Tác giả: Hương Ngọc
Tiếng sương rơi thật gần
Ướt màu xanh của lá
Nụ hôn trao vội vã
Ướt mắt người đi xa.
Tác giả: Hương Ngọc
Tiếng sương rơi thật gần
Ướt màu xanh của lá
Nụ hôn trao vội vã
Ướt mắt người đi xa.
Tác giả: Hương Ngọc
Người ơi,câu thơ mắc nợ.
Gởi người một sáng chớm đông.
Mắt buồn như màu lá cỏ.
Tàn thu ai có chạnh lòng?
Continue reading
Tác giả: Hương Ngọc
Có gì đó trong đêm
Mà nghe lòng thổn thức
Mây võng kéo trăng lên
Cả trời sao rạo rực. Continue reading
Hết xuân rồi chấp chới nắng hè sang
Rưng rưng gió, sa sầm oi nóng
Ta mơ về quê con sông xanh xa lắm
Mà thấy lòng vời vợi chốn bình yên. Continue reading
Tháng Tư
Gió lang thang thơ thẩn chốn giao mùa
Ve gióng giả khúc gọi mùa xưa cũ
Tháng tư về rồi, cây cành trĩu quả
Em chợt buồn nỗi sớm nắng, chiều mưa
Mãi khung đời thăm thẳm một quê xa
Hương cỏ dại cọ mài sâu nỗi nhớ Continue reading
Tháng ba- mùa con ong đi lấy mật cho đời. Tháng ba nắng lung linh giát vàng khắp nẽo đường phố núi thân quen để ai đó bồi hồi”màu nắng hay là màu mắt em…”. Chợt nhớ H.C.
Ôi nắng vàng sao mà nhớ nhung
Có ai đàn lẻ để tơ chùng
Có ai tiễn biệt nơi xa ấy
Xui bước chân đây luống ngại ngùng…
Và mới bắt đầu ngày tháng ba thôi- mới qua mùng một ngày,vẫn còn tháng giêng non mà sao nắng gió để từng đợt lá vàng khô rụng rơi lả tả. Thế mới biết “lá rơi nhiều đâu bỡi tại mùa thu”. Continue reading
Em sang đò
Không kịp vẫy chào nhau
Câu thơ viết
Lỡ làng loang chiều nắng.
Nghe bấn nát một thời đời bình lặng
Trôi vật vờ-leo lắt lịm bên sông.
Đã nghe gió bấc vờn áo mỏng
Khẽ khàng hôn ve vuốt lạnh da mềm.
Mảnh chăn đắp bỗng thùng thình quá rộng
Nhớ một người – nên gối cứ chông chênh. Continue reading