Tác giả: Huy Uyên
Nghe nói Pennnsyl. giờ mưa nhiều
Chạy quanh Little Saigon tìm người cũ
Buồn quanh quất tiếng gọi người yêu
Chôn kín trong tim đầy nỗi nhớ .
Tình tôi dấu cuối trời nghĩa-địa
Bơ vơ lạnh giá chỉ mình tôi
Về chi đây chân-dồn-gối mỏi
Nhớ sao đau đáu một tin người .
Em xa còn giữ bóng hình tôi
Đã một thời gió sương chinh-chiến
Tìm nhau chi để đến cuối đời
Bạc tình sông quên về với biển .
Nụ hôn xưa ngũ sầu vĩnh-viễn
Tóc xưa thôi đã trắng đời nhau
Đứng ngoài sân mall lòng bổng sửng
Phố xe ai xuôi ngược lối đi về .
Nghe nói
ở Newcastle em khoác nâu sòng
Chôn tuổi cuối trời nơi cửa Phật
Ngày sám-hối quên chưa câu kinh
Có nhớ không mối tình xưa đã mất .
Mắt em giờ còn màu đắng ngọt
Tôi mù lòa đi quanh quẩn tìm ai ?
Vượt trùng-dương nửa vòng trái đất
Có được gặp em đâu
ngủ muộn giấc mơ dài !
Sao nỡ để người ấy Chôn tuổi cuối trời nơi cửa Phật, tội làm sao? SC
Nghe nói
ở Newcastle em khoác nâu sòng
Chôn tuổi cuối trời nơi cửa Phật
Ngày sám-hối quên chưa câu kinh
Có nhớ không mối tình xưa đã mất .
Mắt em giờ còn màu đắng ngọt
Tôi mù lòa đi quanh quẩn tìm ai ?
Vượt trùng-dương nửa vòng trái đất
Có được gặp em đâu
ngủ muộn giấc mơ dài!
Buồn quá hả anh Huy Uyên… vượt trùng dương mà chẳng gặp được người xưa.
Thực ra thêm mắm thêm muối vào cho có vẽ xa xót gi lụy hơn chứ bây giờ tuổi đã trăng tà bóng xế thì còn gì tình cũ nữa !!! Cuộc sống có khi buồn !!!
Khi đi ngang qua ngã 3 Newcastle,PEN. để đến Nicaragar fall nhà người ta ở cách đó chừng 20 km nhưng đành phải chép miệng thầm thì : tạ lổi người xưa do hoàn cảnh trớ trêu ,thôi đành kiếp sau vậy !!!