Tác giả: Phan Thanh Cương
Nhớ nhau nối lại câu thơ
Đan cong thành võng đợi chờ ru em
Mượn thu chút ngọn gió mềm
Mượn chim thay giọng dịu êm lời này Continue reading
Tác giả: Phan Thanh Cương
Nhớ nhau nối lại câu thơ
Đan cong thành võng đợi chờ ru em
Mượn thu chút ngọn gió mềm
Mượn chim thay giọng dịu êm lời này Continue reading
Tác giả: Phan Thanh Cương
cũng từ gạn đục khơi trong
chị tôi sót lại bên giòng thời gian
sang thu gặp mỗi thu vàng
qua đông mưa xuống lỡ làng cánh hoa
mùa đông lui chưa kịp rút cái đuôi
phe phẩy gió đường vào xuân trắng lạnh
màu mè phố hay là mình lóng lánh
chợt vàng thoắt tím chuyển ra xanh
hồng hồng như thỏ thẻ tiếng em-anh
và xanh biếc trong mắt người hết nợ Continue reading
Tác giả: Phan Thanh Cương
dìu nhau chậm quá cùng nhau chạy
ngả đường vừa tới bật đèn xanh
mưa nơi trũng thấp nắng đầu dốc
vừa ướt vừa khô áo em- anh Continue reading
ĐŨA THƠ
vui lòng đừng lấy bút tôi
bút như đôi đũa khi ngồi ăn cơm
ân tình gắp ngọn rau thơm
thơ như bánh tráng giòn hơn miếng đời ! Continue reading
THỜI GIAN
Nước và gió lỡ thương nhau
Trắng trên đầu sóng vì đâu mà thành
Nhổ từng sợi bạc cho anh
Nhổ trăm ngàn sợi chẳng xanh mái đầu
Nghỉ chơi với gió thở dài
Thế mà mình cứ lai rai
Rượu vơi còn đọng đáy chai nổi lòng
Càn khôn quay trật tòng tong
Măng đi để lại tre ong óng vàng
Chín năm tranh thủ thắp nhang
Tàn khom khom xuống quy hàng theo ba Continue reading
đất và biển song sinh ngày mở nước
biển thức đêm giấc ngủ đất không thành
tin mưa đảo đất trong này đã ướt
đất vì thương biển trở nên xanh
Tặng anh Đổ Xuân Khẩn
núi đựng quê thành cái chậu
con đường bò đến chênh vênh
giọt mưa lăn tròn xuống núi
quê hình con mắt trông lên. Continue reading
nghé con gập ghềnh tìm mẹ
chắc chi mình nó chạy tìm
người về chạy qua vườn cũ
cỏ cây xa lạ đứng im