Ngày 16 tháng chạp là ngày cúng dãy mả phía bên ngoại tôi. Hồi đó, mồ mả của ông bà quê tôi còn rất sơ sài ! Chỉ có mỗi nắm đất nho nhỏ, con con vun lên. Ai sang lắm thì còn có được tấm bia dựng bằng xi măng. Thường tất cả phần mộ của ông bà đều được đặt trên những cái gò cao. Số ít người khác được chôn ngay trong khu đất nhà mình.
Mới tờ mờ sáng, mọi người đã lo mang cuốc xẻng đi lên gò, dọn dẹp mấy bụi cây cỏ dại mọc nham nhở xung quanh, rồi xúc đất vun mộ lại cho cao, dùng xẻng nện đất lại cho cứng cáp, hương khói xong xuôi, quay về lo chuyện cúng kính. Bây giờ phần mộ người mất đẹp lên rất nhiều. Cái nào cũng xây gạch đá chắc chắn, láng tưng. Tiếng cũng đi dãy mã nhưng thực chất cốt chỉ thắp nhang, quét dọn nhẹ nhàng là xong.
Cuối năm đó, nhà cậu Hai tôi đi dãy mả về sớm. Lúc tôi theo má về ngoại đã thấy rựa, cuốc, xẻng …được mợ Hai rửa sạch sẽ dựng ở hàng rào trước sân. Hai tay quẹt vô đít quần, mợ Hai tất tả đi nhanh xuống bếp. Từ góc đó, mùi chiên xào kho nấu bốc lên thơm tức mũi. Cái bụng chưa ăn sáng của tôi sôi lên rồn rột! Trong nhà kẻ ra người vô bưng bê chuẩn bị cúng kiến, dọn bàn coi bộ ồn ào tấp nập dữ quá..