Các bài đăng của tác giả Phạm Ngọc.



Gọi Mùa

Tác giả: Phạm Ngọc

Gọi Mùa

Ðã qua mùa thu rồi đó
lá vàng bớt tiếng thở than
chẳng còn xôn xao lời gió
hàng cây trơ nhánh quy hàng

Mưa phùn đã chở đông sang
phố nằm co ro trốn lạnh
buổi chiều chìm trong vô tận
ngổn ngang nỗi nhớ giao mùa Continue reading

Hạ…

Tác giả:  Phạm Ngọc

 

Tôi ngồi –
giữa những quạnh hiu
gió mang nỗi nhớ
về chiều tương tư
em đi –
hôm đó hình như
áo bay lồng lộng
nắng từ hạ rơi
Continue reading

Phố Ngàn Hoa

Tác giả: Phạm Ngọc

Em có nhớ phố ngàn hoa Đà Lạt
Những buổi chiều lộng gió phía đồi thông
Tiếng vi vu như lời ai đang hát
Gọi nhau về chung bước giữa hoàng hôn

Em có nhớ những con đường lá biếc
Phượng tím đầy vừa nở lúc hạ sang
Nắng và hoa như trái tim hoà nhịp
Thắp giữa trời muôn sắc phố thênh thang Continue reading

Bài tình ca của nắng

Không còn trong tôi những khát khao chờ đợi
em im lặng như buổi chiều
đêm giã từ mộng mị
trăng nghiêng xuống giữa đời
tìm kiếm mãi một vì sao
đã lạc mất nơi đâu
thời yêu dấu cũ
ngày em cầm trên tay đóa hướng dương
hát bài tình ca của nắng
ngày em cầm trái tim  tôi
ru từng lời lãng mạn Continue reading

Ám Ảnh

Em cứ thả vào tôi nỗi dịu dàng từ một nơi xa lắc
như vầng trăng giữa trời ám ảnh lúc nửa đêm
bao kỷ niệm quay về trên những nhớ quên
hoang vắng quá chỉ còn tôi cùng số phận

Tự dỗ mình với nỗi buồn trong im lặng
mốt mai rồi năm tháng sẽ bình yên
chưa mỏi chân nhau trong cuộc trốn tìm
ôi những con đường xa xăm ngút mắt

Continue reading