Cười chút chơi .

 

***Một hôm bác Tám đi
Saigon thăm cháu .
Sau khi tới xa cảng , bác lên xe bus ngồi thảnh
thơi ngắm cảnh .
Xe chạy được một đoạn , người bán vé hô to :

Nguyễn đình Chiểu … xuống …
Xe bus từ từ ngừng lại và có một
người khách đi xuống .
Xe tiếp tục chạy , vài phút sau bác Tám lại
nghe :
– Phan đăng Lưu … xuống .
Xe lại ngừng và có người
bước xuống cứ thế bác Tám nghe liên tục :
– Hai bà Trưng … Xuống …
– Ngô gia Tự …
xuống …
– Lê thánh Tôn … xuống …
Cứ thế xe tiếp tục cuộc
hành trình .
Tới tối khi xe về bãi đậu , người bán vé ngạc nhiên
khi thấy bác vẫn còn ngồi trên xe , hỏi :
– Sao bác còn ngồi đây
???
– Thằng mắc dịch từ sớm tới giờ mầy có kêu tên tao đâu mà tao
biết đường mà xuống !!!

 

***Hai
khách bộ hành đi ngược chiều nhau trên một đường mòn hẹp .
Khi lại
gần nhau , người nọ thấy người kia có dáng đi y hệt mình , kéo lê một
chân dưới đất .
Tới lúc giáp mặt , một người chỉ xuống cẳng chân
tật nguyền của mình , cất giọng đầy cảm xúc :
– Chiến tranh vùng
Vịnh ! 1991 , cách đây 15 năm .
Người kia gật đầu tỏ vẻ thông cảm ,
rồi cũng chỉ xuống cái chân đang kéo lê trên mặt đường của mình , thở
dài :
– Phân  chó ! Cách đây 20 mét .

 

***Hai cụ ông ngồi trò chuyện trong công viên .

Một cụ than thở vì sức khỏe dạo này giảm sút trầm trọng ,
mọi
khi đi bộ hàng chục cây số mà chưa thấy mệt nhưng nay chỉ đi vài bước
đã bở hơi tai rồi .
Cụ ông thứ hai tiếp lời :
– Còn tôi sức khỏe
vẫn như xưa chẳng suy suyển chút nào .
Hồi trẻ , tôi không thể nào vác nổi một bao tạ gạo . Bây giờ vẫn thế !

{jcomments on}

 

 

0 thoughts on “Cười chút chơi .

  1. Thu Thủy

    Trư ơi không phải cười chút chơi đâu ,cười nhiều lắm đó ,
    TT cứ ngẩm nghĩ và cười hoài à !

    Reply
  2. Huỳnh ngọc Tín

    Thâm thúy lắm đó Lão Trư!Buồn cười thật. Lão vào đây lúc nào mình không biết!Chúc vui nghen!

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.