Tác giả: Anh Phương
Thứ duy nhất không thể nào quên được
mùa đông này không như mùa đông trước
rong rêu mỉm cười trên phiến đá để xanh
thứ duy nhất ta có thể nhìn thấy được
nhắm mắt nghĩ về – thầm gọi tên anh
giữ riêng cho mình một khoảng trống mong manh
dấu vào tận góc tâm hồn nghe bấc thổi
ơi! mùa đông những ngày con nước nổi
góc tâm hồn vừa vớt xác những chờ mong
Có lẽ cái khoảnh khắc giao mùa gợi cho AP nhiều cảm xúc làm cho “Đông Sa” của AP rất duyên “mùa đông này không như mùa đông trước/rong rêu mỉm cười trên phiến đá để xanh”.
Chúc năm mới có thiệt nhiều niềm vui nha chị!
Cảm ơn Kim Đức lúc nào cũng dành ưu ái cho Anh Phương…
“Góc tâm hồn vừa vớt xác những chờ mong ” rất tuyệt AP
Cảm ơn Mộng Cầm đã thích . Chúc vui nha!
Chút vui, chút buồn, chút chờ mong… làm thi vị thêm trong cái lạnh đầu đông hở Anh Phương, bài thơ hay quá!
Đúng rồi ! Đang lạnh đây QT ơi. Hi,hi
Bài thơ lãng mạn & hay quá Anh Phương ui ! Đông đến gợi nhớ bao điều! Nhưng thầm gọi tên anh nào dzẫy cà! Chị théc méc…! Chúc em thật ấm áp dẫu có đông sa …cũng coi như pha…
Anh chàng mấy chục năm nay…hết théc méc chưa chị Loan !
Hãy cho tôi một sợi tóc, tôi sẽ treo mùa đông lên cho bạn đỡ cô đơn .
Hình như phải dùng sợi xích…
Cảm ơn bạn nhiều!
Đông Sa cái tựa dề là lạ hình dung thiếu nữ đang mơ mộng say chiếc là vàng bỗng dưng cơn gió lạnh , hạt mưa về và cô bàng hoàng thấy mùa đông đã đến , mùa đông không chờ đợi(!!!) ký ức xưa trở về xót xa lạnh lẽo cùng với khuôn người yêu dấu cũ, có đúng không AP???SC
Chào Sơn Ca!
Có một chút lạnh kẽo, có một chút trống vắng trong cơn gió giao mùa…
Không biết có đúng khôn…?!
Thật lãng mạn! Thật thi vị.
Thich lắm nha!
thứ duy nhất ta có thể nhìn thấy được
nhắm mắt nghĩ về – thầm gọi tên anh
giữ riêng cho mình một khoảng trống mong manh
dấu vào tận góc tâm hồn nghe bấc thổi
Anh Phương
Cảm ơn Nẫu đã đọc và cho lời cảm nhận . Rất vui !