Các bài đăng của tác giả Trần Kim Quy.



Mai Sau…

Vẫn mang gánh nặng trên vai, chàng lữ khách một mình lầm lũi vương
bụi đường xa. Vâng! Đường còn mãi xa, xa lắm,  tưởng chừng như không
thể xa hơn…

Chân mỏi, gối chồn, chàng lữ khách mỏi mòn tìm ngồi trên tảng đá
ven đường, mắt dõi nhìn theo những cánh chim tung bay trên bầu trời
xanh cao vời, lộng gió….Một thoáng suy tư, hốt nhiên chàng chợt nhận
ra:”Sao ta không như những cánh chim kia, nhẹ nhàng, bay bỗng, hồn
nhiên và vô tư; tự do và thanh thoát,  trong cõi đi, về”??!   Rồi
chàng ngoái nhìn lại những mớ hành trang mà chàng vốn đã mang vác từ
nơi khởi thủy của cuộc hành trình thiên mệnh. Hóa ra chỉ là một sự
ràng buộc cho một sứ mệnh tự thân mà chàng đặt để ! Một sứ mênh mà cho
dẫu có hoặc không; đến hoặc đi; về hoặc ở thì rốt cùng cũng cầm bằng
như những cánh chim trời kia vỗ cánh tung bay về nơi  phương trời hun
hút, vắng bặt và cô tịch khôn cùng!

Continue reading

Mộng tương tư

Tác giả: Trần Kim Quy

Mây trời đậm dấu chiêm bao
Hoàng hôn vọng tiếng gọi vào thiên thu
Chim bay từ ấy xa mù
Vàng rơi khơi mộng tương tư thuở nào.

Quy.nhơn. tháng giêng nhâm thin 2012{jcomments on}

Đoản khúc

– Cảm tác về “Doctor Zhivago” (Vĩnh biệt tình em) của Boris Pasternak

 

Dù thời gian vẫn mãi qua đi, và dòng đời luôn cuộn chảy…

Nhưng, trong tim anh với giòng máu tươi trong ấy!

Và, một sáng nào ôi anh đã gặp em!

Continue reading

Dẫu đời một cuộc bể dâu

Để cho ta được yêu em
Ta xin em hãy cho thêm nụ tình.
Dẫu rằng là kiếp phù sinh,
Cũng xin một phút chỉ mình với ta!
Dẫu tình là áng mây xa,
Cũng xin hai chữ thật thà để yêu!
Dẫu tình là để cô liêu,
Thôi ta xin chịu bao điều đớn đau.
Dẫu đời là cuộc bể dâu
Mai sau mãi giữ một câu ân tình!

Qn, Mùa đông tân mão 2011

{jcomments on}

Chỉ còn một chút.

Sầu thu lá đổ muôn chiều,

Có ai biết được đời yêu mấy lần?

Trăng tàn, con tạo xoay vần,

Khi yêu ai biết tình gần hay xa?

Đời như con nước chảy qua,

Chỉ còn một chút mặn mà tình yêu.

Mai này vào chốn cô liêu,

Còn giòng lệ, nén hương chiều tha ma!

{jcomments on}