ đã nhập được cõi vô ngã, cõi vô ưu, nước thiên đàng, cõi nát bàn, tịnh không còn lo âu phiền não. Đây là trường hợp của các nhà chân tu thuộc bất kỳ tôn giáo nào.
Bạn thấy không, với Calculus cuộc đời thật là đơn giản: Hãy sống thanh thản, lạc quan và tự hài lòng với chính mình!
Nhị Ca viết bài này lý thú thật đó!Cô Giáo Nguyễn thị Tiết đâu rồi!Mau ra mà đọc nè!Xem có lên cõi niết bàn được không?
Con người ai cũng nhận thức được những điều tưởng chừng cực kỳ đơn giản này, nhưng để thực hiện được nó thì vô cùng khó khăn.
Sự hài lòng bao giờ cũng phát triển theo mức độ thành đạt của con người, sự hài lòng tự nó không dừng lại.Chỉ có điều mơ ước càng cao thì sự hài lòng càng bé!
Hạnh phúc cũng tùy thuộc vào mức độ thõa mãn ước mơ của mỗi một con người!Ai mơ ước càng cao thì sự cảm nhận hạnh phúc càng nhỏ!
Nhớ ngày xưa còn bé, khi đi học về, thấy chỗ nào có cá là mình mò xuống đắp bờ, tát nước và bắt cá đem về cho Mẹ nấu canh.Chỉ mấy con cá nấu canh mà mình ăn thấy ngon vô cùng, cái cảm giác bây giờ ăn ở đâu cũng không thấy được,kể cả những nhà hàng sang trọng nhất!.
Mình thích Cô Đào, học môn Cô được điểm cao nhất lớp,sung sướng cả mấy ngày không ngủ được….hạnh phúc vô cùng, cho dù những ước mơ đạt được vô cùng nhỏ bé!Tóm lại mình nói luyên thuyên gì đây cũng không hiểu mình đã nói gì, nhưng bài viết của anh Phong hay lắm!Trúng tần số sao mà viết dài quá!
Chào anh Lê Xuân Phong, đọc bài viết của anh rất thú vị. Rời ghế nhà trường đã lâu, bây giờ thấy “phương trình X=Y/Z…” nhớ thời học sinh qúa, nhưng lỡ dốt tóan thành ra giải không được, thôi đành “ăn cắp” kết qủa của Calculus ráng áp dụng cho mình:” Hãy sống thanh thản, lạc quan và tự hài lòng với chính mình”.
Chết rồi, bị lây Tha Nhân, trúng tần số sao mà viết dài quá 😛
[quote name=”Bạn Xưa”]Chào anh Lê Xuân Phong, đọc bài viết của anh rất thú vị. Rời ghế nhà trường đã lâu, bây giờ thấy “phương trình X=Y/Z…” nhớ thời học sinh qúa, nhưng lỡ dốt tóan thành ra giải không được, thôi đành “ăn cắp” kết qủa của Calculus ráng áp dụng cho mình:” Hãy sống thanh thản, lạc quan và tự hài lòng với chính mình”.
Chết rồi, bị lây Tha Nhân, trúng tần số sao mà viết dài quá :P[/quote]
Đúng rồi,viết cụt ngủn hôm nay bị lây rùi!Nhưng thôi có còn hơn không!Tào Lao nói dzậy rùi!
Mình cũng dốt toán quá nên giải không được! nên cũng bắt chước Bạn Xưa đành “ăn cắp” kết quả của Calculus mà áp dụng cho mình”Hãy sống thanh thản,lạc quan và tự hài lòng với chính mình”!
Chị KIMLOAN ơi, “tư tưởng lớn” gặp nhau 🙄
[quote name=”Bạn Xưa”]Chị KIMLOAN ơi, “tư tưởng lớn” gặp nhau :roll:[/quote]
Răng bạn xưa nói dúng anh H.N. Tín wá dzẫy :zzz “tư tưởng lớn” gặp nhau 🙄
Xin cảm ơn anh XP,một người trầm tĩnh,viết bài “Phương trình cuộc sống” thâm thúy quá!Tiết rất tâm đắc, nhưng phương trình x=y/z khó áp dụng khi z=0 vì mình không phải là các nhà chân tu.
Xin chúc mừng và cho Tiết cùng bắt tay với chị Kim Loan ,Bạn Xưa :” Hãy sống thanh thản,lạc quan và tự hài lòng với chính mình”.Còn Tha Nhân có muốn bắt tay với Tiết không?”trúng tần số cao” nên réo gọi cô giáo Nguyễn Thị Tiết ra coi Tha Nhân viết lời bình dài và hay quá đó hở ?
[quote name=”Nguyễn Thị Tiết,”]Xin cảm ơn anh XP,một người trầm tĩnh,viết bài “Phương trình cuộc sống” thâm thúy quá!Tiết rất tâm đắc, nhưng phương trình x=y/z khó áp dụng khi z=0 vì mình không phải là các nhà chân tu.
Xin chúc mừng và cho Tiết cùng bắt tay với chị Kim Loan ,Bạn Xưa :” Hãy sống thanh thản,lạc quan và tự hài lòng với chính mình”.Còn Tha Nhân có muốn bắt tay với Tiết không?”trúng tần số cao” nên réo gọi cô giáo Nguyễn Thị Tiết ra coi Tha Nhân viết lời bình dài và hay quá đó hở ?[/quote]
Cô Giáo Toán chứ chọn Z = 1 đi.Như vậy khi Y bao nhiêu thì ta cũng tương ứng đươc X bấy nhiêu!Bắt tay với Cô giáo thì ai mà không muốn, nhưng sợ bị la thui!vì Cô giáo chỉ thích có một người!
“Sống thanh thản, lạc quan và tự hài lòng với chính mình”
Tui thấy cư dân huongxua.org đều sống như rứa cả mà. Huongxua có nhiều nhà tán học lém. Chỉ có anh KKK nhiều cuộc tình wá nên x=0 thâu. Nên WHWH muốn nhắn anh:
Kiết Sử hay Kết Sử (Anh ngữ: fetter) là sự trói buộc. Mục đích duy nhất của trái tim là để thương yêu, nhưng nếu chúng ta chỉ áp dụng điều đó với một người, một số trường hợp ta chọn lựa, thì ta đã làm cho khả năng phát triển của trái tim bị hạn hẹp, và tự xây những bức tường quanh ta để giam cầm bản thân. (trích từ net)
Ồ!bắt tay là thể hiện sự đồng cảm, thân thiện có liên quan gì đến người khác đâu.Ủa!Sao Tha Nhân lại nói “vì cô giáo chỉ thích có một người”?Tiết không hiểu .
[quote name=”Nguyễn Thị Tiết,”]Ồ!bắt tay là thể hiện sự đồng cảm, thân thiện có liên quan gì đến người khác đâu.Ủa!Sao Tha Nhân lại nói “vì cô giáo chỉ thích có một người”?Tiết không hiểu .[/quote]
Ý của Tha Nhân là Cô Giáo có lòng chung thủy đó!KKK không phải đã bị la rùi sao!
Như ta đây suốt ngày liện dzõ ,mong được thành Độc Cô Cầu Bại
là hạnh phúc lém rầu ! Xung Phong thấy đạt không ?
[quote name=”Lệnh Hồ Đại Ca”]Như ta đây suốt ngày liện dzõ ,mong được thành Độc Cô Cầu Bại
là hạnh phúc lém rầu ! Xung Phong thấy đạt không ?[/quote]
Không phải Đệ Đệ đã phong Ca Ca là Độc cô cầu bại rùi còn gì!
Lệnh Ca tuyệt dzời! Bagiacodon còn ân oán giang hồ dzới Ca Ca nhiều lém, coi chừng nàng dụng tuyệt chiêu phế bỏ dzõ công của Ca Ca đó 😳
Xung Phong thông minh lém, nếu nàng muốn lụm của ta
một cánh tay biến ta thành Dương Wá , thì dzới ngừ
đẹp ta rất hào woa , Huynh Đệ ta là nòi tình nên rất
thương ngừ đồng điệu mờ.
Tạ chí Thân “ĐI … VỀ , VỀ … ĐI “. Đã đến nhà cách đây vài tiếng . Xin chào tái ngộ .
[quote name=”TACHITHAN”]Tạ chí Thân “ĐI … VỀ , VỀ … ĐI “. Đã đến nhà cách đây vài tiếng . Xin chào tái ngộ .[/quote]
Chúc mừng TCT “ĐI … VỀ , VỀ … ĐI ” an tàng 😀
Cảm ơn Tào Lao … hầu nào quon , kể cho nghe , vui buồn đủ thứ …
Chàng dzìa thì Thiếp cũng dzìa
Chàng dzìa Texas, Thiếp dzìa Cali…
Nói dzui thâu nghen, chúc mừng cả nhà TCT về “quê” bình an.
Phải nói “ĐI QUÊ MÌNH , DZIÀ QUÊ NHÀ ” Bình an … Nhưng nói câu này , nó cứ nghèn nghẹn trong cổ … anh XP ạ .
Còn …nghèn nghẹn trong cần cổ là còn quê. Cứ nghĩ mình có 2 quê là ổn hít: quê nội VN, quê ngoại USA. Trái tim còn có bốn ngăn mà!(nhưng đừng nghĩ dzại mình phải có 2 dzợ là khổ… đời giai)he,
Chúc mưngTạ chí Thân “ĐI … VỀ , VỀ … ĐI “. Đã đến nhà cách đây vài tiếng . Xin chào tái ngộ.
Chúc mừng Lão Tạ đi về bình an vô sự!
Cám ơn anh XUÂN PHONG rất nhiều, anh viết “Phương Trình Cuộc Sống” rất hay và có ý nghĩa vô cùng, mình tâm đắc nhất với câu:
“Hãy sống thanh thản, lạc quan và tự hài lòng với chính mình!”
Anh Xuân Phong nè có khi nào quá bằng lòng với cái mình có mờ trở thành tự mãn ,khoe khoang hông anh ???
Một người “tự mãn” về của cải, địa vị hay trí tuệ… sẽ trở nên “bất mãn” khi có người hơn họ hoặc không thừa nhận họ. Rốt cục họ sẽ tự hành hạ bản thân. Còn người bằng lòng với chính mình sẽ không so sánh hơn thua với người khác làm gì. Họ biết tự thương thân mình, không bắt bản thân mình làm những điều quá sức và họ coi nhẹ những “giá trị ảo” của cuộc đời.
Ui, QT có sách và CD Hiểu Về Trái Tim rùi mà!
Anh Xuân Phong tuyệt cú mèo .
Câu trả lời của anh XP cho QT hết ý ! quá tuyệt!