Melbourne Thu 2018

Tác giả: Bạch Xuân Lộc

Chỉ mới qua
mấy ngày đầu thu,
Melbourne…
lá nhành táo trước nhà
đã như bùi ngùi trông nắng nhạt.
Lo âu gì mà ngần ngại
xòe đón ngọn hắt hiu,
Đứng trông
bóng ngã về chiều,
Phút giây thiền đạo
ngộ điều nhân sinh.
Thời gian vốn dĩ
vô tình,
Mùa đi mùa đến …
Còn hình dáng xưa!
Về đi em như sắp mưa,
Lay bay gió nhẹ
đủ, vừa xót xa.

Melbourne Thu 2018
Thơ: Bạch Xuân Lộc
A Comme Amour
Nhạc: Richard Clayderman
Trình tấu: Richard Clayderman

9 thoughts on “Melbourne Thu 2018

  1. Sông Song

    Rồi mùa xuân cũng đi qua
    Trời hanh nắng hạ thêm xa đường về
    Đường trần lạc lối u mê
    Nhìn mình cũng thấy chán chê cho mình
    Biết thời gian “dĩ vô tình”
    Lội trong bể tục… nhân sinh… vô thường
    Thôi thì… mây gởi bốn phương
    Cái tâm đã ngộ… còn vương chi thời…
    Cứ vui làm cánh Chim trời… hén anh Lộc Bạch… hhi

    Reply
    1. Loc bach

      Mãi mê vui cánh chim trời,
      Cũng đành cam chịu đổi dời tự nhiên.
      Quán tự thân bước vào Thiền,
      O, N và H từ miền sơ khai.
      Nguồn sống cho ta hình hài,
      Tình yêu dục lạc muôn loài truyền sinh.

      Reply
  2. Quốc Tuyên

    Đứng trông
    bóng ngã về chiều,
    Phút giây thiền đạo
    ngộ điều nhân sinh.

    Ngày mô cũng thiền tâm an mà ngộ được nhiều điều anh Lộc ha, chúc anh vui!

    Reply
    1. Loc bach

      Từ ngày tập thiền thấy mình bình an lạ và kiểm nghiệm sự sống vô cùng lạ!
      Nửa tử nửa sinh trong chu kỳ một vòng hít thở, ví dụ hít mà không thở hay thở ra mà khg hít vào nữa thì thân và tâm đã đi qua một trạng thể khác rồi…đúng là Vô Thường rồi!

      Reply
  3. Phan Nam

    Tốt quá Bach Xuân Lộc thiền tọa giup ich cho thọ mạng!
    Bai viết anh hưởng nhiều về nhân sinh quan về Phật ! Thiền !…Chuc mừng bạn.

    Reply
  4. Sơn Ca

    Về đi em như sắp mưa,
    Lay bay gió nhẹ
    đủ, vừa xót xa.
    Trời sắp mưa thì níu người ở lại chứ sao lại đuổi về …

    Reply
  5. PhanMạnhThu

    “Đứng trông
    bóng ngã về chiều,
    Phút giây thiền đạo
    ngộ điều nhân sinh.
    Thời gian vốn dĩ
    vô tình,
    Mùa đi mùa đến …
    Còn hình dáng xưa!
    Về đi em như sắp mưa,
    Lay bay gió nhẹ
    đủ, vừa xót xa.”

    Bài thơ hay mang hơi hướng chút thiền.

    Reply

Leave a Reply

Your email address will not be published.