Các bài đăng của tác giả Bắc Phong.



Xế Chiều

Tác giả: Bắc Phong

em ở góa cho trọn ước nguyền
sau khi chồng chết vì bệnh tim
tôi cũng bệnh tim nhưng chưa chết
giống như chồng em tôi yêu em

tử tế với nhau tình láng giềng
vật gì khiêng nặng để tôi khiêng
tôi khiêng mối tình tôi mỗi bữa
mỗi bữa bây giờ đã sáu năm Continue reading

Bát Nguyện Tu Tâm

Tác giả: Geshe Langri Tangpa
Rigpa Translations
Bắc Phong chuyển ngữ nhân mùa Phật Đản 2562.

*Geshe Langri Tanpa ( 1054-1123)

Geshe Langri Tanpa ( 1054-1123) là một vị Lạt ma nổi tiếng ở Tây Tạng trong thế kỷ thứ XI. Lịch sử Phật giáo Tây Tạng cho biết tư tưởng Phật giáo Đại Thừa đã được ngài Atisha mang đến từ Ấn Độ vào cuối thế kỷ thứ X và sáng lập dòng truyền thừa Kadampa, Langri Tanpa à đệ tử đời thứ năm của dòng này. Sinh thời Langri Tanpa đã được người đời kính ngưỡng nhưng ngài luôn có thái độ khiêm hạ. Ngài hành trì hạnh bố thí suốt đời và kết quả là Phật tử đã cúng dường ngài cả một tự viện rộng lớn để ngài có thể nuôi dạy 2000 Tăng sĩ và giúp đở những người nghèo khó. Ngài luôn chấp nhận mọi thua thiệt và dành mọi vinh quang cho người khác.

1.
trân quí hơn phước báu
là tất cả chúng sinh
nguyện đạt thành đạo quả
với muôn loài trong tim Continue reading

Chuyện Con Lừa Tự Đắc

Bắc Phong phóng tác

(Thơ phóng tác theo truyện Phật giáo nhân mùa Phật Đản 2562.)

xưa trong một ngôi chùa
ở lưng chừng triền núi
thị giả nuôi con lừa
để kéo cối xay lúa

nhiệm vụ chỉ có thế
nên lừa sống thảnh thơi
nhưng thấy đời vô vị
mơ xuống xã hội người Continue reading

Chuyện Lão Mẫu Mất Bánh

Cổ Tích Nhật Bản
 Bắc Phong dịch từ bản tiếng Anh The Old Woman Who Lost Her Dumpling do Lafcadio Hearn (1850-1904) chuyển ngữ.
Ngày xửa, ngày xưa có một lão mẫu tính tiếu lâm, hay cười và thích làm bánh bao bằng bột gạo.
Một hôm, trong lúc đang làm bánh bao cho bữa tối, bà làm rớt một chiếc. Nó lăn vào cái lỗ trên sàn đất nhà bếp và biến mất. Lão mẫu cố moi nó lên bằng cách thọc tay xuống cái lỗ, rồi thốt nhiên đất sụp, thế là bà cũng lọt luôn xuống hố.
Lão mẫu rơi khá sâu, nhưng không hề hấn gì. Lúc đứng dậy được trên đôi chân, bà thấy mình đang ở một con lộ giống như con lộ trước nhà mình. Trời thật sáng dưới đó, lão mẫu thấy khá nhiều những đồng lúa, nhưng chẳng một bóng người. Cớ sự ra sao, tôi chẳng biết. Nhưng dường như lão mẫu đã rơi xuống một xứ nào khác. Con lộ mà lão mẫu ngã xuống khá dốc; cho nên sau khi hoài công tìm kiếm chiếc bánh, bà nghĩ chắc nó đã lăn xuống con dốc. Lão mẫu vừa chạy xuống dốc vừa la:
“Bánh bao của tôi, bánh bao của tôi! Đâu rồi chiếc bánh bao của tôi?”
Một lúc sau, lão mẫu thấy tượng đá của Bồ Tát Địa Tạng bên lề đường. Bà hỏi:
“Bồ Tát Địa Tạng, ngài có thấy chiếc bánh bao của con không?”
Bồ Tát Địa Tạng đáp:
“Có, ta có thấy chiếc bánh bao của con lăn xuống dốc. Nhưng con không nên đi xa thêm, vì dưới đó có Quỉ Dạ Xoa ăn thịt người.”

Continue reading