Trăng Hạnh-Phúc
Mở trang sách đọng trầm hương,
Cái tình hư-ảo như sương khói mờ.
Tìm trăng thấy cõi bơ-vơ,
Ai ngờ trăng ngủ trên bờ vai em. Continue reading
Trăng Hạnh-Phúc
Mở trang sách đọng trầm hương,
Cái tình hư-ảo như sương khói mờ.
Tìm trăng thấy cõi bơ-vơ,
Ai ngờ trăng ngủ trên bờ vai em. Continue reading
{jcomments on}
Chiều Say — diễn-ngâm: Ngô Đình Long
https://www.youtube.com/watch?v=s6juCGO6bbY
Ta đến quê em chiều nắng đổ.
Sân trường cây bưởi ngát mùi hương.
Em xinh, áo trắng qua cầu nhỏ,
Lúc gã lang-thang chẳng biết đường.
Con chim đã bay đi từ buổi sớm.
Trời mênh-mông nhỏ xuống giọt sương hồng.
Bánh xe đó vô-tình quay chẳng chậm,
Nên một đời đang có biến thành không.
Bên ngoài mùa xuân hồng.
Ta nhìn qua cửa sổ.
Có giọt mưa vừa vỡ,
Rơi xuống góc hồn ta.
Trên đồi cỏ xanh non,
Gốc cây không nẩy lộc.
Em bây giờ đã khác.
Ta cô-đơn mỉm cười.
Phan Hạnh sưu tầm
Nguyễn Hoàng Lãng Du chuyển tiếp
Một câu chuyện thật
về tình yêu thương, niềm tin và hy vọng
Click xem video ở đây:http://www.youtube.com/watch?v=roZrT_tciKA#at=13
Trên đời, những câu chuyện cảm động về tình mẹ có rất nhiều và bàng bạc trong văn chương. Tình mẹ cao thượng hy sinh tất cả cho con là điều không thể chối cãi. Dick Hoyt đáng được tôn vinh là một người cha vĩ đại. Nếu ai đã trải qua cảm giác phải chăm sóc một người tật nguyền lâu năm, ắt sẽ thấy rằng không có một tình yêu nào có thể lớn hơn tình yêu của ông bố Hoyt với cậu con trai chưa sinh ra đời đã bị chẩn đoán mắc bệnh bại não (cerebral palsy), một loại bệnh tĩnh với các tổn thương não đã định hình khó có thể thay đổi. Continue reading
Trên Chùa
Áo em biếc cội mai gầy,
Đồi xanh chim hót động ngày khói sương.
Mắt xa trong cõi trầm hương,
Pháp Hoa Kinh niệm thơm đường người đi.
Lửa Đốt Đêm Say — diễn ngâm: Sông Song
https://www.youtube.com/watch?v=k8MNX_MsWDQ
1
Ta bỏ đi vai mòn manh áo rách,
Ðể lại đời phó-mặc lũ ngu-ngơ.
Rừng âm-u như muôn ngàn trang sách.
Suối đá vàng mai nở bức tranh thơ.
Những giòng chữ vượt ngàn trùng, biển rộng;
Tới tay ta trước Tết đúng hai ngày:
“Con mong Thầy luôn giầu-sang, khỏe-mạnh”.
Thầy rụng-rời sợ-hãi chuyện không maỵ
Cõi Mơ
Anh vốn yêu thương tầu lá chuối,
Che đời thơ-dại dưới mưa xuân.
Em trong cổ-tích nghe anh gọi,
Từ bỏ thiên-tiên lén xuống trần.